Tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Đoạn văn giải thích nhân vật tôi trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng, sẽ được Download.vn giới thiệu.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt nội dung của truyện Cái kính (2 mẫu)
Nội dung chi tiết bao gồm 2 đoạn văn mẫu được giới thiệu đến các bạn học sinh lớp 8 ngay sau đây.
Đoạn văn giải thích nhân vật tôi trong truyện Cái kính có mắc bệnh tưởng
Tóm tắt văn bản Cái kính – Mẫu 1
Nhân vật tôi thích tỏ vẻ là một tri thức chính hiệu. Vì muốn đeo kính, anh ta đi khám mắt. Lần đầu, bác sĩ bảo anh ta bị cận và cho anh ta đeo kính cận, nhưng khi đeo kính lại luôn cảm thấy buồn nôn. Lần hai đi khám bác sĩ khác, anh bị bị viễn thị, đeo kính mới nhưng mắt lúc nào cũng đỏ hoe. Lần thứ ba đi khám, bác sĩ kết luận anh ta bị loạn thị nhưng đeo kính thì mọi vật đều lùi ra xa. Lần thứ tư đi khám, anh đeo kính mới nhìn cái gì cũng hóa hai. Lần thứ năm đi khám, bác sĩ phán anh một mắt viễn thị, một mắt cận thị. Anh đổi sang kính khác và không phân biệt được sáng, tối nữa. Sau đó anh đi khám ở nhiều nơi khác, lại uống thuốc, lại tiêm… những vẫn không nhìn rõ được. Một lần anh bị ngã, kính rơi ra, người khác giúp anh nhặt lại. Từ lúc đó anh nhìn cái gì cũng rõ hẳn. Đến khi vợ anh nhắc, anh mới biết kính mình đã vỡ.
Tóm tắt văn bản Cái kính – Mẫu 2
Nội dung truyện kể về nhân vật tôi. Vì muốn tỏ ra tri thức, tôi đã đi khám và đeo kính. Lần đầu, bác sĩ kết luận bị cận thị nên đã đeo kính cận, nhưng tôi luôn thấy buồn nôn. Lần hai, một bác sĩ khác cho rằng tôi bị viễn thị nên đã đeo kính viễn nhưng lúc nào cũng chảy nước mắt, mắt đỏ hoe. Tôi lại đến bệnh viện nhà nước khám thì bác sĩ bảo tôi bị loạn thị, nhưng đeo kính loạn thị vào anh lại thấy cái gì cũng lùi xa ra, không thể ăn uống. Lần thứ tư, tôi khám ở chỗ bác sĩ mới ở Mỹ về thì đeo kính lại bị nhìn mọi thứ từ một hóa thành hai. Lần thứ năm, một bác sĩ khác cho rằng tôi bị viễn thị cùng cận thị nhưng đeo kínhlại không phân biệt được sáng tối nữa. Lần thứ sáu, bác sĩ kết luận anh bị quáng gà. Tôi lại đi khám, uống thuốc, thay kính nhưng vẫn không nhìn được bình thường. Một lần, tôi bị ngã, chiếc kính rơi ra. Khi đeo kính lại, tôi đã nhìn rõ được mọi vật. Về tới nhà, người vợ hỏi về chiếc kính thì tôi mới phát hiện ra kính bị vỡ.