Tập làm văn lớp 5: Tả ông em đang đọc báo

Tập làm văn lớp 5: Tả ông em đang đọc báo

TOP 7 bài văn Tả ông em đang đọc báo hay, đặc sắc nhất, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều thông tin bổ ích, dễ dàng hình dung để viết bài văn Tả một người thân đang làm việc thật hay, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng mọi người.

Bạn đang đọc: Tập làm văn lớp 5: Tả ông em đang đọc báo

Tập làm văn lớp 5: Tả ông em đang đọc báo

Ở dạng đề bài này, các em cần tập trung miêu tả hoạt động, để làm nổi bật lên hình ảnh ông đang say sưa đọc báo. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để có thêm nhiều ý tưởng mới cho bài văn tả người thật sinh động:

TOP 7 bài văn tả ông đang đọc báo hay nhất

    Dàn ý Tả ông đang đọc báo

    1. Mở bài

    Giới thiệu về ông em.

    2. Thân bài

    – Miêu tả về ngoại hình của ông

    – Loại báo mà ông em hay đọc là gì?

    – Ông em đọc báo để làm gì:

    • Cập nhật tin tức
    • Thói quen mỗi sáng của ông

    – Ông em hay đọc báo ở đâu?

    – Dáng vẻ ông khi đọc báo

    3. Kết bài

    Khẳng định lại tình cảm của em với ông

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 1

    Tuổi thơ em là cánh diều biếc, là áng mây xanh cuộn vòm trên nền trời xanh thẳm chứa chan bao hồi ức, kỷ niệm đẹp vô vàn. Và với em kỉ niệm đẹp nhất đó là những ngày tháng được sống cùng ông, những lúc non dại tựa đầu nghe ông đọc báo.

    Em được sinh ra trong một gia đình công chức nhỏ ở ngoại ô Hà Nội. Cuộc sống mưu sinh của gia đình cũng khá vất vả nên từ nhỏ em đã được bố mẹ gửi về sống cùng ông bà ở quê. Ở đó em đã có những kỉ niệm đẹp không thể nào quên được.

    Ông em năm nay đã ngoài 70 tuổi, tóc bạc và làn da in hằn những nếp nhăn của năm tháng. Ông mang trong mình sự cần mẫn, tỉ mỉ và vô cùng trách nhiệm. Ông luôn sống và làm gương cho những người xung quanh bởi vậy từ lâu mọi người đã coi ông làm hình mẫu để răn dạy con cái, để mọi người noi theo.

    Cũng như bao người khác ông có thói quen dậy sớm tập thể dục. Ông bảo tập thể dục tốt cho sức khỏe và nhắc nhở em cũng nên chăm tập thể dục. Sau khi tập thể dục và ăn sáng xong ông bắt đầu đọc báo. Em không biết có phải sở thích của ông là đọc báo hay không tuy nhiên sự thật bây giờ không thể chối cãi đó là việc đọc báo đã trở thành thói quen của ông.

    Ông nhẹ nhàng cầm tờ báo trên tay, ông đọc to rõ ràng từng chữ một cho cả em nghe nữa. Vầng trán cao cao cùng đôi mắt của ông lúc thì lộ vẻ băn khoăn lúc thì rướn lên cao, khi thì trùng xuống. Ông tỏ rõ thái độ với từng tin tức, cái nào phải trái đúng sai ông đều phân tích rõ từng chút một. Thỉnh thoảng đang đọc ông lại dừng lại, đôi mắt ông trùng xuống vừa buồn vừa lo lắng, có lẽ ông đang lo lắng và băn khoăn về một số việc làm xấu đáng lo ngại.

    Ông dạy em đọc, hằng ngày đưa em đến trường. Tình cảm của hai ông cháu rất thân thiết. Em chẳng biết còn được ở bên ông bao lâu nữa, có thể ngày mai ngày kia nữa thôi bố mẹ lại đón em lên Hà Nội và phải rời xa ông thì buồn biết mấy. Vì vậy em tự nhủ mình phải trân trọng những phút giây còn được ở bên cạnh ông, chăm chỉ học tập và giúp đỡ ông việc vặt.

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 2

    Ông em trước đây là thầy giáo, vì thế mà tuy tuổi đã cao nhưng ông vẫn thường hay đọc sách báo. Ông thường dạy em đọc sách báo nhiều sẽ giúp em mở mang được đầu óc và tăng cường tư duy. Chẳng thế mà trong nhà em có hẳn một kệ sách rất lớn.

    Ông em năm nay đã gần 70 tuổi. Khuôn mặt của ông đã in hằn những vết tích của thời gian. Những nếp nhăn trên vầng trán cao, những chấm đồi mồi trên hai gò má ngày càng nhiều hơn. Tóc ông đã bạc đi nhiều và đôi mắt ông cũng không còn tinh anh như hồi còn trẻ nữa. Nhưng em vẫn thấy ông em đẹp lão lắm.

    Ông em sinh hoạt rất điều độ. Ngày nào cũng như ngày nào, buổi sáng ông thường dậy sớm tập thể dục. Sau bữa sáng cùng cả nhà ông lại vào thư phòng đọc sách. Ông có một phòng đọc sách báo riêng, trước kia đó là phòng làm việc của ông. Những kệ sách cao chạm đến tận trần nhà. Phòng đọc sách của ông có một chiếc cửa sổ to, mỗi buổi sáng khi ông mở cửa sổ, ánh nắng tràn vào sáng rực cả căn phòng. Ông thường ngồi bên cửa sổ để đọc báo. Mắt ông giờ không còn nhìn rõ nữa, nên mỗi khi đọc báo ông đều phải đeo kính. Ông em rất thích đọc báo Nhân dân. Nên ông thường đặt báo theo kì, ngày nào cũng có người giao báo tới tận nhà. Khi ngồi đọc báo ông thường rất chăm chú. Ông cẩn thận xem trang bìa đầu tiên để theo dõi xem số báo này có những tin tức gì nổi bật. Sau đó mới lật giở những trang bên trong để đọc nội dung. Ông đọc rất chậm dãi, đôi lúc còn gật gù như tâm đắc với bài báo đó lắm. Cũng có những tin tức khiến ông không đồng tình, đôi chân mày của ông nhíu lại, khuôn mặt ông trở nên đăm chiêu hơn. Khi đọc xong tờ báo, ông lại nhẹ nhàng cẩn thận gấp đôi tờ báo lại đặt vào kệ sách nơi ông thường để những tờ báo.Ông sắp xếp chúng rất khoa học theo tờ báo, số báo và ngày phát hành của mỗi tờ báo. Chính thế mà khi muốn đọc lại hay tìm lại tờ báo nào ông thường tìm rất nhanh.

    Mỗi ngày, khi đọc báo xong, sau mỗi giờ ăn cơm, ông thường mang những tin tức hôm nay ông đọc được để nói chuyện với ba mẹ em. Ngồi nghe người lớn nói chuyện chính trị, xã hội dù chẳng hiểu gì nhưng em vẫn rất thích. Ông bảo đọc báo nhiều sẽ giúp em cập nhật thông tin về nhiều mặt, mở mang được nhiều kiến thức hơn.

    Ông em thích đọc báo và em cũng thích ngắm ông lúc ông đọc báo. Em yêu ông thật nhiều và mong ông khoẻ, sống lâu trăm tuổi. Lúc nào đó, khi ông không thể đọc báo nữa, em sẽ đọc báo cho ông nghe.

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 3

    Đã lâu lắm rồi cánh cửa phòng sách nhà em không mở vào buổi sáng sớm. Nhìn qua cánh cửa, em thấy ông em đang ngồi ung dung đọc báo, vẫn là dáng người quen thuộc ấy bên khung cửa sổ, sao mà gần gũi và yêu thương đến thế.

    Ông em năm nay đã ngoài 60 tuổi, nhưng ông vẫn khỏe và phong độ lắm. Thời gian không thể làm mất đi tinh thần lạc quan của ông. Ông em có ba người con, bố em cùng hai cô chú nữa. Ông sống cùng gia đình em, nhưng năm nào ông cũng sắp xếp thời gian đến thăm nhà các cô chú. Lần này cũng vậy, ông đi chơi mọi người trong nhà em rất nhớ ông. Bàn cờ của bố em vẫn để nguyên trong ngăn kéo, hộp trà của ông chẳng vơi đi tí nào, còn chồng báo mẹ em lại xếp gọn gàng trên kệ chờ ngày ông về.

    Sáng nay, thấy cửa phòng sách mở em biết chắc ông đã về. Ông em đang ngồi đọc báo. Trên bàn, em thấy chồng báo đặt ở đó. Ông đang đọc một tờ báo Lao Động. Đôi mắt ông tuy không còn tinh tường như trước, nhưng qua cặp kính em thấy ông bình tĩnh dõi theo từng con chữ, từng dòng tin trên mặt báo. Ông đọc lần lượt từng mục trên tờ báo. Đôi bàn tay ông, cẩn thận lật giở từng trang báo. Ông em, có một thói quen, là khi đọc báo ông sẽ mở rộng cả tờ để có thể theo dõi được toàn bộ tờ báo chứ không gấp nhỏ và đọc lướt qua như bố em. Nhìn ông đọc báo, em thấy ông đang rất ung dung, tinh thần vui vẻ. Mỗi khi có tin tức gì mới, đọc xong ông đều khoe với cả nhà, ai cũng hứng thú nghe ông kể lại trong bữa sáng. Chờ ông đọc hết tờ báo, em mới chạy lại ôm chầm lấy ông. Ông bảo: “Ông nhớ cháu lắm. Hôm qua, cháu mong ông lắm hả?”. Ông xoa đầu em, rồi hai ông cháu dắt tay nhau xuống nhà ăn sáng.

    Sáng nào cũng vậy, em mẹ mang báo và pha cho ông một tách trà để trên bàn làm việc. Đọc báo đã trở thành một thói quen hằng ngày của ông. Hình ảnh ông ngồi bên cửa sổ, đọc báo rất quen thuộc với cả nhà em. Em mong sao, ông em luôn vui khỏe, sống thật lâu cùng con cháu.

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 4

    Ông em là người say mê sách báo. Ông có một tủ sách lớn chiếm gần hết một bức tường phòng làm việc chung của gia đình. Sáng nào, ông em cũng đọc báo.

    Ông em đã bảy mươi tuổi nhưng vẫn còn phong độ, khoẻ mạnh lắm. Da ông hồng hào dù có nhiều nếp nhăn đùn lại ở đuôi mắt, khoé miệng. Tóc ông đã có nhiều sợi bạc và dù đã già, làn tóc xoăn tự nhiên của ông vẫn gợn sóng, rũ loà xoà xuống vầng trán rộng. Tia mắt ông ấm áp, vui vẻ, có chút dí dỏm, trào lộng nên nhìn cứ như mắt biết cười. Lông mày ông to như con tằm, hơi cong cong làm cho đôi mắt của ông dịu dàng hẳn đi.

    Buổi sáng mát mẻ dễ chịu. Ông tập thể dục, ăn sáng xong là ngồi vào ghế tựa đọc báo. Báo ông đọc là báo Công an Thành phố. Ông đeo kính vào, chăm chú xem trang bìa rồi bắt đầu đọc từng trang bên trong. Thỉnh thoảng, đôi kính trắng trễ xuống mũi, ông lại lấy ngón tay trỏ đẩy kính lên. Ông đưa mắt xem hình minh hoạ của các báo, gật gù biểu đồng tình. Khi ông đọc báo, phòng làm việc phải được giữ yên lặng. Chúng em vào phòng phải đi nhẹ nhàng, rón rén. Ông đọc hết từng trang báo, có lúc đọc nhanh phía sau, có lúc gật gù, có lúc chặc lưỡi lắc đầu. Khi ông đọc báo xong, ông để tờ báo lên bàn rồi nói với cả nhà: “Hôm nay, báo có nhiều tin hay đấy. Ông để báo trên bàn. Hồi nào các con thích xem thì xem nhé!”. Đáp lại lời ông thường lệ là mẹ thưa: “Dạ, con cảm ơn ba.”.

    Ông vui vẻ đi ra hiên nhà ngắm mấy chậu hoa cảnh. Nắng lên cao một chút chiếu sáng mái tóc bạc của ông. Giữa những chậu cảnh, ông em ung dung, thư thái làm sao!

    Đọc báo là thói quen tốt. Đọc báo hằng ngày giúp em cập nhật trông tin về nhiều mặt. Ở gia đình em, sau khi ông em đọc báo xong đến ba mẹ em đọc, sau rốt là hai anh em em. Ông em thích đọc báo và em cũng thích ngắm ông lúc ông đọc báo. Em yêu ông thật nhiều và mong ông khoẻ, sống lâu trăm tuổi. Lúc ấy ông già nhiều, em sẽ đọc báo cho ông nghe.

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 5

    Ông đi làm cả ngày, chỉ có thời gian rảnh rỗi vào buổi tối nên sáng nào trước khi đi làm ông cũng mua báo để ở nhà.

    Tối tối,sau bữa cơm,ông ngồi đọc báo. Ông coi đọc báo cũng như một công việc, cần tập trung và nghiêm túc. Vì vậy, khi đọc ông rất cần yên tĩnh. Ông ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ, ở đó thoáng mát và tĩnh lặng. Mỗi tối,ông dành cả tiếng đồng hồ để xem tin tức. Những tờ báo hay được ông em quan tâm là tờ báo Lao động, An ninh, Tuổi trẻ….và không thể thiếu tờ báo Thể thao.

    Trước lúc đọc báo,ông lấy từ trong ngăn bàn cái kính trắng, mắt không được tốt khiến ông cần có sự trợ giúp. Lần lượt,ông đọc từng tờ một. Tờ báo nào ông cũng mở nhanh tất cả các trang xem có tin tức gì nóng hổi, rồi lại lần lượt xem kĩ từ đầu. Ông rất quan tâm đến những sự kiện nổi bật diễn ra trong ngay nên mục đó được ông rất chú ý. Nhìn dáng ông ngồi ngay ngắn,gương mặt nghiêm túc y như khi làm việc vậy. Đôi mắt ông dõi chăm chú từng dòng,từng dòng một. Đôi lông mày rậm của ông thỉnh thoảng nhíu lại. Những nếp nhăn trên trán lúc co lại lúc giãn ra như suy tư, băn khoăn điều gì. Có lẽ mẫu tin nào đó khiến ông bứt rứt nên bố đưa tay lên vò vò mái tóc khiến nó rối tung. Những lúc đọc được tin gì tâm đắc, khuôn mặt ông giãn ra dễ chịu, một nụ cười nở khẽ trên môi. Những mẫu chuyện cười làm cho ông thư giãn hơn,thi thoảng tự nhiên bố nói to lên”hay”, khiến cả nhà bụm miệng cười. Tờ báo không thể bỏ qua của ông là tờ Thể thao. Mặc dù đã theo dõi tin trên tivi nhưng ông muốn xem họ bình luận, nhận xét thế nào về các trận đấu,về các cầu thủ…. Vì thế, đây là giờ phút ông say sưa nhất. Bàn tay ông đặt lên bàn, mấy ngón tay gõ gõ nhẹ, cái đầu gật gù vẻ tâm đắc lắm. Mẹ bảo em mang nước cho ông. Em bưng lên để bên cạnh nhưng ông vẫn không để ý,cứ mải miết đọc… Một giờ trôi qua với biết bao cảm xúc. Sau khi “giải quyết” xong các tờ báo,ông thở một hơi nhẹ nhõm. Ông gấp lại các tờ báo một cách gọn gàng rồi đặt lên cái kệ gần đó, xếp theo vị trí đã định. Ông đứng dậy,bỏ đôi kính trên mắt xuống và vặn mình mấy cái…ông ra ngoài nói chuyện với mọi người. Nếu có tin tức gì hay ông kể lại cho cả nhà nghe, bàn tán sôi nổi. Nhiều khi không biết ông đang nói về vấn đề gì nhưng nhìn ông hào hứng thì ai nấy đều lắng nghe.

    Em thích nhất là được nhìn ông ngồi đọc báo mỗi tối. Có lẽ bởi vì cách đọc báo đặc biệt nhưng như vậy mới là ông của riêng em.

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 6

    Mỗi người ai cũng có người mà mình vô cùng yêu mến và kính trọng. Với em thì ông nội là người mà em vô cùng yêu mến.

    Ông em năm nay đã 70 tuổi, tóc ông đã bạc trắng và làn da cũng nhăn nheo đi vì tuổi tác. Ông có dáng vẻ cao gầy, nước da ngăm đen vì mưa nắng. Tuy tuổi tác đã cao thế nhưng ông luôn giữ thói quen dậy sớm. Dù mùa hè hay mùa đông lúc nào ông cũng dậy sớm, khi thì đun nước pha trà khi thì tập thể dục giữ gìn sức khỏe.

    Ông có vài người đồng nghiệp cũ, những người đã cùng ông sát cánh đi trọn tuổi trẻ, bởi vậy mà tình bạn của các ông khăng khít lắm. Mỗi sáng, sau khi đã xong hết mọi việc ông thường mang báo ra đọc, khi thì đọc ở nhà một mình, khi thì đọc báo cùng các ông khác trong làng.

    Là một người sống và tuân thủ pháp luật nên ông rất quan tâm đến pháp luật và đời sống, bởi vậy mà ông chọn cho mình báo nhân dân để đọc. Ông thường tựa mình vào ghế rồi vừa đọc báo vừa nhâm nhi tách trà. Hai tay ông cầm tờ báo, đôi mắt chăm chú đọc từng chữ, từng chữ đầy cẩn thận. Mắt ông đeo chiếc kính để nhìn rõ hơn. Cả khuôn mặt ông bừng sáng khi cầm trên tay tờ báo, đọc báo là sở thích đã trở thành thói quen mỗi sáng của ông. Ông đọc báo để cập nhật tin tức về đời sống xã hội, và rồi từ những tri thức, những kinh nghiệm của mình ông đưa ra nhận xét, đánh giá. Đôi khi ông còn nhắc nhở em về lẽ sống, lẽ phải mà em nên tuân thủ theo để trở thành một công dân tốt.

    Bây giờ em đã lớn, thế nhưng không bao giờ quên được hình ảnh cần mẫn, tỉ mỉ của ông khi đọc báo. Ông đã trở thành tấm gương, là bức tượng đài vĩ đại mà em cần noi theo. Sau này em sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng tin tưởng và răn dạy của ông.

    Tả ông em đang đọc báo – Mẫu 7

    Nếu ai hỏi em ai là người mà em trân trọng và yêu mến nhất thì đó là ông. Ông em cao và gầy, là một người cha, một trụ cột gia đình đáng tin cậy. Bất chấp tuổi tác đã cao thế nhưng ông vẫn luôn quan tâm đến gia đình, cố gắng làm những điều tốt nhất cho con cái. Và sự quan tâm, lo lắng của người cha hơn 70 tuổi dành cho gia đình của ông khiến cho em rất ngưỡng mộ.

    Giống như những gia đình nông thôn khác nhà em không có gì gọi là khá giả. Bố mẹ đi làm cả tháng cũng chỉ đủ trang trải sinh hoạt và nuôi em ăn học. Vì sáng nào bố mẹ cũng đi làm từ sớm nên hầu hết thời gian của em đều gắn bó với ông, cũng bởi vậy mà tình cảm ông cháu rất thân thiết.

    Ông em thường dậy từ 5 giờ sáng, ông dậy cùng lúc với bố mẹ em thức dậy. Ông đun nước và quét dọn sân nhà. Gia đình nhỏ của em chỉ vẻn vẹn có 4 người vì vậy ông thường phải làm hầu hết những việc trong nhà. Bố mẹ đi làm đến tối mới về, em thì còn nhỏ nên cũng không giúp gì được nhiều cho ông nên ông phải tự tay làm. Nhiều lúc nghĩ cũng thương ông lắm thế nhưng rồi lại ham chơi để ông phải vất vả, em vẫn hay tự trách bản thân mình về sự vô tâm như thế.

    Sau khi lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa xong thì ông đưa em đi học. Ông đạp chiếc xe đạp thống nhất màu xanh chở em đi trên con đường làng quen thuộc, ông ân cần nhắc nhở em phải nghe lời cô giáo và cố gắng học tập tốt sau này còn phụ giúp bố mẹ. Sau khi xong mọi việc ông lại trở về nhà và đọc báo.

    Chẳng biết từ bao giờ đọc báo đã trở thành thói quen của ông, ông đã có tuổi và mắt cũng mờ nên phải đeo kính khi đọc báo. Ông cẩn thận cần tờ báo trên tay, tỉ mỉ đọc từng chữ, đánh vần từng chữ rồi đọc lớn. Mắt ông đưa theo từng dòng chữ trên tờ báo rất nghiêm túc. Cái trán cao của ông khi thì gật gật khi lại lắc đầu thở dài. Ông vẫn nghiêm túc như thế, đọc báo với ông không phải là một trò tiêu khiển để giết thời gian mà là để suy ngẫm, để theo dõi đời sống xã hội. Cũng bởi vậy mà ngay cả việc chọn báo để đọc ông cũng rất tỉ mỉ. Ông chọn cho mình báo nhân dân để đọc, để suy ngẫm. Sáng nào người ta cũng mang báo đến, ông trân trọng mỗi tờ báo mà mình từng đọc qua. Sau khi đọc xong ông cất gọn ngăn nắp vào ngăn kéo để khi có thời gian lại lôi ra đọc lại, đôi khi ông cũng mang báo ra để bàn luận cũng mấy ông trong làng. Cái nào là đúng, là sai ông đều phân tích tỉ mỉ để mọi người cùng biết. Cũng bởi vậy mà ông có nhiều bạn lắm, ông cũng được nhiều người kính nể và tôn trọng.

    Em thấy mình thật may mắn khi có một người ông mẫu mực như vậy. Được bố mẹ yêu thương, qua tâm và lại nhận được sự dạy dỗ của ông là một hạnh phúc to lớn của em. Sau này em sẽ cố gắng học tập để trở thành một người con ngoan, một người cháu có hiếu.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *