Nghị luận về lòng nhân ái tuyển chọn 34 mẫu hay nhất, kèm theo 4 dàn ý chi tiết và sơ đồ tư duy, giúp các em học sinh lớp 9 thấy rõ ý nghĩa của lòng nhân ái trong cuộc sống để không ngừng phấn đấu, hoàn thiện bản thân.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 9: Nghị luận xã hội về lòng nhân ái (Sơ đồ tư duy)
Lòng nhân ái là tình yêu thương con người, biết đồng cảm, xót xa trước những khổ đau bất hạnh của người khác. Cùng với lòng vị tha, lòng dũng cảm, thì lòng nhân ái cũng là một trong những phẩm chất đáng quý của con người. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để ngày càng học tốt môn Văn 9:
TOP 34 bài nghị luận về lòng nhân ái hay nhất
Sơ đồ tư duy Nghị luận về lòng nhân ái
Dàn ý nghị luận xã hội về lòng nhân ái
1. Mở bài:
- Giới thiệu về vấn đề cần bàn luận: lòng nhân ái.
2. Thân bài:
a, Giải thích:
- Lòng nhân ái là tình cảm xuất phát từ sự chân thành trong trái tim của mỗi người.
- “Nhân”: con người; “ái”: tình yêu, tình thương => Nhân ái là lòng yêu thương con người.
b, Biểu hiện:
- Suy nghĩ, thái độ đồng cảm, sẻ chia.
- Hành động giúp đỡ cụ thể: ủng hộ bà con đồng bào miền Trung mỗi đợt bão lũ, tham gia những chuyến đi từ thiện ở vùng cao, sự san sẻ trong đợt dịch Covid,…
c, Ý nghĩa:
- Gắn kết mối quan hệ giữa người với người.
- Tiếp thêm niềm tin, sự tích cực cho những người gặp khó khăn.
- Bản thân người có lòng nhân ái cũng cảm nhận được niềm vui khi giúp đỡ cộng đồng.
d, Liên hệ thực tế:
- Vẫn còn tồn tại trường hợp sống vô cảm, không biết quan tâm người khác.
- Có những người lợi dụng lòng tốt của cộng đồng để trục lợi cho bản thân.
e, Bài học nhận thức và hành động:
- Giữ tình yêu thương, sự cảm thông, chia sẻ với cộng đồng.
- Rèn luyện tốt về đạo đức.
- Lên án, phê phán hiện tượng vô cảm, ích kỉ.
3. Kết bài:
- Khái quát lại vấn đề cần bàn luận.
…..
Suy nghĩ về ý nghĩa của lòng nhân ái
Cuộc sống của chúng ta có muôn vàn điều mới mẻ. Trong đó có những thứ con người cảm thấy vô cùng quý giá, trân trọng, không có bất cứ thứ gì có thể đong đếm hoặc mua bằng tiền được. Đó chính là tình yêu thương, tình yêu thương giúp con người trở nên vui vẻ, hạnh phúc. Một con người có lòng yêu thương chính là người có nhân cách đẹp và luôn hướng đến những việc hoàn mĩ hơn.
Tình yêu thương là tình cảm tốt đẹp của con người được xuất phát từ tấm lòng, từ tâm tưởng mỗi người giúp đỡ người khác không mong nhận lại được điều gì.
Trong xã hội luôn có những người kém may mắn hơn mình, họ cần sự giúp đỡ từ cộng đồng. Vậy tại sao những người có đầy đủ về hạnh phúc, vật chất lại không thể dang tay giúp đỡ họ? Có thể chúng ta giúp đỡ họ về mặt tinh thần, vật chất nhưng tất cả những điều đó đều phải xuất phát từ trong tim chứ đừng giúp đỡ với ý nghĩ điều đó là hiển nhiên.
Chúng ta khi đi đường thường gặp đèn đỏ có thấy cụ bà già yếu đi từng xe hỏi có mua vé số không thì chúng lại phớt lờ đi và không quan tâm. Nhưng khi chúng ta mua giùm cụ bà ấy một tờ vé số để cho bà vui, để cho bà có bữa cơm ăn. Khi chúng ta làm vậy chúng ta sẽ thấy thật ý nghĩa và hạnh phúc.
Ngoài những người biết quan tâm giúp đỡ người khác thì có những kẻ ích kỷ, nhỏ mọn chỉ biết sống cho riêng mình. Họ vô tâm làm ngơ trước sự khó khăn của người khác. Một số còn đối xử tệ bạc đối với những người đã tốn công sức để nuôi dưỡng họ, bỏ mặc những lời kêu thảm thiết của những đứa trẻ ở đầu đường xó chợ. Mở lòng để giúp đỡ mọi người bạn sẽ nhận lại được hạnh phúc trong tâm hồn.
Thật tuyệt vời vì trên thế giới còn có những con người đầy tình yêu thương cho người khác. Mỗi chúng ta hãy nuôi dưỡng trong trái tim mình những viên đá ngũ sắc yêu thương để tô vẽ cho cuộc đời thêm vui vẻ và hạnh phúc.
Nghị luận về lòng nhân ái ngắn gọn
Thời gian trôi qua sẽ không lấy lại được. Mỗi con người cũng chỉ được sống một lần duy nhất trong đời, chúng ta hãy sống một cuộc đời thật trọn vẹn với tình yêu thương, sự sẻ chia với người khác. Có thể thấy, lòng nhân ái giữa con người với con người đã góp phần không nhỏ khiến cho thế giới này tốt đẹp hơn.
Vậy thế nào là lòng nhân ái? Lòng nhân ái chính là tình yêu thương giữa con người với con người, sẵn sàng đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác khi người ta gặp khó khăn. Rộng hơn nữa chính là tình đồng bào, tinh thần đoàn kết.
Chúng ta dễ dàng nhận thấy trong xã hội hiện nay có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta sống tử tế, yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn. Bên cạnh đó, khi giúp đỡ người khác, ta sẽ nhận lại sự kính trọng, niềm tin yêu của người khác và cả sự sẵn sàng giúp đỡ lại mình lúc mình gặp khó khăn, điều này làm lan tỏa thông điệp “cho và nhận” trong xã hội ngày càng được lan tỏa hơn. Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lạnh lùng, vô cảm mặc kệ nỗi đau của đồng loại. Lại có những người giúp đỡ người khác hòng tư lợi cá nhân, trục lợi cho bản thân mình,… những người này cần bị phê phán, chỉ trích.
Mỗi người chỉ được sống một lần, chúng ta hãy sống với tấm lòng, sự tử tế, cho đi và yêu thương để làm cho xã hội này ngày càng tốt hơn, con người được sống tình cảm hơn vì vốn dĩ: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Nghị luận lòng nhân ái
Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển con người đang dần phải đối mặt với rất nhiều những khó khăn từ cuộc sống, nhưng chúng ta không bao giờ được quên truyền thống nhân ái của ông cha ta.
Nhân là người, ái là yêu. Nhân ái là tình yêu thương giữa con người với con người, sự sẵn sàng đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác khi người ta gặp khó khăn. Rộng hơn nữa chính là tình đồng bào, tinh thần đoàn kết. Nhân ái là một trong những tình cảm, hành động cao đẹp của con người mà mỗi chúng ta cần có để giúp cho xã hội phát triển bền vững, tốt đẹp hơn. Tình yêu thương giữa con người với con người từ xưa đến nay vẫn luôn luôn được coi trọng, nó không chỉ là truyền thống của dân tộc Việt Nam, mà nó còn là một phẩm chất vô cùng đáng quý mà mỗi người cần phải có.
Trong xã hội này, hiện nay có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn dựa trên nền tảng yêu thương, san sẻ, giúp đỡ nhau. Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác một chút sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn. Hiện nay khi xã hội ngày càng phát triển nhiều người chỉ chạy theo đồng tiền khiến họ có những suy nghĩ lệch lạc, sai lầm về sự yêu thương và trân trọng đối với mọi người xung quanh, niềm vui họ đang nghĩ đến chỉ là những đồng tiền mà họ đang chạy đua với nó, đây là một thái độ rất đáng báo động, chúng ta cần phải thay đổi tư tưởng sống ngày càng một đúng đắn hơn.
Mỗi chúng ta cần phải biết yêu thương, chia sẻ với mọi người xung quanh để xây dựng một xã hội phát triển bền vững dựa trên nền tảng tình cảm yêu thương giữa con người với con người.
Nghị luận về lòng nhân ái đặc sắc
Aesop từng quan niệm: “Sự tử tế, dù nhỏ tới thế nào, không bao giờ là lãng phí”. Đây là một câu nói vô cùng chính xác, đề cập trực tiếp đến một trong những đức tính quan trọng của con người: lòng nhân ái. Chính lòng nhân ái, tình yêu thương là yếu tố nền móng để xây dựng nên một xã hội nhân văn, tốt đẹp.
“Nhân ái” là một từ Hán Việt, được ghép bởi hai chữ “nhân” – con người và “ái” – tình yêu thương. Vậy, có thể định nghĩa đó một cách đơn giản là lòng yêu thương giữa người với người. Rộng hơn thì đó là sự thấu hiểu, đồng cảm, chia sẻ, đùm bọc và giúp đỡ trong cộng đồng, không phân biệt sang – hèn, cao – thấp.
Sự “tương thân tương ái” kể trên được biểu hiện qua rất nhiều cách khác nhau. Đó có thể chỉ là suy nghĩ cảm thông, thương cảm dành cho những mảnh đời bất hạnh, cũng có thể là các hành động giúp đỡ cụ thể bằng hình thức quyên góp, từ thiện,… Trong giai đoạn dịch Covid-19 hoành hành, con người đã thể hiện lòng nhân ái của mình một cách vô cùng rõ nét. Biết bao “cây ATM gạo”, những sạp hàng rau củ, thịt cá “chỉ tặng chứ không bán”,… đã xuất hiện, đem tình yêu thương lan tỏa tới cộng đồng.
Lòng nhân ái mang lại vô số điều ý nghĩa, giá trị cho cuộc sống. Đức tính này giúp chính bản thân mỗi người cảm thấy nhẹ nhõm, thư thái và vui vẻ hơn. Khi biết cho đi, con người sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc khó diễn tả. Từ đó, họ cũng nhận lại được sự biết ơn, yêu quý và tôn trọng của cộng đồng. Và khi tình người được lan tỏa, cả xã hội sẽ cùng nhau tốt lên, ngày một văn minh và phát triển hơn.
Tuy vậy, trên thực tế vẫn còn tồn tại trường hợp sống vô cảm, thiếu tình yêu thương với cộng đồng. Không có lòng nhân ái, con người sẽ chỉ là một loài sinh vật nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân. Thậm chí có người còn lợi dụng lòng tốt của cộng đồng, làm ra những hành động trái với đạo đức nhằm trục lợi cho bản thân. Tất cả đều là biểu hiện của sự ích kỉ, cần bị chê trách, lên án.
Để loại bỏ những sự tiêu cực kể trên, mỗi người cần tự rèn luyện cho mình tinh thần tương thân tương ái quý báu. Điều này cần được xuất phát từ sự dạy dỗ, chỉ bảo đúng đắn, phù hợp của gia đình, nhà trường. Chính môi trường sống và học tập sẽ ảnh hưởng nhiều đến sự phát triển nhận thức, tính cách của con người. Và bản thân mỗi người cũng cần tự mình rèn luyện, tránh xa những cám dỗ. Hãy giữ cho mình lòng yêu thương, sự vị tha, đồng cảm, lan tỏa chúng đến cộng đồng.
Lòng nhân ái đã, đang và sẽ luôn là đức tính cần có của mỗi người. Hãy cùng chung tay lan tỏa điều tích cực ấy đến cộng đồng, biến xã hội này trở thành một nơi tốt đẹp hơn, đáng sống hơn cho chính mình và cả các thế hệ mai sau.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái hay nhất
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 1
Để khuyên nhủ con người sống với nhau bằng tình cảm yêu thương chan hòa, ông cha ta đã sáng tác câu tục ngữ: “Thương người như thể thương thân”. Trong xã hội công nghiệp hóa, hiện đại hóa như hiện nay thì những tình cảm đó càng phải được đề cao, đặc biệt là lòng nhân ái.
Lòng nhân ái là tình yêu thương giữa con người với con người, sẵn sàng đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác khi người ta gặp khó khăn. Rộng hơn nữa chính là tình đồng bào, tinh thần đoàn kết. Lòng nhân ái là một đức tính tốt và cũng là một trong những tiêu chí, là thước đo để đánh giá đạo đức, nhân cách của con người. Lòng nhân ái không phải là những điều gì quá xa xôi. Nó tồn tại ngay trong chính cuộc sống của mỗi người.
Từng biểu hiện của chúng ta dành cho nhau, cử chỉ, lời nói, hành động hay chỉ là cảm xúc dành cho nhau. Dù nó giản dị nhưng cũng đã khiến cho trái tim nhau trở nên ấm áp hơn bao nhiêu. Người có lòng nhân ái là những người luôn sẵn sàng đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác khi người ta gặp khó khăn. Họ cũng là những người luôn yêu thương mọi người, sẵn sàng cho đi mà không mong nhận lại, không ích kỉ nhỏ nhen, tính toán thiệt hơn với người khác; sống chan hòa với mọi người xung quanh, luôn mang những điều tích cực đến cho mọi người và lan tỏa được những thông điệp, hành động tốt đẹp ra xã hội. Lòng nhân ái sẽ mang đến cho xã hội sự gắn kết chặt chẽ giữa người với người, từ đó tạo nên cơ sở nhân văn vững chắc để phát triển các giá trị sống, phẩm chất đạo đức cao đẹp.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn còn có nhiều người sống ích kỉ, lạnh lùng vô cảm mặc kệ đồng loại, chỉ biết đến bản thân mình. Lại có những người tự tách biệt mình với xã hội,… những người này cần thay đổi quan điểm sống nếu muốn cuộc đời trở nên ý nghĩa hơn.
Là chủ nhân tương lai của đất nước, chúng ta cần biết yêu thương mọi người, sẵn sàng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với những người xung quanh cũng như giúp đỡ những mảnh đời khó khăn, bất hạnh để thấy cuộc đời thật đáng sống. Cuộc sống là do ta làm chủ, hãy trở thành một người chủ có lòng nhân ái, có trái tim nhân hậu, đong đầy yêu thương.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 2
Lời hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng một thời đi vào lòng người thật nhẹ nhàng: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng/ Để làm gì em biết không/ Để gió cuốn đi”… Lời hát ấy đánh động vào lòng trắc ẩn của chúng ta, khiến ta không khỏi suy nghĩ về lòng nhân ái.
“Nhân ái” là một từ Hán Việt, nếu đem chiết tự ra thì “nhân” là người và “ái” là yêu. Vậy “nhân ái” tức là tình yêu thương con người. Đó là thứ tình cảm chân thành, xuất phát từ chính trái tim dành cho nhau. Nó không bắt nguồn từ sự vị kỉ, hẹp hòi mà nó xuất phát từ lòng bao dung, vị tha trong sáng. Chẳng cần phải là những việc làm to tát, lớn lao, lòng nhân ái hiện diện xung quanh cuộc sống thường ngày xung quanh chúng ta.
Lòng nhân ái là một thứ tình cảm tốt đẹp giữa người với người như tình cảm gia đình, tình cảm bè bạn, tình thầy trò, tình đồng chí,… thậm chí đối với những người ta không quen biết. Nó hiện diện trong những hành động, những cử chỉ hay lời nói của chúng ta mỗi ngày. Nó đâu cần phải là những việc làm đao to búa lớn như ủng hộ cả chục triệu, trăm triệu cho người khó khăn, như quyên góp cho quỹ hội từ thiện để lên trang báo nhất. Nó đơn giản chỉ là một đồ dùng cũ, một manh áo cũ, một cuốn vở cũ hay thậm chí là một chút tiền tiết kiệm được gửi tới những người khó khăn và lòng chân thành mà ta gửi tới những vùng cao, vùng nạn, tới những nạn nhân chất độc màu da cam. Đó là những chương trình, hành động rất thiết thực mà rất nhiều những cơ quan, tổ chức và Nhà nước ta đã và đang thực thi, tất cả vì mục đích trao đi yêu thương, giúp đỡ và sẻ chia mang niềm vui hạnh phúc đến những số phận kém may mắn. Lòng nhân ái cũng có thể chỉ đơn giản là một ánh nhìn trìu mến, một lời an ủi thân thương, một cái nắm tay thân tình, một cái ôm vỗ về ấm áp.
Rộng hơn ra, lòng nhân ái giữa đồng bào với nhau còn là nền tảng cho sự đoàn kết, tạo nên sức mạnh giúp cả dân tộc trải qua biết bao cuộc chiến tranh, đưa đất nước ta hiên ngang tiến bước sánh vai với các cường quốc năm châu. Ngay từ thuở xa xưa, cha ông ta đã quan niệm: “Lá lành đùm lá rách”, “Thương người như thể thương thân”…, nghĩa là lòng nhân ái đã là truyền thống văn hóa ứng xử lâu đời của dân tộc ta, lẽ nào ta lại có thể đi ngược với truyền thống ấy?
Trong một xã hội mà chúng ta sống nương tựa vào nhau, nghề này tựa vào nghề kia mà tồn tại, thì lòng nhân ái không chỉ có khả năng giúp đỡ con người qua cơn khốn khó, mang đến cho họ suối nguồn của tình thương mà còn là thước đo để đánh giá phẩm chất, đạo đức một con người.
Tất nhiên, lòng nhân ái, yêu thương không phải bổn phận hay trách nhiệm, chúng ta không bị một pháp luật nào cưỡng chế phải yêu thương nhau mà hoàn toàn là tự nguyện, nó xuất phát từ cái tâm trong sáng không vụ lợi. Khi một người có cái tâm trong sáng, lòng nhân hậu và chan hòa thì trước hết họ trao đi yêu thương để mang lại cho mình niềm vui và hạnh phúc ngay trong chính cuộc sống âu lo và lắm bộn bề.
Trong thực tế cuộc sống ngày nay, vẫn còn không ít kẻ thờ ơ, dửng dưng trước người gặp hoạn nạn. Lối sống ích kỉ ấy rất cần phê phán. Lòng nhân ái không chỉ giới hạn trong nước ta mà là trên toàn thế giới, như thời kì các quốc gia cùng nhau đóng góp giúp đỡ Nhật Bản vượt qua động đất, sóng thần.
Tóm lại, lòng nhân ái là một phẩm chất tốt mà mỗi người cần phải có, dù pháp luật không ép buộc, nhưng lòng trắc ẩn của một con người sai khiến chúng ta yêu thương nhau.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 3
“Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
Câu hát ru con ầu ơ quen thuộc một thuở thơ ấu nhắc chúng ta nhớ về truyền thống nhân văn cao đẹp của dân tộc – lòng nhân ái. Lòng nhân ái theo suốt dòng chảy lịch sử hào hùng, phát triển của đất nước và trở thành một phần quan trọng không thể thiếu trong mỗi cá nhân, trong cộng đồng con người.
Nhân ái là từ hán việt, nghe tưởng chừng như xa vời, mỹ lệ nhưng thực chất lại vô cùng gần gũi. “Nhân” có nghĩa là người; “ái”: là yêu thương, quan tâm, chăm sóc, quý mến. Lòng nhân ái chính là biểu trưng cho vẻ đẹp của tấm lòng yêu thương, đồng cảm, sẻ chia sâu sắc giữa con người với nhau. Lòng nhân ái là vẻ đẹp tâm hồn mỗi con người Việt Nam từ ngàn đời dựng xây.
Lòng nhân ái là một nghĩa cử cao đẹp, đem lại giá trị thiết thực cho cuộc sống nhân loại. Giữa dòng chảy bộn bề, vai trò của lòng nhân ái lại càng được khẳng định rõ nét.
Lòng nhân ái như một lực nam châm vô hình gắn kết mọi người lại với nhau. Con người thêm xích lại gần nhau, thêm yêu thương, đùm bọc nhau hơn. Theo suốt chiều dài của lịch sử dân tộc, lòng nhân ái kết tinh sức mạnh, tinh hoa cộng đồng, trở thành một nguồn sóng mạnh mẽ cuốn trôi mọi thế lực thù địch, ngoại xâm hung hãn. Lòng nhân ái tiềm ẩn trong trái tim, trong tâm hồn mỗi con người, là kim chỉ nam cho hành động của mọi người, để từ đó con người biết sống tốt hơn sống có ích hơn, và dần hoàn thiện mình hơn.
Không chỉ như vậy, Lòng nhân ái còn là tiền đề cấp thiết cho một xã hội phát triển. Bởi vì sao? Bời vì lòng nhân ái là yêu thương, là sẻ chia. Có lòng nhân ái, con người ta mới có thể cùng nhau san sẻ, đồng cảm, cùng nhau xoa dịu niềm đau, mất mát, đói nghèo; cùng nhau dựng xây đất nước, phát triển xã hội ngày càng văn minh giàu đẹp. Có lòng nhân ái, sức mạnh cộng đồng được lan tỏa, từ đó sẽ hạn chế được nhiều tiêu cực, bài trừ, gạt bỏ những cái xấu xa; tệ hại ra khỏi xã hội trong lành.
Vậy tại sao con người ta lại cần có lòng nhân ái? Lòng nhân ái mang đến cho con người những khoảng lặng bình yên đáng trân trọng. Lòng nhân ái giúp chúng ta vượt qua cạm bẫy của những tham lam; thống hận và đầy si mê mu muội của kiếp người. Lòng nhân ái cho ta biết yêu thương, biết mở lòng; biết bao dung; từ bi; nhạy cảm với thế giới vạn vật, dần từ đó sẽ hoàn thiện và phát triển con người mình.
Lòng nhân ái lan tỏa tình yêu thương từ mỗi cá nhân đến cộng đồng, thắp sáng lên những tình cảm nồng đượm, gắn kết. Mỗi chiếc lòng nhân ái nhân lên sẽ là cả một biển nhân ái bao la. Sống nhân ái là sống có ý nghĩa; sẽ lưu lại tiếng thơm cho ngàn đời, cho những thế hệ sau.
Hạnh phúc là khi yêu thương và được yêu thương. Chúng ta không khó để bắt gặp lòng nhân ái trong cuộc sống hiện nay. Có rất nhiều các chương trình truyền hình thực tế được tổ chức thường xuyên nhằm mục đích sẻ chia với nhân dân nghèo khổ tại khắp các vùng miền trên tổ quốc như: “Cặp lá yêu thương; Lục lạc vàng…” Hay cứ đến 31 tháng 12 hàng năm đài truyền hình Việt Nam lại long trọng tổ chức chương trình thường niên “Nối vòng tay lớn” nhằm gây quỹ; thu hút sự quan tâm cộng đồng và các nhà hảo tâm chung tay giúp đỡ những số phận cơ cực, bất hạnh trong xã hội. Lòng nhân ái được thể hiện rõ nét hơn trong suốt những năm tháng chiến đấu hào hùng dân tộc. Những trang sử vẻ vang nước nhà chắc không thể thiếu được những mốc son chói lọi cho những sự kiện: “Một nắm khi đói bằng một gói khi no; Hướng về miền Nam ruột thịt…”
Lòng nhân ái đẹp vô cùng đến như vậy thế nhưng trong cuộc sống hiện đại lại có không ít các biểu hiện tiêu cực, đi ngược lại với lý tưởng lòng nhân ái. Đó là những con người vị kỷ, lúc nào cũng chỉ biết nghĩ cho riêng mình; luôn đặt lợi ích của bản thân lên lợi ích cộng đồng thậm chí còn trà đạp lên lợi ích của người khác để đạt được tham vọng của chính mình. Những ngày qua trên mạng xã hội không khỏi bức xúc với đoạn video clip ghi lại về một nhóm sinh viên đang tập hát vang bài Tự hào tổ quốc thế nhưng lại dửng dưng, vô cảm nhìn cô gái ăn xin bên đường bị trấn lột tiền. Thật đau xót đến vô cùng.
Là học sinh – thế hệ măng non của nước nhà, chúng ta cần làm gì để tiếp nối và phát triển truyền thống đạo đức nhân ái cao đẹp của ông cha. Đầu tiên và trước hết hãy tích cực học tập; rèn luyện và tu dưỡng đạo đức. Mình có tốt mới có thể cảm nhận và truyền được những điều tốt đẹp đến với mọi người. Hãy chia sẻ và giúp đỡ từ những thứ nhỏ nhặt, xung quanh như: bạn bè; người thân; hàng xóm. Tuổi trẻ chỉ có một lần, hãy sống sao cho xanh cho đẹp, hãy tham gia hưởng ứng với các phong trào tình nguyện tại địa phương: nhặt rác; dọn vệ sinh; …và nhiều chiến dịch hè do đoàn trường tổ chức. Hãy cùng nhau chung tay; cùng nhau tuyên truyền để lòng nhân ái được lan rộng hơn nữa, hơn nữa tới tất cả mọi người.
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng? Để làm gì? Em có biết không? Để gió cuốn đi…” Lời câu hát cứ thế ngân nga, ngân nga làm sống dậy bao nỗi lòng mỗi con người Việt Nam yêu dấu. Lòng nhân ái là vĩnh cửu theo năm tháng và là ngọn lửa thắp sáng nên tâm hồn cao đẹp mỗi con người. Chúng ta hãy sống, sống thật cao đẹp, sống thật có ích và sống để yêu thương.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 4
Người Việt Nam ta từ xa xưa đã có câu tục ngữ “Thương người như thể thương thân” hay “Lá lành đùm lá rách”, đó là những lời răn dạy của cha ông muốn nhắc nhở con cháu phải biết yêu thương lẫn nhau. Tương thân tương ái hay chính là lòng nhân ái là một trong những truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam ta bao đời nay, lòng nhân ái là một trong những biểu hiện tình cảm tốt đẹp. Nó gắn kết con người gần với nhau hơn, tạo dựng những mối quan hệ xã hội bền vững.
Lòng nhân ái, thực ra không phải thứ tình cảm gì đó xa xỉ mà đó chính là những tình cảm được xuất phát từ trái tim một cách chân thành nhất. Lòng nhân ái là sự cho đi mà không cần so đo tính toán thiệt hơn, cũng không mong cầu sẽ được nhận lại, lòng nhân ái đơn giản là những hành động chia sẻ, giúp đỡ và cảm thông lẫn nhau. Lòng nhân ái là biểu hiện của một nhân cách và tâm hồn cao đẹp, đức hạnh của mỗi người, “nhân” là “người”, “ái” là “yêu thương”, “nhân ái” chính là tình yêu thương giữa những con người với nhau. Lòng nhân ái luôn có sẵn trong tâm hồn mỗi con người, có chăng là chúng ta đã đánh thức nó dậy hay chưa mà thôi, ai cũng có thể có lòng nhân ái và ai cũng có thể trao đi lòng nhân ái đó dành cho mọi người xung quanh. Không cần phải là những việc làm to tát, lòng nhân ái hiện diện xung quanh cuộc sống thường ngày của chúng ta.
Từng lời nói, cử chỉ, hành động và biểu hiện của chúng ta đều có thể là công cụ trao đi lòng nhân ái tới mọi người, đơn giản như giúp đỡ người già đi bộ qua đường lúc đèn đỏ, giúp người hỏng xe giữa đường, cho người khác đi nhờ xe,… đó là một số trong vô vàn những sự việc diễn ra hàng ngày. Trên phạm vi rộng hơn, lòng nhân ái là khi giúp đỡ người nghèo, người có hoàn cảnh khó khăn như xây nhà tình nghĩa, ủng hộ đồng bào vùng thiên tai, lũ lụt, xây dựng trường học cho các em vùng sâu vùng xa… Đó là những chương trình, hành động rất thiết thực mà rất nhiều những cơ quan, tổ chức và Nhà nước ta đã và đang thực thi, tất cả vì mục đích trao đi yêu thương, giúp đỡ và sẻ chia mang niềm vui hạnh phúc đến những số phận kém may mắn. Lòng nhân ái giữa đồng bào với nhau chính là sức mạnh giúp đất nước ta trải qua biết bao cuộc chiến tranh, là nền tảng vững chắc đưa nước ta hiên ngang tiến bước sánh vai với các cường quốc năm châu. Con người có sự gắn kết và yêu thương lẫn nhau sẽ tạo nên một khối đoàn kết dân tộc vững mạnh và sẽ không có kẻ thù nào có thể xâm phạm tới.
Tuy nhiên, xã hội vẫn tồn tại những người không có lòng nhân ái, họ chỉ sống cho riêng cá nhân mình, mọi việc làm, suy nghĩ và hành động chỉ cốt lấy lợi ích cho bản thân mà không quan tâm đến người khác. Không những không giúp đỡ những người xung quanh mà còn nhẫn tâm đẩy người khó khăn vào hoàn cảnh bi kịch. Ví dụ điển hình nhất là những tổ chức cho vay tín dụng đen, chúng lợi dụng sự kém hiểu biết và hoàn cảnh của người khó khăn để mời vay tiền rồi lừa họ vay với mức lãi suất cao ngất ngưởng, phi pháp khiến cho con nợ đã khó khăn càng thêm chật vật, thậm chí khi không có đủ khả năng chi trả, chúng lại gây áp lực, siết nợ, dồn con nợ tới đường cùng. Đó là một trong những biểu hiện của sự vô nhân đạo, trái ngược hoàn toàn với lòng nhân ái, ngoài ra còn nhiều biểu hiện khác như sự vô tâm, vô cảm và thờ ơ giữa những con người với nhau. Con người không có lòng nhân ái chỉ là người nhỏ nhen, ích kỷ và vô tâm, đi ngược lại với nhân cách con người. Một xã hội chỉ toàn những người không có lòng nhân ái, xã hội đó sẽ luôn xảy ra mâu thuẫn, bất hòa và xung đột, không thể tồn tại lâu dài chứ chưa nói đến việc phát triển. Vì vậy, dù là một hành động nhỏ thôi, chúng ta hãy cùng trao đi lòng nhân ái của mình, đem lòng nhân ái của mình lan tỏa và lay động đến mọi người, cùng nhau sống trong yêu thương, xây dựng xã hội văn minh và phát triển bền vững.
Trong xã hội hiện nay, khi người với người có quá nhiều rào cản để bày tỏ tình cảm và trao đi yêu thương lẫn nhau thì lòng nhân ái chính là điều quan trọng và quý giá nhất để gắn kết cộng đồng. Đất nước ta còn đang trong quá trình phát triển, còn nhiều khó khăn chồng chất, gìn giữ và phát huy truyền thống nhân ái của dân tộc chính là củng cố sức mạnh cho khối đại đoàn kết dân tộc trước các thế lực thù địch bên ngoài.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 5
Có người nói rằng, khi quay ngược trái tim mình lên, trái tim sẽ có hình ngọn lửa. Đó là ngọn lửa của tình yêu thương, của tình người ấm áp. Bạn hãy thử tưởng tượng, nếu một ngày nào đó ngọn lửa ấy sẽ không còn tồn tại trong mỗi con người chúng ta thì Trái Đất này sẽ ra sao? Trái Đất sẽ trở nên lạnh lẽo như câu nói “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu tình yêu thương”.
Câu nói này đã thể hiện rất rõ ràng lòng nhân ái cần có ở mỗi con người. Vậy lòng nhân ái là gì? Là sự quan tâm, yêu thương, chăm sóc, khoan dung vị tha hay những lời động viên, an ủi người khác khi họ gặp khó khăn (do bệnh tật, hoàn cảnh, làm ăn thua lỗ…). Tất cả những điều này đều xuất phát từ tận đáy lòng của mỗi người, từ sự chân thành của trái tim chứ không phải là lời nói suông. Ông cha ta có câu tục ngữ “Thương người như thể thương thân”, câu nói đó được biểu hiện qua những hành động rất đơn giản, chẳng hạn: ta giúp một người ăn xin có được bữa cơm, giúp một bà cụ hay một em nhỏ qua đường, tham gia chương trình “Nụ cười hồng”, những chương trình từ thiện… Những việc đó tuy nhỏ nhoi nhưng chính là hơi ấm xua tan cái giá lạnh của những trái tim băng giá, là nghị lực giúp con người đương đầu với mọi điều kiện khắc nghiệt của hoàn cảnh, để họ luôn được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người xung quanh, để họ cảm nhận đầy đủ giá trị của cuộc sống và cảm thấy hạnh phúc với số phận của minh.
Lòng yêu thương, nhân ái là một đức tính tốt đẹp cần thiết đối với mỗi con người. Vì nó là một sợi dây liên kết vô hình, là một thứ keo đặc biệt gắn chặt tình người lại với nhau, tình bạn bè năm châu láng giềng cho dù bạn đang ở đâu, dù nơi đó có lạnh lẽo đến mức nào, nhưng bên cạnh bạn luôn có biết bao ngọn lửa sưởi ấm tinh thần giúp bạn vượt qua khó khăn.
Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn và cần được sưởi ấm tâm hồn chưa? Có lẽ điều bạn cần không gì ngoài tình thương của bố, của mẹ, thầy cô và bạn bè… Hay như nhân vật Hê-len Ki-lơ, bà đã dùng tình yêu thương nhân loại, đồng cảm bản thân để giúp những người đồng cảnh ngộ mặc dù bà vừa câm vừa điếc để họ tiếp tục sống, học tập và lao động.
Nhưng trong thực tế chẳng có mấy ai hiểu được đạo lí đó. Còn rất nhiều con người thờ ơ, sống ích kỷ chỉ biết vì bản thân chứ chẳng hề muốn giúp đỡ người khác. Thật đáng chê trách!
Tóm lại, câu nói trên đã khẳng định yêu thương nhân ái là phẩm chất đạo đức tốt đẹp cần phát huy. Là một học sinh ta phải biết san sẻ, động viên, khích lệ bạn bè khi họ gặp khó khăn. Điều đó sẽ vun đắp cho chúng ta một cuộc sống tốt đẹp và tràn ngập hạnh phúc.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 6
Trong cuộc sống, lòng nhân ái chính là sợi dây tình cảm thiêng liêng giữa người với người, là một trong những yếu tố để xây dựng xã hội văn minh, nhân văn. Lòng nhân ái được hiểu là lòng yêu thương của con người, không chỉ đối với những người xung quanh mà còn đối với cả động vật, thực vật… Biểu hiện của lòng nhân ái là thái độ, hành động thể hiện tình thương, sự đồng cảm, sẻ chia, đùm bọc, cưu mang của con người.
Minh chứng cho điều này, ta có thể kể đến những tấm gương nhân ái như các danh nhân văn hóa: Lê-nin, chủ tịch Hồ Chí Minh… những nhà văn của thế giới như: Sê-khốp, Nguyễn Du… và còn đó những con người của cuộc sống đời thường chan chứa lòng thương người cao cả. Lòng nhân ái sẽ mang đến cho xã hội sự gắn kết chặt chẽ giữa người với người, từ đó tạo nên cơ sở nhân văn vững chắc để phát triển các giá trị sống, phẩm chất đạo đức cao đẹp. Người có lòng nhân ái sẽ được mọi người xung quanh yêu quý, kính trọng và biết ơn. Ngược lại, những người giữ cho mình thái độ sống vô cảm, ích kỷ, thờ ơ sẽ bị xa lánh và cô lập.
Chính vì vậy, ngay từ bây giờ, chúng ta hãy tự rèn luyện đạo đức của bản thân, đề cao tinh thần tương thân tương ái, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn, đóng góp công sức nhỏ bé của mình vào để xây dựng một xã hội tiến bộ, văn minh.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 7
Để gắn kết bản thân với xã hội, con người sống rất cần phải có tấm lòng nhân ái. Nhân ái giúp ta nâng cao giá trị của cá nhân mình, làm cho mối quan hệ giữa con người với con người càng trở nên tốt đẹp. Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn.
Lòng nhân ái là lòng yêu thương con người, biết đồng cảm, xót xa trước những khổ đau bất hạnh của người khác; biết trân trọng, đề cao những phẩm giá tốt đẹp, cái cao cả, thiên lương trong mỗi con người, căm ghét những thế lực tàn bạo chà đạp lên quyền sống, quyền hạnh phúc của người khác.
Lòng nhân ái là một trong những tiêu chí, là thước đo để đánh giá đạo đức, nhân cách của con người. Thật vậy, từ xưa đến nay, tiền tài, danh vọng, địa vị, tài năng, học thức, không phải là những yếu tố quan trọng làm nên giá trị con người mà chính lòng yêu thương con người. Chính nếp sống đạo đức cao đẹp, biết hi sinh bản thân mình vì người khác mới là nhân tố quyết định, góp phần làm tôn lên giá trị của mỗi người chúng ta. Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Chí Minh, Lý Bạch, Đỗ Phủ, Lep-tônxtôi, Maxime Gorki, Puskin đều trở nên vĩ đại là vì từ trong cuộc đời và tác phẩm của họ đều toát lên một tấm lòng yêu thương con người bao la rộng lớn.
Sống yêu thương, quan tâm giúp đỡ người khác là một lối sống đẹp, được mọi người yêu quý kính trọng, khi gặp khó khăn sẽ được mọi người cưu mang giúp đỡ. Ngược lại sống ích kỷ chỉ lo nghĩ cho bản thân mình, dửng dưng trước những khổ đau, bất hạnh của người khác chỉ khiến cho mình trở nên tầm thường nhỏ bé, bị mọi người coi thường xa lánh, nào có ích lợi gì.
Yêu thương con người, biết hy sinh quyền lợi của cá nhân mình vì người khác sẽ làm cho tâm hồn ta trở nên cao đẹp, thánh thiện. Và chính lòng yêu thương chân thành đó có sức cảm hóa vô cùng to lớn, nó giúp cho những con người lầm đường lạc lối trở về với cuộc sống hiền lành, lương thiện.
Lòng nhân ái là một truyền thống đạo lí tốt đẹp của dân tộc, cần được giữ gìn và phát huy. Mỗi người chúng ta hãy biết sống sẻ chia, mở rộng lòng mình ra để cứu giúp những con người nghèo khổ bất hạnh, để nâng cao giá trị đời sống của chính mình và làm cho cuộc đời trở nên tốt đẹp hơn.
Cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi nó được tưới mát bằng dòng nước của lòng nhân ái. Hãy yêu thương con người và làm cho lối sống cao đẹp ấy lan tỏa rộng rãi trong cộng đồng. Hãy đề cao tình yêu thương và yêu thương đúng cách. Có như vậy, chúng ta mới tìm thấy được hạnh phúc đích thực ngay trong cuộc sống này.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 8
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không, để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…”. Đó là một lời ca rất hay trong bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Vậy có ai đã từng thắc mắc rằng tấm lòng cố nhạc sĩ muốn nói đến ở đây là gì không? Có lẽ mỗi người đều tự có cho mình những đáp án riêng, nhưng đối với tôi câu trả lời trọn vẹn nhất là tấm lòng nhân ái. Trong truyền thống dân tộc từ ngàn đời nay, qua biết bao đổi thay, biến cố của đất nước và con người, thế nhưng trong nền giáo dục, lòng nhân ái vẫn luôn được đề cao và nhấn mạnh, được xem là một trong những giá trị cốt lõi hình thành nên phẩm cách của một con người. Muốn trở thành một con người chân chính, cái đầu tiên người ta phải có không phải là một thân thể cường tráng, một khối óc thông minh, mà cốt nhất là phải có tình thương, có lòng nhân đạo, để phân biệt rạch ròi với tất cả những loài khác.
Vậy lòng nhân ái có thể được định nghĩa như thế nào? Từ “nhân ái” là một từ ghép Hán Việt, nếu phân tích từng chữ thì “nhân” tức là để chỉ con người, “ái” tức là tình yêu thương, như vậy tổng hợp lại “nhân ái” tức là tình yêu thương con người. Mở rộng ra đó tức là những tình cảm trân quý, tôn trọng, thấu hiểu, đồng cảm, sẻ chia giữa con người với nhau, sống trong một xã hội con người phải biết yêu thương, đùm bọc và giúp đỡ lẫn nhau, không chỉ đối với người thân mà là đối với tất cả các cá thể khác. Nhân ái tức là khi ta thấy đồng loại đau đớn, chịu kiếp bất hạnh, bế tắc thì lòng ta cũng xót xa, thương cảm, nhân ái tức là thấu hiểu được vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách của những con người khác nhau, nhân ái tức là biết đồng cảm, sẻ chia đối với những con người phải chịu mất mát, mong muốn họ có một cuộc đời tốt hơn, đồng thời biết đấu tranh để đòi lại sự công bằng bình đẳng cho tất cả mọi người trên thế giới, không phân biệt sắc màu, chủng tộc, quốc gia, tôn giáo, già trẻ, nam nữ. Chung quy lại, người có tấm lòng nhân ái tức là người có lòng yêu thương đồng loại, sống đạo đức, biết cho đi, là một trong những thước đo đánh giá nhân cách quan trọng nhất đối với từng cá thể trong xã hội.
Như vậy tại sao chúng ta sống trên đời lại cần phải có lòng nhân ái, cư xử nhân đạo với nhau? Bởi lẽ, con người là những có thể có suy nghĩ, có tâm tư, tình cảm, mỗi cá nhân ai cũng đều có một trái tim và khao khát nhận được tình yêu thương, sự chăm sóc đùm bọc. Mà nếu như thiếu đi những xúc cảm ấy, họ sẽ trở nên buồn bã, chán nản, cảm thấy cô độc, trơ trọi trên cuộc đời, xã hội cũng vì thế mà thiếu đi sự liên kết chặt chẽ với nhau. Cũng giống như việc một gia đình cùng chung sống, nhưng các thành viên không hề yêu thương, chăm sóc nhau, không khí bao trùm luôn lạnh lẽo, vắng vẻ, kết quả là sự tan đàn xẻ nghé đáng tiếc. Đặc biệt các cá nhân sẽ khó có thể chống chọi và vượt qua những khó khăn gặp phải trong cuộc sống như bệnh tật, đói nghèo, hay những thất bại xảy đến… Tuy nhiên khi có sự yêu thương đùm bọc từ những người xung quanh, “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” thì cá nhân này sẽ nhanh chóng lấy lại được cân bằng, những tổn thương sẽ nhanh chóng được liều thuốc “nhân ái” làm lành sẹo, họ lại có thể tiếp tục cuộc sống, phấn đấu xây dựng xã hội ngày một tốt đẹp hơn. Đặc biệt như đã nói, xã hội không thể chỉ có các mối liên hệ kinh tế, chính trị, văn hóa… mà quan trọng để duy trì được một trật tự xã hội cân bằng, thì yếu tố tình cảm, lòng nhân ái giữa con người với con người vô cùng quan trọng. Sự yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau giữa các cá thể sẽ đem đến một xã hội yên bình, vui vẻ và lạc quan, hiệu suất công việc, lao động được cải thiện, nền kinh tế, chính trị, văn hóa từ đó cũng trở nên ổn định và phát triển mạnh mẽ. Có thể lấy một số ví dụ như việc chúng ta thường hay tổ chức các hoạt động nhân ái, quyên góp cho nạn nhân chất độc màu da cam, những đồng bào bị thiên tai bão lũ, hay những người nghèo có cuộc sống khó khăn… Hành động này có tính lan tỏa yêu thương mạnh mẽ, khiến những số phận bất hạnh cảm thấy bản thân mình không cô đơn, không bị bỏ lại, từ đó họ càng có động lực để cố gắng vượt qua những khó khăn trước mắt. Đồng thời, những hành động nhân ái còn có ý nghĩa giáo dục to lớn đối với các thế hệ trẻ, góp phần hình thành một nét đẹp một truyền thống quý giá luôn tuôn chảy trong huyết quản của nhiều thế hệ. Bên cạnh đó hành động nhân ái, sẻ chia, quyên góp cũng góp phần làm giảm gánh nặng cho xã hội và nhà nước, góp phần củng cố xây dựng một bộ máy chính trị vững mạnh, tiến bước sánh ngang cùng các cường quốc năm châu. Trong hai cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm cách đây năm mươi năm của dân tộc ta, có thể nói rằng gốc rễ của những chiến thắng vang dội không chỉ nằm ở tinh thần yêu nước, lòng tự tôn dân tộc sâu sắc, ý chí quyết tâm chống giặc mà nó còn nằm ở chính tấm lòng nhân ái hiện diện trong mỗi con người. Có biết bao thế hệ cha anh đã ra đi, chấp nhận hy sinh xương máu bởi một nỗi đau xót khi chứng kiến cảnh quê hương điêu tàn, đồng bào bị giết hại, tiêu biểu nhất trong số cách anh hùng, lãnh tụ vĩ đại đó phải kể đến Chủ tịch Hồ Chí Minh với tấm lòng nhân ái sáng ngời soi bước đường của dân tộc. Rồi cũng từ lòng nhân ái mà hình thành nên sức mạnh đại đoàn kết dân tộc, trong kháng chiến chống Mỹ, Bắc – Nam chia cắt, nhân dân miền Bắc thương miền Nam ngập tràn khói lửa chiến tranh, nên đã ra sức tăng gia lao động sản xuất, cung ứng cho miền Nam, với một niềm tin rồi ai đây Bắc – Nam sum họp một nhà. Phải nói rằng sức mạnh của lòng nhân ái, nhân đạo là một nguồn động lực vô cùng to lớn, có thể đánh tan hết mọi trở ngại, trở thành một trong những nền tảng cốt lõi nhất của một dân tộc hùng mạnh.
Tuy nhiên có một sự thật đáng buồn rằng xã hội càng hiện đại, con người càng có nhiều cơ hội phát triển, càng trở nên độc lập, không còn quá phụ thuộc vào cộng đồng hay gia đình như trong lịch sử nhân loại, thì lòng nhân ái dường như cũng trở nên phai nhạt trong trái tim của nhiều cá thể. Người ta bắt đầu trở nên thờ ơ với nỗi đau của đồng loại, thay vào đó là chăm chú, tập trung một cách ích kỷ vào cuộc sống của mình, các mối quan hệ giữa con người với con người trong xã hội ngày càng trở nên lỏng lẻo, thậm chí cả ở trong gia đình cũng dần hình thành xu hướng các cá thể sống độc lập và ít can thiệp vào cuộc sống của nhau. Thật đáng tiếc đó lại là một biểu hiện của sự đi xuống trong phẩm cách và nền văn hóa của dân tộc, khi mà thanh niên trai trẻ lại thờ ơ không muốn nhường ghế cho phụ nữ mang thai, người già trên phương tiện công cộng.
Người ta vội vàng bỏ đi khi chứng kiến một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng vì sợ gặp phải phiền phức, hoặc người ta sẵn sàng lừa lọc lẫn nhau để chuộc lợi cho bản thân mà không hề quan tâm xem kẻ bị lừa sẽ đau khổ và tuyệt vọng đến nhường nào. Hoặc việc những người cha người mẹ ra tay đánh đập, hành hạ con mình một cách tàn ác, hay cả những đứa con sẵn sàng bỏ đói, đối xử với các đấng sinh thành như súc vật. Rồi cả việc người ta chẳng mảy may quan tâm gì đến những việc thiện nguyện, coi đó là hành động dở hơi, rỗi việc, thậm chí có cả những kẻ lợi dụng danh nghĩa tình nguyện để chuộc lợi, kiếm ăn trên chính nỗi đau của đồng loại. Tuy rằng những hiện tượng kể trên chỉ xảy ra ở trên một số những cá nhân, thế nhưng con sâu làm rầu nồi canh, bởi nó đã đem đến những hình ảnh tiêu cực trong xã hội, khiến người ta không khỏi lắc đầu ngao ngán. Còn đâu truyền thống văn hóa mà ông cha ta đã cố gắng xây dựng giữ gìn suốt mấy ngàn năm văn hiến.
Bản thân chúng ta là những học sinh, những mầm non, những trụ cột tương lai của đất nước, xã hội, chính vì thế chúng ta cần phải nhận thức được tầm quan trọng của lòng nhân ái trong việc hình thành phẩm chất đạo đức của mỗi con người. Mỗi học sinh không chỉ ra sức học tập và còn phải biết tích cực làm việc tốt, tôn tạo lòng nhân ái thông qua các việc nhỏ như quyên góp ủng hộ, giúp đỡ người già, trẻ con, trong gia đình thì yêu thương cha mẹ, ông bà, anh chị em, … để hình thành một nhân cách tốt đẹp, trở thành một trong những mảnh ghép sáng giá của xã hội mai sau. Hãy nhớ rằng không phải cứ công to việc lớn mới là xây dựng Tổ quốc, mà chỉ cần lan tỏa yêu thương thì đất nước cũng đã trở nên tuyệt vời hơn từng ngày rồi bạn nhé.
Nghị luận xã hội về lòng nhân ái – Mẫu 9
“Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người với người sống để yêu nhau”
Hai câu thơ của nhà thơ Tố Hữu như muốn nhắc nhở chúng ta rằng: cần có lòng yêu thương để cuộc sống này tốt đẹp hơn. Lòng nhân ái, yêu thương lẫn nhau là một tình cảm tốt đẹp, một truyền thống ngàn đời của dân tộc ta từ xưa đến nay. Lòng nhân ái không phải cái gì cao xa, trừu tượng hay khó hiểu mà chính là cách chúng ta đối xử với nhau hằng ngày.
Trước tiên, chúng ta cần hiểu: Nhân ái là gì? Nhân nghĩa là người, còn ái nghĩa là yêu. Nhân ái chính là tình yêu thương giữa người với người. Lòng nhân ái có thể chỉ biểu hiện qua một lời nói ấm áp dành cho nhau, một cái ôm thật chặt khi yếu đuối, một cử chỉ cao đẹp lúc cuộc sống lâm vào khó khăn. Tình cảm ấy xuất phát từ trái tim chân thành của mỗi người, không cưỡng cầu, ép buộc. Bởi khi trao đi yêu thương, thứ chúng ta nhận được chính là tình yêu thương và sự thanh thản từ trong tâm hồn.
Con Người là hai tiếng kì diệu được viết hoa. Chúng ta khác với động vật ở chỗ chúng ta không sinh tồn bằng bản năng, chúng ta có ý thức, có cảm xúc. Và điều khác biệt lớn nhất đó là chúng ta biết yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau. Lòng nhân ái có thể dễ dàng nhận ra trong cuộc sống hàng ngày. Trước hết, đó chính là những tình cảm gần gũi giữa những người thân thiết, ruột thịt với nhau: tình mẫu tử, tình anh em, tình bà cháu… Rộng hơn gia đình đó là xã hội. Dân tộc Việt Nam vốn có truyền thống yêu thương, đoàn kết, lá lành đùm lá rách. Những người khuyết tật, người nhiễm chất độc màu da cam vốn chịu nhiều thiệt thòi trong cuộc sống. Thấu hiểu hoàn cảnh của họ, chúng ta đã lập ra những quỹ vì người khuyết tật, vì nạn nhân chất độc màu da cam nhằm giúp cuộc sống của họ phần nào bớt khó khăn. “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”.
Cứ mỗi mùa mưa bão, khi nghe tin nhân dân miền Trung đang phải gánh chịu những hậu quả nặng nề, lòng mỗi người con Việt Nam lại quặn thắt xót xa. Và khi ấy, tình đồng bào lại mạnh mẽ, thắm thiết hơn bao giờ hết. Mỗi người, không phân biệt giàu sang, nghèo hèn đều góp chút của cải, công sức để giúp miền Trung vượt qua khó khăn. Bác Hồ – vị Cha già của chúng ta là người có tấm lòng nhân ái vĩ đại. Bác đã hi sinh cả cuộc đời, hạnh phúc cá nhân vì sự độc lập của dân tộc, cuộc sống ấm no, hạnh phúc của nhân dân. Hay mẹ Teresa – một nhân vật nổi tiếng toàn cầu với các hoạt động nhân đạo cứu giúp người nghèo và những người sống trong cảnh tuyệt vọng. Sự cống hiến lớn lao và không mệt mỏi của bà đã thay đổi cuộc đời nhiều người và giúp họ có niềm tin vào cuộc sống.
Trong bức thư Einstein gửi con gái, ông cho rằng tình yêu là thứ lực vô hình nhưng mạnh mẽ nhất. Quả thật như vậy, tình yêu thương, lòng nhân ái là sợi dây gắn kết trái tim con người, giúp ta cảm nhận được sự ấm áp, quan tâm sẻ chia. Được che chở bởi lòng nhân ái, ta có thể đối mặt và vượt qua những thử thách khắc nghiệt nhất của cuộc sống. Lòng nhân ái cũng là yếu tố cốt lõi để tạo nên một cuộc sống hạnh phúc, một xã hội phát triển.
Bên cạnh đó, chúng ta cũng cần lên án, phê phán nghiêm khắc những người sống thờ ơ, vô cảm, thiếu tình yêu thương ngay với chính đồng loại mình. Họ là những con robot lạnh lùng, và sẽ sớm mang bệnh án trái tim rạn vỡ đến hết đời.
Mỗi chúng ta hoàn toàn có thể lan tỏa lòng nhân ái bằng những việc làm rất nhỏ hằng ngày. Đó có thể chỉ là một cử chỉ ân cần, sự quan tâm đối với những mảnh đời bất hạnh trong cuộc sống hàng ngày. Bằng cách đó, chúng ta đang góp sức mình để làm cho xã hội tốt đẹp hơn.
“Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng”. Hãy để gió thổi đi lòng nhân ái xuất phát từ trái tim, và bạn sẽ thấy cuộc sống này chẳng còn khổ đau hay oán hận gì nữa.
Nghị luận về lòng nhân ái qua câu chuyện Người ăn xin
Tôi đã từng đọc được một câu chuyện có tên “Người ăn xin” và muốn được trích dẫn để các bạn cùng đọc:
Người ăn xin
Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không cả khăn tay, không có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:
– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả!
Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:
– Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.
Khi ấy, tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.
(Theo Tuốc-ghê-nhép)”
Hình ảnh ông lão lấy tay nắm chặt lấy tay người thanh niên làm tôi day dứt mãi, bất chợt tôi nghĩ đến lòng nhân ái trong cuộc sống ngày hôm nay…
Lòng nhân ái tưởng chừng như là điều đơn giản và luôn thường trực trong mỗi chúng ta. Nhưng ta đâu biết, cuộc sống ngày càng phát triển, con người đã dần quên mất bản chất thật sự của lòng nhân ái là gì. Theo từ điển, lòng nhân ái chính là vẻ đẹp về nhân cách và tâm hồn của mỗi con người, nó có thể gắn bó, kết nối đưa mọi người đến gần nhau hơn. Lòng nhân ái còn là tình cảm xuất phát từ trái tim, là cho đi không cần nhận lại. Hay đơn giản chỉ là sự thấu hiểu, cảm thông và hành động chia sẻ. Cũng giống như hành động của cậu bé trong câu chuyện Người ăn xin, cậu chẳng có gì cho ông lão, chỉ biết đưa tay nắm lấy đôi bàn tay run rẩy vì lạnh của ông. Nhưng cậu đâu biết cậu vừa trao đi một thứ tình cảm rất đặc biệt, đó là sự cảm thông chân thành nhất xuất phát từ trái tim, chính tấm lòng nhân ái của hơi ấm tim cậu bé đã truyền qua tim ông lão làm ông rơi nước mắt. Giọt nước mắt của hạnh phúc, của sự biết ơn. Cả ông lão và cậu bé đều đã cho đi và nhận lại một giá trị vô cùng thiêng liêng đến từ chính cảm xúc của họ. Và lòng nhân ái đôi khi chỉ đơn giản là như thế…sự sẻ chia, thấu hiểu.
Xã hội ngày càng phát triển, con người dần bị cuốn vào vòng xoáy tiền bạc, kinh tế, suốt ngày bận rộn. Họ mải chạy theo dòng chảy cuộc sống mà quên đi những giá trị bên cạnh, quên mất cách thể hiện tình yêu thương với những người xung quanh, thậm chí là với ngay chính người thân của họ. Nhưng ta đâu biết rằng càng như thế giữa người với người càng cần có sợi dây tình nghĩa buộc chặt lại với nhau. Chẳng phải vô cớ mà người xưa có câu “tình làng nghĩa xóm”. Con người ở cạnh nhau được là bởi có sự thấu hiểu, chia sẻ. Thử hình dung nếu hai người yêu nhau mà không có sự thấu hiểu, không chịu cảm thông cho nhau, không có sự xuất phát tình cảm từ trái tim chân thành thì sẽ như thế nào? Hoặc giữa ba mẹ và con cái, nếu không có sự bao dung, lời an ủi, chia sẻ, động viên thì tình mẫu tử có thật sự được gọi là bền chặt? Chúng ta cứ nghĩ rằng thương người chính là quăng cho họ một đống tiền và để đó.
Bạn thấy một người ăn xin bên đường bạn sẽ làm gì? Sẽ cúi xuống hoặc thậm chí là đứng đó tiện tay “ném” vào chiếc rổ của họ vào đồng tiền lẻ và thản nhiên gọi đó là tình thương. Bạn có nghĩ họ cần điều đó? Tôi còn nhớ đã được đọc đâu đó một câu chuyện về một cô bé mồ côi đi bán vé số dạo, có một bác lớn tuổi đến và mua vé số nhưng không nhận tiền thừa, cô bé cương quyết gửi trả lại và nói rằng chỉ nhận số tiền bằng giá trị tờ vé số bán ra. Thực chất ta luôn quy chụp điều bản thân cần cho người khác mà quên mất điều họ cần chỉ đơn giản là cái ôm thật ấm áp, cái nắm tay truyền cho nhau hơi ấm của tình yêu. Thời hiện đại, mọi thứ đều quy ra tiền, con cái nghĩ ba mẹ già rồi, chỉ cần thuê người chăm sóc, cho học vào viện dưỡng lão hay hàng tháng gửi tiền về là đã làm tròn chữ hiếu, là thể hiện tình yêu đối với đấng sinh thành. Nhưng đã bao giờ họ chịu hỏi điều ba mẹ muốn? Người già họ cần nhất là không khí gia đình, con cháu sum vầy, tiền tài, vật chất có ích gì khi đứa con của mình không hề muốn quan tâm đến ba mẹ của nó. Ta cứ mãi đem đến của cải mà quên mất cái quan trọng nhất là tình yêu thương – vốn thường trực trong tâm hồn mỗi người dần bị sự vô cảm lấy đi mất. Tôi tự hỏi lòng nhân ái của con người bây giờ đang ở nơi đâu?
Bạn đừng nghĩ lòng nhân ái là điều gì to lớn. Có những hành động đơn giản vô cùng nhưng chỉ cần xuất phát từ trái tim của bạn, đem lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác, ấy chính là bạn đã trao đi lòng nhân ái. Đó có thể là một cành hoa hồng nhỏ tặng cho cô lao công nhân ngày Quốc tế phụ nữ; đó chỉ là một lần tình cờ bạn dìu một cụ già sang đường, cụ nhìn bạn mỉm cười cảm ơn; đó là một lần bạn nói lời cảm ơn với những người giúp đỡ bạn, nói xin lỗi khi bạn sai; hay chỉ là một cái ôm ba mẹ thật chặt mỗi khi đi xa trở về nhà… Tất cả những điều đó vô cùng đơn giản đúng không? Vậy lòng nhân ái vốn dĩ vô cùng dễ cho đi và nhận lại. Chẳng qua ta cố tình lảng tránh, tìm cách ngụy biện cho mình, dần dần thành một thói quen xấu, ta quên mất đối xử với nhau luôn cần có trái tim chân thành.
Tôi thừa nhận bản thân đã có đôi lúc vô tâm, nhưng qua câu chuyện “Người ăn xin” dường như tôi đã nhận được rất nhiều, tôi đã học được bài học về lòng nhân ái. Mỗi ngày trôi qua hãy dùng trái tim của mình, yêu thương của mình lan tỏa giá trị của tình thương khắp moi nơi. Tôi sẽ nhớ mãi hình ảnh ông lão nắm chặt tay cậu bé và nói: “Cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi!”
Thật ra lòng nhân ái và tình yêu thương không ai định nghĩa được, nhưng chúng ta vẫn có thể hiểu rằng chia sẻ, thấu hiểu, cảm thông chính là những điều làm nên sự ấm áp trong mối quan hệ giữa người với người. Hãy sống, hãy cho đi, hãy nhân rộng tình yêu thương để thế giới này ngập tràn những bông hoa của tình thương…
Viết đoạn văn nghị luận về lòng nhân ái
Dân tộc Việt Nam ta xưa nay luôn coi trọng lòng nhân ái. Đó là thứ tình cảm chân thành nhất, xuất phát từ trái tim thiện lương của con người. Trong cuộc sống, có thể thấy rõ những biểu hiện của tinh thần tương thân tương ái qua các hành động như giúp đỡ một người bị ngã xe, hay tham gia các tổ chức từ thiện, quyên góp ủng hộ bà con có hoàn cảnh khó khăn,… Điều này không chỉ giúp xã hội phát triển văn minh hơn từng ngày mà còn khiến chính bản thân con người cảm nhận được niềm vui sướng, hạnh phúc của việc sẻ chia. Những cá nhân nhận được sự giúp đỡ cũng có được niềm tin vững vàng hơn vào cuộc sống, dần vượt lên hoàn cảnh để tiến tới thành công. Sức lan tỏa của lòng nhân ái là rất lớn, mang đến năng lượng tích cực, lạc quan cho cộng đồng. Ấy vậy mà vẫn còn tồn tại trường hợp sống vô cảm, tách biệt mình với đám đông. Những người như vậy khá ích kỉ, thường chỉ quan tâm đến bản thân mà thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Đây là một hiện tượng xấu, gây ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển chung của xã hội. Vậy nên mỗi cá nhân hãy tự rèn luyện thật tốt, giữ cho mình lòng yêu thương, đồng cảm và sẻ chia. Chỉ khi biết cho đi, con người mới thấy được hết ý nghĩa của cuộc sống, từ đó dần hoàn thiện bản thân ngày một tốt hơn, đóng góp những giá trị to lớn cho cộng đồng.
….
>> Tải file để tham khảo toàn bộ các bài văn mẫu Nghị luận xã hội về lòng nhân ái