62 bài tập đọc cho học sinh lớp 1

62 bài tập đọc cho học sinh lớp 1

62 bài tập đọc cho học sinh lớp 1 giúp các em học sinh luyện đọc thành tiếng hiệu quả, để chuẩn bị thật tốt cho bài kiểm tra cuối học kì 2 năm 2023 – 2024 sắp tới.

Bạn đang đọc: 62 bài tập đọc cho học sinh lớp 1

File tập đọc lớp 1 gồm 62 bài tập đọc: Lời nói, Bố làm thợ mộc, Trăng sáng sân nhà em, Trí khô, Chú ếch, Đẹp mà không đẹp, Hoa sen, Bàn tay cô giáo, Giàn mướp, Con ong chuyên cần, Mua kính, Thạch Sanh…. Qua đó, còn giúp thầy cô tham khảo để giao đề tập đọc cho học sinh của mình.

62 bài tập đọc cho học sinh lớp 1

    Bài 1: Trăng sáng sân nhà em

    Sân nhà em sáng quá
    Nhời ánh trăng sáng ngời
    Trăng tròn như mắt cá
    Chẳng bao giờ chớp mí

    Những đêm nào trăng khuyết
    Trông giống con thuyền trôi
    Em đi trăng theo bước
    Như muốn cùng đi chơi

    Bài 2: Trí khôn

    Một hôm, nom thấy bác thợ cày bảo gì trâu phải nghe lấy, Cọp lấy làm lạ hỏi:

    – Này, Trâu kia, mày to xác như thế nào sau dại thế, sao lại để cho bác ta sai khiến như thế?

    – Bác ấy có trí khôn.

    Cọp ngạc nhiên quay sang bác thợ cày:

    – Này bác, trí khôn của bác để đâu?

    – Ta để ở nhà.

    – Bác về lấy cho ta xem!

    – Ta về, Cọp ăn mất Trâu của ta thì sao? Có thuận cho ta cột vào cây kia thì ta về lấy cho mà xem!

    Cọp muốn xem, nên thuận ngay. Sau khi Cọp bị cột chặt vào gôc cây, bác nông dân lấy bắp cày phang cho nó một trận lên thân hồn. Vừa phang bác vừa nói:

    – Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!

    Bài 3: Chú ếch

    Có chú là chú ếch con
    Hai mắt mở tròn nhảy nhót đi chơi
    Gặp ai ếch cũng thế thôi
    Hai cái mắt lồi cứ ngước trơ trơ
    Em không như thế bao giờ
    Vì em ngoan ngoãn biết thưa biết chào

    Bài 4: Đẹp mà không đẹp

    Thấy bác Thành đi qua, Hùng liền gọi:

    – Bác Thành ơi, bác xem con ngựa của cháu vẽ có đẹp không?

    Trên bức tường trắng hiện lên những nét than đen vẽ hình một chú ngựa đang leo núi. Bác Thành nhìn vào bức vẽ rồi trả lời:

    – Cháu vẽ đẹp đầy nhưng có cái không đẹp.

    Hùng vội hỏi:

    – Cái nào không đẹp hả bác?

    Bác Thành bảo:

    – Cái không đẹp là bức tường của nhà trường đã bị vẽ bẩn cháu ạ.

    Bài 5: Hoa sen

    Hoa sen đã nở
    Rực rỡ đầy hồ
    Thoang thoảng gió đưa
    Mùi hương thơm ngát

    Lá sen xanh mát
    Đọng hạt sương đêm
    Gió rung êm đềm
    Sương long lanh chạy

    Bài 6: Mô-da

    Có lần, một nhà quyền quý đưa con đến nhà Mô-da giúp đỡ:

    – Thưa nhạc sư, xin nhạc sư bảo giùm cháu nên sáng tác thế nào?

    Sau khi nghe chàng thanh niên ấy đàn. Mô-da khuyên:

    – Hãy chờ đã, còn sớm quá!

    – Sao lại sớm quá? Chính nhạc sư đã sáng tác nhạc từ năm lên bốn cơ mà?

    – Vâng, chỉ có cái là chú bé Mô da lên bốn tự mình làm lấy, chứ đâu có nhờ ai bảo giùm nên sáng tác như thế nào.

    Bài 7: Bàn tay cô giáo

    Bàn tay cô giáo
    Tết tóc cho em
    Về nhà mẹ khen
    Tay cô rất khéo.

    Bàn tay cô giáo
    Vá áo cho em
    Như tay chị cả
    Như tay mẹ hiền

    Cô cầm tay em
    Nắn từng nét chữ
    Em viết đẹp thêm
    Điểm mười trang vở

    Bài 8: Giàn mướp

    Thật là tuyệt!

    Mấy bông hoa vàng tươi như những đốm nắng đã nở sáng trưng trên giàn mướp xanh mát.

    Cái giàn trên mặt ao soi bóng xuống làn nước lấp lánh hoa vàng. Mấy chú cá rô cứ lội quanh lội quẩn ở đó chẳng muốn đi đâu. Cứ thế hoa nở tiếp hoa. Rồi quả thi nhau chồi ra… bằng ngón tay… bằng con chuột…rồi bằng con cá chuối to…Có hôm, chị em tôi hái không xuể. Bà tôi sai mang đi biếu cô tôi, dì tôi, cậu tôi, chú tôi, bác tôi mỗi người một quả.

    Bài 9: Tay bé

    Bàn tay bé uốn uốn
    Là dải lụa bay ngang
    Bàn tay bé nghiêng sang
    Là chiếc dù che nắng

    Bàn tay bé dang thẳng
    Là cánh con ngỗng trời
    Bàn tay bé bơi bơi
    Là mái chèo nho nhỏ

    Bàn tay bé xòe nở
    Là năm cánh hoa tươi
    Là mọc dậy mặt trời
    Bé dâng lên tặng mẹ

    Bài 10: Lời khuyên của bố

    Học quả là khó khăn, gian khổ. Bố muốn con đến trường với niềm hăng say và niềm phấn khởi. Con hãy nghĩ đến những người thợ, tối đến trường sau một ngày lao động vất vả. Cả những người lính vừa ở thao trường về là ngồi ngay vào bàn đọc đọc, viết viết. Con hãy nghĩ đến các em nhỏ bị câm điếc mà vẫn thích học.

    Con hãy tưởng tượng mà xem, nếu phong trào học tập ấy bị ngừng lại thì nhân loại sẽ chìm đẫm trong cảnh ngu dốt, trong sự dã man. Bố tin rằng con sẽ luôn cố gắng và không bao giờ là người lính hèn nhát trên mặt trận đầy gian khổ ấy.

    Bài 11: Con ong chuyên cần

    Con ong bé nhỏ chuyên cần

    Mải mê bay khắp cánh đồng gần xa

    Ong đi tìm hút nhụy hoa

    Về làm mật ngọt thật là đáng khen

    Bài 12: Mua kính

    Có một cậu bé lười học nên không biết chữ. Thấy nhiều người khi đọc sách phải đeo kính, cậu tưởng rằng cứ đeo kính vào là đọc được sách. Một hôm, cậu vào cửa hàng để mua kính, Câuk giở một quấn sách ra đọc thử. Cậu thử đến năm bảy cái kính khác nhau mà vẫn không đọc được. Bác bán kính thấy thế liền hỏi:

    – Hay là cháu không biết đọc

    Cậu ngạc nhiên:

    – Nếu cháu mà biết đọc thì cháu phải mua kính làm gì nữa?

    Bác bán kính phì cười:

    – Chẳng có thứ kính nào đeo vào mà biết đọc đâu! Cháu muốn đọc sách thì phải học đi đã.

    Bài 13: Thạch Sanh

    Đàn kêu: ai chém chằn tinh

    Cho mày vinh hiển dự mình quyền sang?

    Đàn kêu: ai chém xà vương

    Đem nàng công chúa chiều Đường về đây?

    Đàn kêu: hỡi Lý Thông mày

    Cớ sao phụ nghĩa lại rày vong nhân?

    Đàn kêu: Sao ở bất nhân

    Biết ăn quả lại quên ơn người trồng?

    Bài 14: Con quạ khôn ngoan

    Có một con quạ khát nước. Nó tìm thấy một cái lọ nước. Nhưng nước trong lọ quá ít, cổ lọ lại cao, nó không sao thò mỏ vào uống được. Nó nghĩ ra một cách: nó lấy mỏ gắp từng viên sỏi bỏ vào lọ. Một lúc sau, nước dâng lên, quạ tha hồ uống.

    Bài 15: Hoa cúc vàng

    Suốt cả mùa đông
    Nắng đi đâu miết
    Trời đắp chăn bông
    Còn cây chịu rét

    Sớm nay nở hết
    Đầy sân cúc vàng
    Thấy mùa xuân đẹp
    Nắng lại về chăng?

    Ồ chẳng phải đâu
    Mùa đông nắng ít
    Cúc gom nắng vàng
    Vào trong lá biếc

    Chờ cho đến tết
    Nở bung thành hoa
    Rực vàng hoa cúc
    Ấm vui mọi nhà

    Bài 16: Con cáo và chùm nho

    Một con cáo nhìn thấy những chùm nho chín mọng trên cành liền tìm cách hái chúng. Nhưng loay hoay mãi Cáo ta vẫn không với tới được chùm nho. Để dẹp nỗi bực mình, cáo ta bèn nói:

    – Nho còn xanh lắm!

    Bài 17: Ngôi nhà

    Em yêu ngôi nhà
    Hàng xoan trước ngõ
    Hoa xao xuyến nở
    Như mây từng chùm

    Em yêu tiếng chim
    Đầu hồi lảnh lót
    Mái vàng thơm phức
    Rạ đầy sân phơi.

    Em yêu ngôi nhà
    Gỗ tre mộc mạc
    Như yêu đất nước
    Bốn mùa chim ca

    Bài 18: Ve và Kiến

    Ve và Kiến cùng sống trên cây nhưng mỗi người một nết. Kiến chăm chỉ làm việc suốt ngày. Thức ăn kiếm được ăn không hết. Kiến để dành phòng khi mùa đông. Ve thì nhởn nhơ ca hát suốt ngày mùa hè.

    Mùa đồng đến, thức năm khan hiếm, Ve đói đành tìm Kiến xin ăn. Kiến cho ve ăn rồi hỏi Ve làm gì suốt mùa hè. Ve đáp:

    – Tôi ca hát.

    Kiến bảo

    – Ca hát là tốt nhưng cũng cần phải lao động nữa chứ.

    Bài 19: Quạt cho bà ngủ

    Ơi chích chòe ơi
    Chim đừng hót nữa
    Bà em ốm rồi
    Lặng cho bà ngủ.
    Bàn tay bé nhỏ
    Vẫy quạt thật đều
    Ngấn nắng thu thu
    Đậu trên tường trắng
    Căn nhà đã vắng
    Cốc chén nằm im
    Đôi mắt lim dim
    Ngủ ngon bà nhé
    Hoa cam hoa khế
    Chín lặng trong vườn
    Bà mơ tay cháu
    Quạt đầy hương thơm

    Bài 20: Mẹ

    Mỗi con đường tôi đã đi qua đều có hình bóng mẹ, dù vui, dù buồn. Tôi luôn tự hào với bạn bè của mình vì có người bạn thân là mẹ. Trải qua nhiều vấp ngã,thành công trong những bước đi đầu đời, tôi đã hiểu mẹ mãi mãi là người yêu thương tôi nhất. Cho dù tôi có là ai, tôi vẫn tự hào tôi là con mẹ.

    Bài 21: Việt Nam

    Việt Nam đẹp khắp trăm miền
    Bốn mùa đặc sắc trời riêng đất này
    Xóm làng, đồng ruộng, rừng cây,
    Non cao gió dựng, sông đầy nắng chang
    Sum suê xoài biếc, cam vàng
    Dừa nghiêng, cau thẳng, hàng hàng nắng soi.

    Bài 22: Có trí thì nên

    Đầu năm học, bắc được bố đưa đến trường. Bố cậu nói với thầy giáo

    – Xin thầy kiên nhẫn, thật kiên nhẫn vì con tôi nó tối dạ lắm!

    Từ đó, có người gọi cậu là “ tối dạ”. Bắc không giận mà quyết trả lời bằng việc làm. Cậu học thật chăm, khó khăn không nản. Ở lớp, điều gì chưa hiểu, cậu xin thầy giảng lại. Ở nhà, cậu học bài thật thuộc và làm bài đầy đủ. Chỉ ba tháng sau, cậu vượt lên đứng đầu lớp. Trước đây, cậu không biết gì về phép tính, bài chép mắc nhiều lỗi chính tả. Thế mà giờ đây, cậu giải được các bài toán đố, viết đúng chính tả và hiểu cặn kẽ các bài học.

    Cuối năm, khi trao phần thưởng cho cậu, thầy giáo phải thốt lên:

    – Hoan hô em Bắc, em đã nêu một tấm gương sáng về tính cần cù và kiên nhẫn. Thật là “có chí thì nên”!

    Bài 23: Đàn gà mới nở

    Lông vàng mát dịu
    Mặt đẹp sáng ngời
    Ôi! Chú gà ơi!
    Ta yêu chú lắm!
    Mẹ dang đôi cánh
    Con biến vào trong
    Mẹ ngẩng đầu trông
    Bọn diều bọn quạ.
    Bây giờ thong thả
    Mẹ đi lên đầu
    Đàn con bé tí
    Líu ríu chạy sau.
    Con mẹ đẹp sao
    Những hòn tơ nhỏ
    Chạy như lăn tròn
    Trên sân, trên cỏ.
    Vườn trưa gió mát
    Bướm bay dập dờn
    Quanh đôi chân mẹ
    Một rừng chân con.

    Bài 24: Hoa mai vàng

    Hoa mai cũng có năm cánh như hoa đào, nhưng cánh hoa mai to hơn cánh hoa đào một chút. Những nụ mai không phải mầu hồng mà xanh ngời mầu ngọc bích. Sắp nở, nụ mai mới phô vàng. Khi nở, cánh mai xòe ra mịn màng như lụa. Những cánh hoa ánh lên một sắc mầu vàng muốt, mượt mà. Hoa mai trổ từng chùm thưa thớt, không đậm đặc như hoa đào. Vì thế, khi cánh mai rung rinh cười với gió xuân, ta liên tưởng đến hình ảnh một đàn bướm vàng dập dờn bay lượn.

    Bài 25: Mẹ

    Lặng rồi cả tiếng con ve
    Con ve cũng mệt vì hè nắng oi.
    Nhà em vẫn tiếng ạ ời
    Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru.
    Lời ru có gió mùa thu
    Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về.
    Những ngôi sao thức ngoài kia
    Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.
    Đêm nay con ngủ giấc tròn
    Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

    Bài 26: Xiếc thú

    Đi xem xiếc, bé thích nhất là tiết mục xiếc thú.

    Thoạt đầu, cả đàn khỉ chạy ùa ra. Các chú kiễng chân, chưa kịp nghiêng mình chào khán giả đã bắt đầu đua xe đạp. Các chũ ngã hấp tấp đứng dậy, khiêng luôn cả xe đạp mà chạy.

    Sau đó là tiết mục xiếc chó làm toán. Chú siêng năng, cô giáo khen cho quà. Chú biếng nhác, chẳng làm việc gì, bị cô giáo chê. Có chú nghiêng đầu, tỏ vẻ đang tính toán. Có chú còn liếc sang bên cạnh. Cũng có chú mất trật tự chạy khắp lớp.

    Bài 27: Lời nói

    Lời nói chẳng mất tiền mua
    Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
    Có người nói trước quên sau
    Nói đi nói lại nhiều câu thành nhàm.
    Lời nói đi đôi với làm
    Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
    Ăn gian nói lớn ồn ào
    Nói xằng nói bậy tầm phào ai mê?
    Nói phải củ cải phải nghe
    Nói tục chửi bậy bạn bè lánh xa.
    Ăn không nói có ba hoa
    Miệng nói chân bước mới là đáng khen.
    Đừng nên ăn nói quàng xiên
    Học ăn học nói thường xuyên hàng ngày.
    Nếu không lời nói gió bay
    Nói khuếch nói khoác còn hay nỗi gì!

    Bài 28: Gọi bạn

    Tự xa xưa thuở nào
    Trong rừng xanh sâu thẳm
    Đôi bạn sống bên nhau
    Bê vàng và Dê trắng.

    Một năm, trời hạn hán
    Suối cạn, cỏ héo khô
    Lấy gì nuôi đôi bạn
    Chờ mưa đến bao giờ?

    Bê vàng đi tìm cỏ
    Lang thang quên đường về
    Dê trắng thương bạn quá
    Chạy khắp nẻo tìm Bê
    Đến bây giờ dê trắng
    Vẫn gọi hoài: “Bê! Bê!”

    Bài 29: Cây xoài của ông em

    Ông em trồng cây xoài cát này trước sân, khi em còn đi lẫm chẫm.

    Cuối đông, hoa nở trắng cành. Đầu hè, quả sai lúc lỉu. Trông từng chùm quả to, đung đưa theo gió, em càng nhớ ông.

    Mùa xoài nào, mẹ em cũng chọn những quả chím mọng, vàng đẹp, to nhất, bày lên bàn thờ ông.

    Bài 30: Mười quả trứng tròn

    Mười quả trứng tròn
    Mẹ gà ấp ủ.
    Mười chú gà con
    Hôm nay ra đủ.
    Lòng trắng, lòng đỏ
    Thành mỏ thành chân
    Cái mỏ tý hon
    Cái chân bé xíu;
    Lông vàng mát dịu
    Mắt đen sáng ngời
    Ôi chú gà ơi
    Ta yêu chú lắm.
    Trong bàn tay ấm,
    Chú đứng chú kêu,
    Mẹ gà tục tục
    Chú ngoái nhìn theo.
    Ta thả chú ra
    Chạy ăn cùng mẹ
    Chạy biến cả chân
    Chạy sao nhanh thế!
    Là gà của bé
    Gà nhớ đừng quên
    Ăn khỏe lớn khỏe
    Đẻ rõ nhiều lên…

    Bài 31: Mùa xuân

    Hoa mận vừa tàn thì mùa xuân đến. Bầu trời ngày càng thêm xanh. Nắng vàng ngày càng rực rỡ. Vườn cây lại đâm chồi nẩy lộc. Rồi vườn cây ra hoa. Hoa bưởi nồng nàn. Hoa nhãn ngot. Hoa cau thoảng qua. Vườn cây lại đầy tiếng chim và bóng chim bay nhảy. Những thím chíc chóe nhanh nhảu. Những chú khướu lắm điều. Những anh chào mào đỏm dáng. Những bác cu gáy chầm ngâm…

    Chú chim sâu vui cùng vườn cây và các loài chim bạn. Nhưng trong trí nhớ thơ ngây của chú còn mãi mãi sáng ngời hình ảnh của một cành mận trắng, biết nở hoa cuối mùa đông để báo trước mùa xuân tới.

    Bài 32: Bố làm thợ mộc

    Tuấn chăm chú ngắm nghía từng động tác của bố. Cái bào của bố lướt qua trên mặt tấm ván cứ y như tầu lướt trên mặt biển, mà đám vỏ bào đùn đùn lên cứ y như sóng biển cuộn trào. Cái con tầu hình khối vuông dài lao vút lên trước, rồi lùi lại sau. Những làn sóng lúc thì cong vồng, lúc thì loăn xoăn, đợt thì mầu vàng, đợt thì mầu nâu, mầu hồng, ùn lên phía trước mũi tàu…

    Gỗ của bố thường chỉ là những cái thùng cũ, những mảnh ván thừa, nhiều khi lấm lem đất cát. Nhưng khi lưỡi bào, lưỡi đục của bố đã gọt hết lượt da ngoài xấu xí đi thì mặt gỗ nào hiện ra cũng đẹp.

    Tuấn rất yêu cái mùi hương gỗ. Tối tối, Tuấn đi ngủ, hương gỗ như còn theo Tuấn vào trong cả giấc mơ.

    Bài 33: Trăng sáng sân nhà em

    Ông trăng tròn sáng tỏ
    Soi rõ sân nhà em
    Trăng khuya sáng hơn đèn
    Ơi ông trăng sáng tỏ
    Soi rõ sân nhà em
    Hàng cây cau lặng đứng
    Hàng cây chuối đứng im
    Con chim quên không kêu
    Con sâu quên không kêu
    Chỉ có trăng sáng tỏ
    Soi rõ sân nhà em

    Bài 34: Trần Bình Trọng

    Năm 1285, giặc Nguyên sang cướp nước ta. Trần Bình Trọng chỉ huy một cánh quân, không may sa vào tay giặc. Giặc dụ dỗ ông đầu hàng, hứa phong tương vương cho. Trần Bình Trọng khẳng khái trả lời:

    – Ta thà làm ma nước nam chứ không thèm làm vua đất bắc!

    Giặc tức giận, giết ông. Khi ấy, ông mới 26 tuổi.

    Bài 35: Võ Thị Sáu

    Người con gái trẻ măng
    Giặc đem ra bãi bắn
    Đi giữa hai hàng lính
    Vẫn ung dung mỉm cười.
    Ngắt một đóa hoa tươi.
    Chị gài lên mái tóc
    Đầu ngẩng cao bất khuất
    Ngay trong phút hi sinh.
    Bây giờ dưới gốc dương
    Chị nằm nghe biển hát

    Tài liệu vẫn còn, mời các bạn tải file tài liệu để xem thêm nội dung chi tiết

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *