Đối với một số gia đình thì chiều thứ bảy là thời gian để tất cả thành viên trong gia đình cùng quây quần bên nhau. Chính vì điều này, mà sau đây chúng tôi xin giới thiệu một số bài văn mẫu lớp 6: Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy.
Bạn đang đọc: Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy (Dàn ý + 4 mẫu)
Đây là tài liệu vô cùng hữu ích bao gồm: dàn ý chi tiết và 4 bài văn mẫu: Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy, nó sẽ giúp cho mọi người có thể bổ sung thêm nhiều cách viết văn tự sự lớp 6 của mình. Sau đây, chúng tôi xin mời tất cả các bạn cùng tham khảo tài liệu này.
Dàn ý kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy
I. Mở bài:
– Gia đình em thường quây quần vào chiều thứ bảy
– Ấn tượng của em về buổi chiều thứ bảy ấy.
II. Thân bài:
– Giới thiệu về các thành viên trong gia đình:
+ Bố là bộ đội: Được nghỉ vào cuối tuần
+ Mẹ là công nhân: Được nghỉ sớm mỗi chiều thứ bảy
+ Tôi: Được nghỉ học và giúp mẹ đón em về nhà.
-> Chỉ có chiều thứ bảy, gia đình tôi mới được tụ họp đông đủ và quây quần bên nhau.
– Chiều thứ bảy này:
+ Mẹ: Tạt qua chợ chiều, mua đồ ăn để làm cơm cho cả nhà.
+ Bố: Dọn dẹp nhà cửa.
+ Tôi: Đi đón cu Tít và phụ giúp mẹ nấu cơm.
– Trong bữa cơm:
+ Bố: kể chuyện đơn vị.
+ Cu Tít kể chuyện ở lớp.
-> Mẹ vui vẻ nhìn gia đình cười tươi, điều này khiến tôi vô cùng hạnh phúc.
– Kết thúc bữa ăn:
+ Tôi phụ mẹ dọn dẹp, bố xếp lại bàn ghế và ra đọc báo, xem tivi.
+ Gia đình quây quần bên bàn uống nước và ăn hoa quả.
-> Buổi chiều thứ bảy đầy ý nghĩa đã trôi qua thật nhanh, nhưng thật nhiều niềm vui và hạnh phúc.
III. Kết bài:
– Thứ hai, mọi người trong nhà trở lại với công việc.
– Tôi hy vọng gia đình mình sẽ luôn hạnh phúc như vậy.
Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy – Mẫu 1
Gia đình là nơi mà dù có ở đâu, có làm gì, có là ai ta vẫn luôn muốn quay trở về sau những vất vả khó khăn bon chen đời sống thường ngày. Mỗi khi cả nhà được quây quần đoàn tụ bên nhau vào các chiều thứ em lại thấy cuộc sống thật hạnh phúc, cảm thấy gia đình luôn là điều tuyệt vời nhất.
Gia đình em có bốn người, bố, mẹ, anh trai và em. Bố em đang là kỹ sư tại một công ty xây dựng, bố phải đi công tác khắp nơi vì những công trình ở xa nên những ngày rảnh rỗi không phải đi công trình bố đều dành thời gian bên gia đình để cùng cả nhà thư giãn, tận hưởng những giây phút đầm ấm. Mẹ em là giáo viên của một trường cấp hai, mẹ có nhiều thời gian rảnh hơn để chăm sóc em và lo cho nhà cửa. Anh trai em đang là sinh viên đại học, anh cũng xa nhà thường xuyên vì học trên thành phố, những dịp anh được về đều mua quà cho em. Cả nhà cứ cuối tháng lại mong ngóng anh về. Còn em đang học lớp sáu một trường THCS gần nhà.
Những dịp cả gia đình em có thể quây quần bên nhau đều là những dịp đặc biệt và vui vẻ đầm ấm. Thường thường mỗi người về nhà đều có công việc riêng của mình. Bố em bận bịu với các bản vẽ công trình, anh trai em cũng học xây dựng nên thỉnh thoảng cũng bắt tay vào trợ giúp cho bố. Mẹ em thì bận với các loại giáo án khác nhau, còn e thì phải lo làm bài tập. Thật hiếm có dịp để cả gia đình có thể dành trọn một ngày với nhau. Nhưng hôm nay là một dịp đặc biệt của cả gia đình. Hôm nay là ngày sinh nhật của em, cả nhà đã dẹp hết mọi công việc của mình cùng nhau tổ chức một ngày sinh nhật vào chiều thứ bảy thật ấm cúng vui vẻ cho em.
Sinh nhật của em vào một ngày mùa đông lạnh giá, nhiệt độ ngoài trời chỉ hơn mười độ một chút. Trời rét căm căm nên không thể ra ngoài chơi được. Em ngồi trong nhà nhìn ra khung cửa sổ mà lòng buồn rười rượi cứ ngỡ ngày sinh nhật sẽ được cùng cả nhà vui chơi bên ngoài. Thấy vậy bố em liền ra dỗ dành an ủi em, bố nói sẽ khiến em có một ngày sinh nhật thật vui và khó quên.
Bố gọi cả nhà xuống phòng khách. Anh trai em vừa ngủ dậy, vẻ mặt ngái ngủ còn hiện rõ trên mặt. Bố thông báo với cả nhà về kế hoạch của buổi chiều hôm nay sẽ tổ chức cho em một bữa sinh nhật thật vui vẻ ấm cúng. Bố quyết định sẽ cùng Anh trai của em vào bếp trổ tài nấu ăn. Anh trai em hơi ngạc nhiên và sửng sốt, nhìn cái mặt anh nghệt ra thật buồn cười. Nhưng cuối cùng anh trai cũng đồng ý.
Mẹ em và em ngày hôm nay sẽ trở thành khán giả cũng là những chuyên gia ẩm thực để thưởng thức đồ ăn của hai bố con nấu. Em thực sự rất thích thú vì sự kiện hai người đàn ông của gia đình cùng nhau vào bếp nấu ăn. Bố và anh trai sẽ trổ tài làm món cơm rang và vài món khác ăn kèm. Mọi thứ đã sẵn sàng trong tủ lạnh, chỉ còn chờ hai đầu bếp ra tay. Bố em là đầu bếp chính, anh trai em là đầu bếp phụ
Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy – Mẫu 2
Gia đình là điều tuyệt vời nhất mà mỗi người có được trong cuộc đời mình. Đó là nơi dù có đi đâu chúng ta đều muốn trở về thật nhanh để bên những người thân yêu của mình. Tôi cũng vậy, mỗi chiều thứ bảy, khi cả gia đình được ngồi quây quần bên nhau bên mâm cơm ngon mẹ làm, bên bàn uống nước để trò chuyện, tôi lại thấy hạnh phúc vô cùng.
Gia đình tôi cũng như bao gia đình bình thường khác. Bố tôi là một chú bộ đội đóng quân ở một đơn vị trên tỉnh. Tuy vậy, bố cũng chỉ được về thăm nhà mỗi dịp cuối tuần còn lại bố đều phải ở đơn vị để sắp xếp công việc của mình. Mẹ tôi là công nhân của một xưởng may gần nhà. Tuy là công việc không phải xa nhà như bố, cũng có nhiều thời gian bên chị em tôi hơn bố, thế nhưng, tôi không khỏi háo hức mỗi chiều thứ bảy khi mẹ được về sớm hơn thường ngày. Bởi mỗi buổi chiều ấy, tôi sẽ lại ngồi đoán xem hôm nay mẹ sẽ cho cả nhà ăn món ngon gì mẹ nấu. Điều đó khiến cho tôi không khỏi vui sướng. Và càng vui sướng hơn khi chiều thứ bảy, tôi được tha thẩn đến trường mẫu giáo đón thằng em trai mới năm tuổi của mình trở về nhà. Những lúc như vậy, tôi đều cảm thấy mình thật lớn, thật trưởng thành khi đã giúp đỡ được bố mẹ.
Hôm nay mẹ cũng được về sớm, mẹ cũng đã tạt qua khu chợ chiều mua đồ ăn về nấu cho cả nhà. Buổi chiều hôm ấy, bố đã thu dọn sân vườn, nhà cửa, dọn dẹp hết những đồ đạc chị em tôi đã bày cả tuần khiến cả nhà vừa sạch sẽ vừa sáng sủa hơn gấp nhiều lần. Hôm nay, mẹ đãi chị em tôi món nộm tai heo cùng hoa chuối và món chả nem mà tôi thích nhất. Tôi cũng đã đón thằng cu Tít từ mẫu giáo về, vậy nên tôi sẽ đi giúp đỡ mẹ nhặt rau.
Trong khi bố tôi thảnh thơi ngoài vườn xem những hàng cây cảnh, bắt sâu nhổ cỏ cho đám hoa thì mẹ lại tất bật trong gian bếp. Từng món từng món mẹ nấu ra đều thơm phức làm tôi đột nhiên đói vô cùng. Thật vui sướng khi một chút nữa sẽ được thưởng thức những món ngon ấy của mẹ.
Đúng sáu giờ tối, sau khi cả nhà tắm rửa xong xuôi, mẹ bê mâm cơm dọn sẵn ra bàn ăn. Chị em tôi xúm xít tranh nhau chỗ ngồi của mình. Mẹ cười rồi bảo tôi mời bố vào ăn cơm. Cả nhà tôi quây quần bên mâm cơm nóng hổi, thơm phức. Bố kể chuyện ở doanh trại, kể chuyện về việc huấn luyện những người lính mới nhập ngũ. Bố còn kể thêm về anh chàng lính mới của bố vừa vụng về lại vừa hài hước, khiến cho chị em tôi không khỏi bật cười thật to. Bố cũng nói rằng công việc ở đơn vị cũng bận rộn khiến cho bố không thường xuyên về thăm nhà được nên dặn chúng tôi phải ngoan ngoãn, nghe lời mẹ và hãy luôn phụ giúp mẹ công việc trong nhà.
Còn mẹ thì ngồi nhìn ba bố con tôi ăn và mỉm cười thật tươi. Mẹ nói mẹ thích nhất được ngắm ba bố con tôi ăn những món ăn mẹ nấu thật ngon lành. Công việc của mẹ luôn vất vả, chịu nhiều áp lực. Nhưng mẹ vẫn luôn cố gắng để cho chị em tôi có được nhiều điều tốt nhất. Bố cũng gắp thức ăn cho mẹ, bố bảo mẹ vất vả nhiều nên ăn tẩm bổ.
Còn thằng em tôi và tôi thì chí chóe nhau giành ăn hết các món của mẹ nấu. Nó cũng ngồi thao thao bất tuyệt kể về những câu chuyện ở trường mẫu giáo. Nào là chuyện thằng Nam bị ngã, bị chảy máu ở chân khiến cô giáo phải băng bó cho nó, nào là chuyện thằng Dương lớn vậy rồi vẫn còn ngọng líu ngọng lô, cô giáo dạy mãi mà nó không chịu sửa, … Những câu chuyện hồn nhiên của thằng bé khiến cho cả nhà tôi phải cười ngặt nghẽo vì sự đáng yêu hồn nhiên của nó.
Sau khi kết thúc bữa ăn, tôi và em phụ mẹ dọn bàn. Bố kê lại bàn ghế rồi ra phòng khách ngồi uống trà và xem thời sự. Xong việc, ba mẹ con tôi lại quây quần quanh bố, cùng bố kể những câu chuyện vui.
Buổi chiều thứ bảy qua đi thật nhanh. Thứ hai lại tới, bố trở lại đơn vị còn mẹ và chị em tôi cũng bắt đầu tuần công việc mới của mình. Thế nhưng, mỗi chiều thứ bảy, tôi luôn mong ngóng gia đình tôi quây quần hạnh phúc bên nhau như thế này. Tôi mong gia đình tôi sẽ luôn vui vẻ, hạnh phúc như bây giờ và chúng tôi sẽ có thêm được thật nhiều chiều thứ bảy ý nghĩa như thế này nữa.
Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy – Mẫu 3
Bảy ngày trong tuần, em thích nhất là ngày thứ bảy. Bao giờ cũng thế, em luôn mong đợi đến chiều thứ bảy. Ngày hôm đó mẹ sẽ đãi cả nhà những món ăn thật ngon và em được làm phụ bếp với mẹ.
Chiều thứ bảy này, mẹ sẽ làm món nem thưởng cho em được điểm 10 môn Toán. Mẹ còn làm sườn xào chua ngọt cho bố, thịt gà hấp nấm hương, canh cải cúc nấu cùng thịt băm. Ngoài ra còn có thêm nồi chè sen ăn tráng miệng. Ôi! Chỉ mới nghe thực đơn thôi mà nước miếng đã ứa ra. Em thích nhất là món nem. Nhưng là món nem của mẹ làm cơ. Em được mẹ giao cho nhiệm vụ gọt củ đậu, cà rốt, su hào và nhặt rau thơm còn mẹ thì nhặt rau, ngâm miến, nấm hương và mộc nhĩ. Trong khi mẹ và em nấu nướng dưới bếp thì bố được mẹ giao nhiệm vụ lau quạt trần. Vừa giúp mẹ làm bếp, em vừa được mẹ giảng giải và dạy cho cách nhặt hành thế nào cho không bị cay mắt, thái su hào thế nào cho đẹp… Mẹ còn nhắc em phải cẩn thận kẻo đứt tay. Trong khi em còn đang loay hoay với các loại rau, củ thì mẹ ướp gà, cho vào hấp cùng nấm hương. Sau khi cắt và thái nhỏ các loại rau củ, em đổ vào tô và bắt đầu rửa rau thơm. Em rửa nhẹ nhàng để rau không bị nát, bị dập. Mẹ nhanh tay trộn nhân nem và gói nem. Nhìn đôi tay mẹ thoăn thoắt đặt những chiếc nem nhỏ xinh xắn vào đĩa. Sau đó mẹ cho nem vào chảo rán vàng. Em chỉ ngửi mùi thơm của nem mà đã thấy đói bụng, chỉ muốn ăn ngay. Rán nem xong, mẹ quay sang làm món sườn. Sườn đã ướp sẵn gia vị, cho vào chảo rán vàng, mùi sườn rán khiến bố không thể ngồi yên, chạy xuống bếp hít hà nhưng bị mẹ đuổi lên nhà. Sườn chín, mẹ làm nước sốt chua ngọt, đổ lên trên. Gà chín tới, mẹ vớt ra, chặt thành từng miếng, bày ra đĩa, điểm những cánh nấm xung quanh trông thật ngon mắt. Giờ chỉ còn nồi canh cải cúc với thịt băm là xong. Nhìn cách mẹ khéo léo tỉa hoa cà rốt, hoa cà chua trang trí cho món ăn, em cũng đòi bày đĩa nem rán. Các món ăn lần lượt được bày lên bàn, em chỉ còn nhiệm vụ lau bát đũa và mời bố xuống ăn cơm trong lúc mẹ pha nước chấm để chấm nem. .
Sau cả tuần làm việc đầy vất vả mà được thưởng thức những món ăn tuyệt vời của mẹ thì không còn gì tuyệt hơn. Cả nhà em vừa ăn vừa trò chuyện thật vui vẻ và cùng bầu: “Mẹ là người đầu bếp số một”.
Kể chuyện về gia đình em vào một chiều thứ bảy – Mẫu 4
Vào mỗi buổi tối thứ bảy thì gia đình tôi cũng như bao gia đình khác đều rất vui vẻ do đây là ngày cuối tuần nên mọi người đều tụ tập đông đủ ở nhà tôi để chuẩn bị cho buổi sum họp cuối tuần. Thứ bảy vừa rồi nhà tôi vui hơn hẳn mọi khi vì có chị gái tôi đưa các cháu xuống cùng ăn bữa cơm sum họp cuối tuần với gia đình.
Buổi chiều hôm đó mẹ gọi tôi dậy sớm hơn mọi khi để chuẩn bị bữa cơm tối cho gia đình để đợi mọi người về cùng ăn cơm tối với gia đình. Vì hôm nay có đông đủ mọi người nên mẹ tôi bắt một con gà trống rất to để làm thịt đãi mọi người.
Riêng gà thì tôi khoái lắm một phần là gà nhà tôi thì khỏi chê một phần la do gà nhà tôi chỉ khi được mẹ chế biến thì nó mới đậm chất vị ngon của gà. Thế nên tôi hăng hái đi làm gà với mẹ ngay. Chỉ một loáng sau chú gà đã được xử lý rất nhanh gọn và đã được mẹ chế biến thành rất nhiều món hấp dẫn như gà luộc và cả gà rán nữa.
Đúng sáu giờ tối thì cơm nước đã chuẩn bị gần như xong chỉ đợi mọi người về để ăn thôi. Hôm nay bố tôi nghỉ làm đồng sớm hơn mọi ngày để vào phụ mẹ một tay làm bếp. Mẹ tôi thì đang tranh thủ xào rau và rán gà còn tôi thì đang đơm thức ăn ra đĩa. Riêng bố tôi thì được mẹ phân nhiệm vụ là chặt gà giúp mẹ.
Hôm nay còn vui hơn nữa khi chị gái tôi gọi điện là chiều nay sẽ bắt xe từ Hà Nội về. Thế là bữa cơm hôm nay sẽ đông đủ hơn rất nhiều lần. Chỉ một lát sau thế là chị gái và anh rể đã đem xuống là không thể không đem theo thằng cò là đứa cháu mà tôi yêu quý nhất. Anh thì ngồi trên nhà ống nước với bố còn chị thì xuống xem mẹ con tôi còn việc gì không. Một lát sau thì chị gái tôi đã về, lâu lắm rồi chị mới về nhà nên gặp được chị ai nấy cũng vui mừng cười vui không ngớt. Thế là đã đông đủ tất cả các thành viên, chị em chúng tôi nhanh nhẹn bê tất cả các đồ ăn lên trên nhà để chuẩn bị cho bữa cơm cuối tuần. Thằng cò cũng nhanh nhẹn xuống mang giúp tôi ý bát. Gớm lâu lâu không gặp mà nó đã lớn hơn rất nhiều mà nhanh nhẹn hơn hẳn. Nhìn cái điệu bộ hớn hở của nó là tôi biết chắc nó thích lắm vì lâu lắm rồi nó chưa xuống nhà tôi mà, phần vì nó phải đi học nhiều phần cũng vì nhà xa nên nó không được thường xuyên tới đây. Thế là chỉ một loáng đồ ăn đã được dọn sẵn lên.
Đây chính là lúc mọi người chúng tôi quây quần bên mâm cơm ấm áp. Mọi người hỏi nhau rất nhiều chuyện. Chị gái tôi thì kể chuyện đi làm trên Hà Nội, và lâu rồi chị không về nên dường như chị chính là tâm điểm của bữa cơm hôm nay. Rồi mẹ tôi hỏi chuyện học hành của thằng cò và công việc của hai vợ chồng anh chị, nghe chị tôi kể về những trò phá của nó mà cả nhà tôi bò lăn ra cười. Nghịch là thế nhưng tôi phải công nhận rằng nó rất thông minh và học giỏi nữa. Mới học lớp một thôi mà nó đã có rất nhiều huy chương của tỉnh. Nhắc đến việc học của nó mẹ tôi lại nhắc đến việc học hành của tôi luôn. Tôi ngại đến đỏ cả mặt xấu hổ vì không bằng thằng thằng cháu. Thấy thế chị tôi cũng nói đỡ cho tôi và cuộc nói chuyện lại được chuyển sang chủ đề khác. Tôi thấy mình đâu đến nỗi tệ đâu chỉ là do thằng cháu tôi nó quá giỏi thôi mà.
Mẹ tôi gắp thức ăn cho chị hai nhắc chị hai không sống với mẹ thì phải ăn uống cho tốt đừng để bị ốm, tôi cũng thấy thương chị hai lắm bởi nhìn chị gầy hơn nhiều thấy thế tôi cũng dành những miếng ngon gắp cho thằng cháu và cả chị nữa. Và rồi cứ thế mọi người ăn uống nói chuyện, tiếng cười nói vang lên không ngớt làm chúng tôi dường như quên đi tất cả mọi lo nghĩ và bây giờ đối với chúng tôi chỉ có gia đình mà thôi. Khoảng chừng một tiếng sau chúng tôi đều đã ăn rất no, ăn xong tôi và chị nhanh chóng thu dọn bát đĩa, anh tôi thì lại tiếp tục nói chuyện uống nước với bố còn chúng tôi thì đi rửa bát. Mẹ tôi thì chuẩn bị một số thức ăn để cho thằng cò mang về. Chẳng mấy chốc đã chín giờ tối mẹ tôi giục thằng cò không chơi nữa chuẩn bị còn về. Khổ thân nó đang chơi dở nó chẳng muốn về tẹo nào. Chị tôi phải thí nó là mai lại xuống nó mới chịu về.
Thế là một buổi chiều thứ bảy ý nghĩa đã kết thúc, trong tôi vẫn còn nguyên cái tâm trạng sum họp của gia đình tôi. Tôi mong sao những buổi sum họp cuối tuần như thế này sẽ thường xuyên đông đủ như thế này bởi những dịp như thế này khiến chúng tôi thêm yêu quý hiểu gia đình mình hơn.