Phân tích khổ 2 bài Sóng của Xuân Quỳnh mang đến gợi ý cách viết chi tiết kèm theo bài văn mẫu cực hay. Qua đó giúp các bạn có thêm nhiều tài liệu học tập, trau dồi vốn từ rèn kỹ năng viết văn phân tích đoạn thơ hay hơn.
Bạn đang đọc: Phân tích khổ 2 bài Sóng của Xuân Quỳnh
Phân tích Sóng khổ 2 tác giả đã giãi bày nỗi khát vọng tình yêu luôn rạo rực trong trái tim nữ sĩ. Vậy dưới đây là bài văn mẫu phân tích khổ 2 bài Sóng mời các bạn cùng đón đọc. Ngoài ra các bạn xem thêm mở bài Sóng, kết bài Sóng, phân tích bài thơ Sóng, phân tích hình tượng sóng.
Phân tích khổ 2 bài Sóng của Xuân Quỳnh
Dàn ý phân tích Sóng khổ 2
1. Mở bài
– Giới thiệu về Xuân Quỳnh và bài thơ Sóng ( Sóng là tiếng lòng của Xuân Quỳnh – Một người phụ nữ với tâm hồn nhạy cảm, mang bao cung bậc cảm xúc dạt dào, đắm thắm)
– Dẫn dắt vào vấn đề và trích dẫn đoạn thơ trên
* Khổ thơ thứ 2: Giãi bày nỗi khát vọng tình yêu luôn rạo rực trong trái tim nữ sĩ
– Sóng vốn là hiện tượng tự nhiên muôn thưở nơi đại dương mênh mông. Nó là biểu tượng cho sức sống vĩnh hằng, kỳ diệu, biểu tượng cho sự trường tồn bất biến với thời gian.
– Xây dựng hình ảnh “sóng ngày xưa” và “ngày sau” cùng việc sử dụng tính từ cảm thán “ôi”, tình thái từ chỉ trạng thái “vẫn thế”, Xuân Quỳnh đã khéo léo diễn tả khát vọng vô cùng đẹp đẽ.
– Sóng ở đây là sóng lòng, sóng chính là “em”. Sóng của biển vĩnh hằng cùng tự nhiên cũng như tình yêu là chuyện muôn đời của đôi lứa, là “khát vọng” muôn thuở của trai gái từ xưa đến nay.
– Bên cạnh “ngày xưa” – “ngày nay”, Xuân Quỳnh khéo léo đặt vào khổ thơ chữ “trẻ” ở cuối câu thơ, nhấn mạnh sức sống mãnh liệt của tình yêu.
3. Kết bài
– Nêu suy nghĩ, và cảm nhận về đoạn thơ trong (Đoạn thơ đã diễn tả với một cách sâu sắc những cung bậc cảm xúc, nhưng trạng thái trong cuộc tình yêu. Con sóng là sự vĩnh hằng của biển khơi, và còn tình yêu là khát khao muôn thuở tuổi trẻ.)
– Mở rộng vấn đề bằng những cảm xúc và sự liên tưởng của chính cá nhân.
Phân tích Sóng khổ 2
“Yêu là chết trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chẳng được yêu”
Tình yêu luôn là nhiều những cung bậc cảm xúc rất khó định hình, và khó diễn tả. Tình yêu luôn cho người ta cảm nhận rõ nhất những hỉ, nộ, ái, và ố ở đời. Yêu là vui vẻ, đắm say, và yêu là cả buồn đau, là tủi hờn. Tiếng lòng tình yêu đã được nhiều nữ thi sĩ Xuân Quỳnh khắc họa rõ nét qua tác phẩm Sóng, và đặc biệt là trong khổ thơ thứ hai của bài thơ Sóng.
Đặt tên tác phẩm bài thơ là Sóng. Tuy đơn giản về chữ nghĩa nhưng lại có ý nghĩa vô cùng to lớn. Xuyên suốt bài thơ là những hình tượng con sóng, đây là hình ảnh ẩn dụ cho cái tôi trữ tình và cả thi nhân của Xuân Quỳnh. Sóng và em tuy hai mà một, khi tách rời khi lại hòa nhập cộng hưởng bởi trầm bổng tạo ra những rung động mãnh liệt trong tình yêu. Sóng và em luôn quấn quýt đan hòa và tô vẽ nên tâm hồn của người phụ nữ trong khi yêu.
Tình yêu, đối với người con gái luôn là ước vọng, là đích đến và là nỗi bồi hồi, và xao xuyến muôn đời khi đó:
“Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ”
Thán từ “ôi” đã được đặt lên đầu như một sự phát hiện đầy thú vị về những trạng thái tình cảm cũng đã trở thành quy luật muôn thuở rồi. Đôi khi với người phụ nữ, tình yêu không có tuổi là: “ngày xưa”, “ngày sau vẫn thế”: vẫn “dữ dội và dịu êm” và có khi “ồn ào và lặng lẽ”. Tình yêu của muôn đời, và với muôn thế hệ nhưng với tuổi trẻ đang khát sống và khát yêu nhất, và đặc biệt “bồi hồi”. Chẳng thế mà Xuân Diệu khẳng định là:
“Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào”
(Xuân Diệu).
Tuổi trẻ chính là tuổi yêu, tình yêu luôn gắn với tuổi còn trẻ. Tiến sĩ Chu Văn Sơn cũng từng viết: “Một trái tim đang nhớ là biểu hiện của một trái tim đang yêu” và là một trái tim đã ngừng nhớ chính là biểu hiện của một tình yêu sắp sửa lụi tàn, và của một sự sống cũng ngừng sôi sục. Nó cũng không phải cái cảm giác bâng khuâng, và nhẹ như mây bay thuở áo trắng hay sự lo toan khi cũng đã “đứng tuổi”; đơn giản chỉ là sự bồi hồi, và sự nhiệt huyết và hết mình của tuổi trẻ dám yêu, đó là dám sống vì tình yêu ấy. Ngày xưa và ngày sau, bây giờ vẫn thế….
Như vậy, qua những hình tượng sóng, Xuân Quỳnh cũng đã diễn tả những trạng thái, cung bậc khác nhau của tâm hồn của người phụ nữ trong tình yêu. Sự song hành là những hình tượng sóng và em đã khắc họa vẻ đẹp vừa dịu dàng, và tinh tế vừa chủ động, mãnh liệt, là vừa truyền thống vừa hiện đại của một tình yêu chân thành đó. Bề sâu tâm tình của nhân vật trữ tình là kết hợp với hình thức thơ 5 chữ, với việc sử dụng và “phá vỡ” ẩn dụ chính là yếu tố đã quyết định giá trị bài thơ. Bởi thế, và con sóng ấy vừa là biểu hiện hiện của tình yêu muôn đời vừa là những nhịp đập của tình tình yêu nơi hiện đại hôm nay.
“Với Xuân Quỳnh, là thơ là sống, sống thơ. Cứ hết mình sống, hồn nhiên viết, là trút trọn vẹn cái tôi của mình vào một thi phẩm, thi tứ, mỗi thi ảnh, thi điều đó là cách thơ Xuân Quỳnh. Không mặt nạ, còn không son phấn, không vay mượn, không lên gân, nhà thơ Xuân Quỳnh đã gửi mình vào thơ.” (Chu Văn Sơn). Và tác giả Xuân Quỳnh đã sống mãi bằng chính những câu thơ như thế.