Trong chương trình của môn học Ngữ văn lớp 7, các bạn học sinh sẽ được hướng dẫn tìm hiểu về văn biểu cảm, cũng như cách làm một bài văn biểu cảm sao cho hấp dẫn.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về dòng sông quê hương (2 mẫu)
Download.vn xin giới thiệu tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về dòng sông quê hương, vô cùng hữu ích dành cho các bạn học sinh. Mời tham khảo nội dung chi tiết được chúng tôi đăng tải chi tiết ngay sau đây.
Cảm nghĩ về dòng sông quê hương
Cảm nghĩ về dòng sông quê hương – Mẫu 1
Quê hương của em có một dòng sông hiền hòa, thơ mộng. Mỗi khi nhắc đến con sông quê hương, lòng em lại cảm thấy xốn xang, da diết.
Hè đến, em lại về thăm quê. Con sông như một dải lụa trắng mềm mại vắt qua cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Dòng sông trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Nắng hè đổ xuống mặt sông lấp loáng. Dòng sông lúc đó như một tấm gương dài phẳng lặng soi bóng mây trời. Trên mặt sông, một vài chiếc thuyền lá tre tí hon bồng bềnh trôi đi mãi theo dòng nước trong xanh. Thỉnh thoảng lại có một chú bói cá lông xanh biếc hay một chú cò trắng như vôi đậu trên cành tre, mắt lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Trưa hè, chúng em rủ nhau ra ven sông chơi đùa.
Đã từ rất lâu, con sông giống như người mẹ hiền lành. Sông ôm ấp quê hương của em như một đứa con thơ. Mỗi buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống mặt sông lại nhuốm màu hồng rực. Đây đó, dưới lòng sông lại vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả một khúc sông.
Từ bao đời nay, con sông đã gắn bó với mỗi người dân quê em. Sông mang dòng nước ngọt lành làm xanh mát những ruộng lúa, hàng cây và làm cho quê hương em thêm giàu đẹp. Em yêu con sông của quê hương mình biết bao nhiêu.
Cảm nghĩ về dòng sông quê hương – Mẫu 2
Tuổi thơ của em đã gắn liền với quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen… Nhưng có lẽ, em yêu nhất là con sông quê hương.
Con sông chảy qua quê em thuộc một nhánh của sông Hồng. Những dòng nước mênh mang chảy qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng.
Sông mỗi một thời điểm trong ngày lại mang những nét đẹp riêng. Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Làn nước mát khiến đứa nào đứa nấy đều cảm thấy vô cùng thích thú. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Ngồi bên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Dòng sông quê hương đã ôm trọn lấy làng xóm. Sông giống như một người mẹ hiền từ, quanh năm nuôi dưỡng đứa con của mình. Nhờ có con sông màu mỡ phù sa, những cánh đồng mới tươi tốt. Cuộc sống của con người cũng trở nên sung túc hơn.
Đối với em, dòng sông chính là người mẹ hiền. Sau này, dù có đi đau xa, em vẫn nhớ đến con sông quê mình với tình cảm thắm thiết nhất. Như trong lời bài thơ của Tế Hanh:
“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu”
(Nhớ con sông quê hương)