Bức tranh của em gái tôi của nhà văn Tạ Duy Anh sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 6.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 6: Tả nhân vật Kiều Phương trong truyện Bức tranh của em gái tôi
Sau đây, Download.vn mời bạn đọc tham khảo Bài văn mẫu lớp 6: Tả nhân vật Kiều Phương trong truyện Bức tranh của em gái tôi, bao gồm 7 mẫu vô cùng hữu ích khi tìm hiểu về tác phẩm này.
Tả nhân vật Kiều Phương
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 1
Em gái tôi tên là Kiều Phương – một cô bé đáng yêu và rất tài năng. Ở nhà, tôi toàn gọi nó là Mèo vì khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo của Kiều Phương luôn bị bôi bẩn với đủ thứ màu. Có lần tôi nhìn thấy em nhào một thứ bột gì đó. Thì ra nó chế thuốc vẽ. Thảo nào các đít xoong chảo bị cạo trắng cả. Tôi rất thích véo đôi má trắng hồng và bầu bĩnh của Kiều Phương. Đôi mắt của Phương đen láy như hạt nhãn trông dịu hiền nhưng pha chút tinh nghịch. Chiếc mũi dọc dừa cao cao rất hợp với khuôn mặt của em. Mỗi lần như thế, nó lại cười toe toét khoe hàm răng sún quá nhiều vì ham ăn kẹo và bánh bích quy. Tôi rất thích đôi môi đỏ thắm, mái tóc đen dài và làn da mịn màng trắng trẻo của Phương. Cùng với những ngón tay thon nhỏ và nõn nà. Chính đôi bàn tay đó đã vẽ nên bức tranh “Anh trai tôi” – một bức đã đạt giải nhất trong trại thi vẽ tranh quốc tế. Chính nhờ bức tranh đó mà tôi có đã nhận ra sai lầm của chính mình.
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 2
Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, nhí nhảnh và đam mê hội họa. Hằng này, cô vẽ lại chế màu để vẽ tranh khiến cho khuôn mặt thường lem luốc. Chính vì vậy mà cái tên Mèo đã ra đời. Mèo cũng là một cô bé rất đáng yêu. Mỗi lần bị anh trai mắng, khuôn mặt cô bé xìu xuống, miệng dẩu ra trông rất đáng yêu. Một ngày nọ, chú Tiến Lê – bạn thân của bố Kiều Phương tình cờ phát hiện ra tài năng của cô bé. Nhờ có sự giới thiệu của chú Tiến Lê, Mèo đã tham gia trại hè vẽ tranh quốc tế và đạt giải nhất. Nhờ có bức tranh mà người anh đã nhận ra tình cảm yêu thương, lòng bao dung của Kiều Phương dành cho mình.
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 3
Kiều Phương là một cô bé đáng yêu. Mới mười tuổi mà tôi đã rất bất ngờ vì tóc nó đẹp, đen lánh như mun. Mái tóc lúc nào cũng được bé bện gọn gàng thành hai bím đuôi sam treo trên đôi vai gầy mỏng. Nó cũng rất đam mê hội họa. Hàng ngày, cô bé cứ say sưa suốt cả ngày với đống nguyên liệu có sẵn trong nhà để chế ra những lọ bột màu làm thuốc vẽ. Một ngày nọ, chú Tiến Lê – bạn thân của bố phát hiện ra tài năng của Mèo. Từ hôm đó, cả gia đình đề chú trọng tới Mèo con làm tôi có cảm giác như một người thừa. Hàng ngày cứ nhìn thấy nó mặc bộ váy mới nào là tôi lại tìm những lời tốt đẹp mà khen ngợi nhưng mấy hôm vừa rồi dù trông nó lung linh lắm, tôi cũng chẳng thèm quở đến. Tôi bắt đầu thấy ganh tị với đôi bàn tay có những ngón búp măng thon dài của Kiều Phương. và nói tóm lại tôi thấy chán mọi người. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ hôm cả nhà tôi cùng mèo đi nhận giải vì Mèo đạt giải nhất trong cuộc thi hội hoạ mù. Tôi sững sờ trước bức tranh còn Mèo cứ hích hích cái mũi dọc dừa vào má tôi mà tự hào lắm. Lúc ấy tôi chợt nhìn qua đôi mắt của Kiều Phường. Hình như tôi vừa nhận ra trong ánh mắt ấy một niềm thương yêu sâu sắc lắm. Tôi cảm thấy vô cùng hối hận.
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 4
Kiều Phương là tên mẹ đặt cho cô em gái nhỏ của tôi. Những cả nhà tôi lại gọi nó bằng một cái tên dễ mến là Mèo. Khuôn mặt của nó trắng trẻo, bầu bĩnh, với một đôi mắt đen láy thật dễ thương. Mái tóc lúc nào cũng được bé bện gọn gàng thành hai bím đuôi sam treo trên đôi vai gầy mỏng. Con bé còn có tài năng hội họa nữa. Một lần tình cờ, chú Tiến Lê – bạn của bố đã phát hiện ra tài năng của Mèo. Từ hôm đó, cả gia đình đề chú trọng tới Mèo con làm tôi có cảm giác như một người thừa. Khi Mèo tham dự trại thi vẽ tranh quốc tế đạt giải nhất, tôi đã cảm thấy vô cùng ghen tị. Nhưng khi nhìn thấy bức tranh “Anh trai tôi”, tôi đã nhận ra tình cảm yêu thương mà Mèo dành cho mình.
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 5
Kiều Phương là một cô bé hay nghịch ngợm nhưng lại có năng khiếu vẽ đặc biệt. Chú Tiến Lê – người bạn của bố đã vô tình phát hiện ra tài năng của cô bé. Từ hôm đó, cả gia đình đề chú trọng tới Mèo. Những cử chỉ đáng yêu thường ngày giờ đây đối với người anh bỗng trở nên đáng ghét. Chú Tiến Lê đã giới thiệu cho Kiều Phương tham gia trại hè vẽ tranh quốc tế. Bức tranh của cô bé đã đạt giải nhất. Bức tranh “Anh trai tôi” – bức tranh đạt giải đã thể hiện được tài năng hội họa của cô bé, cũng như tình yêu thương sâu sắc dành cho người anh trai.
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 6
Em gái của tôi tên là Kiều Phương. Tên ở nhà thường gọi là Mèo. Nó có một khuôn mặt tròn, bầu bĩnh. Cũng với đôi tay thon dài, trắng trẻo, phù hợp với tài năng của em. Hai má phúng phính, tròn xoe lúc nào cũng hồng hào. Và đôi mắt đen láy, tròn to khiến em trông thật đáng yêu. Kiều Phương còn là một cô bé có tài năng hội họa. Cô bé còn giàu tình yêu thương, tấm lòng nhân hậu. Chính nhờ có em gái mà tôi đã nhận ra được những điểm hạn chế của mình. Tôi rất yêu thương Kiều Phương.
Tả nhân vật Kiều Phương – Mẫu 7
Gia đình của tôi có bốn thành viên bao gồm bố, mẹ, tôi và em gái. Bình thường, tuy hai anh em tôi thường trêu đùa nhưng lại rất yêu thương nhau.
Em gái của tôi tên là Kiều Phương. Ở nhà mọi người vẫn gọi nó với cái tên quen thuộc là Mèo. Nó là một cô bé đáng yêu. Thân hình nhỏ nhắn. Khuôn mặt bầu bĩnh với nước da trắng hồng. Đôi mắt to tròn, đen láy. Nhưng mặt mũi của Mèo lúc nào cũng lấm lem bởi những vết bẩn từ màu vẽ do nó tự chế ra. Cũng chính bởi vậy mà cái tên Mèo mới ra đời.
Kiều Phương là một cô bé rất nghịch ngợm lại bướng bỉnh. Một lần nọ, tôi bắt gặp Kiều Phương đang nhào một thứ bột gì đó đen sì, trông rất sợ. Các đít xoong chảo bị nó cạo trắng cả. Thì ra, Kiều Phương đang chế màu vẽ. trong túi ra bốn lọ nhỏ, cái màu đỏ, cái màu vàng, cái màu xanh lục… đều do nó tự chế. Kiều Phương cũng là một cô bé hồn nhiên. Khi bị tôi quát, mặt Kiều Phương xịu xuống, miệng dẩu ra. Trông Kiều Phương thật đáng yêu với bộ mặt đó.
Không chỉ là một cô bé đáng yêu, Kiều Phương còn tài năng. Chú Tiến Lê – một họa sĩ cũng là bạn của bố tôi đã phát hiện ra Mèo có năng khiếu hội họa. Kể từ hôm đó, mọi sự chú ý trong nhà đều đổ dồn vào Kiều Phương. Tôi liền có cảm giác mình bị bỏ rơi. Mọi hành động đáng yêu trước đó với tôi giờ thật đáng ghét. Chỉ cần một lỗi nhỏ ở nó cũng có thể khiến tôi gắt um lên.
Kiều Phương được chú Tiến Lê giới thiệu tham gia cuộc thi Vẽ tranh trại hè quốc tế, đạt được giải Nhất. Điều đó khiến mọi người cảm thấy vui mừng, trừ tôi. Chỉ đến khi nhìn thấy bức tranh của Mèo, tôi mới nhận ra tình yêu thương của em gái dành cho mình. Bức tranh vẽ người anh trai trong kí ức của Kiều Phương thật đẹp. Tôi đã cảm thấy thật xấu hổ trước tấm lòng nhân hậu của em gái mình.
Em gái tôi – Kiều Phương, một cô bé đáng yêu, nhân hậu và giàu tình cảm. Nhờ có em, tôi đã nhận ra được nhiều điều tốt đẹp trong thế giới này.