Sau đây giới thiệu đến tất cả thầy cô và các bạn một số bài văn mẫu lớp 12: Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống, đây là tài liệu đã được chúng tôi tổng hợp và đăng tải tại đây.
Bạn đang đọc: Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống (Dàn ý + 4 mẫu)
Với dàn ý chi tiết và một số bài văn mẫu nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống dưới đây, chúng tôi hy vọng có thể giúp cho mọi người rèn luyện kĩ năng viết văn nghị luận xã hội lớp 12, cũng như có thêm hành trang để bước vào kỳ thi THPT Quốc gia sắp tới. Sau đây chúng tôi xin mời các bạn cùng tham khảo tài liệu.
Bài văn mẫu lớp 12: Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống
Dàn ý nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống
I. Mở bài:
– Giải thích vấn đề nghị luận Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống, sống mạnh mẽ, vươn lên, cống hết hết mình và sống tràn trề nhiệt huyết. Đây là triết lý sống mạnh mẽ, tích cực, tiến bộ. Trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn thử thách, nhưng nếu biết sống và cống hiến hết mình ta sẽ nhận được thành quả xứng đáng. Nếu sống nhút nhát, thụ động thì cuộc đời thật nhạt nhẽo, vô nghĩa.
II. Thân bài:
– Bàn luận chứng minh ý nghĩa câu nói
– Giải thích vì sao mỗi người nên chọn cách sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống?
+ Cuộc sống rất quý giá nhưng lại ngắn ngủi, và chỉ đến duy nhất một lần. Tuổi xuân của mỗi người là hữu hạn, bởi vậy ta phải sống thế nào cho xứng đáng, phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những tháng năm đã sống hoài, sống phí. Ta cần có một trái tim đầy nhiệt huyết để sống hết mình, để cảm nhận từng hơi thở trong khoảnh khắc của đời mình.
+ Mỗi người cần phải có ước mơ, lý tưởng và khát khao thực hiện những điều đó. Tuy nhiên, cuộc sống luôn ẩn chứa những khó khăn, thử thách và những điều tốt đẹp không bỗng dưng mà có. Thay vì để khó khăn đánh bại, ta hãy đón nhận chứng như một cơ hội để rèn luyện bản lĩnh của chính mình, để ta thêm trưởng thành.
+ Khi ta chọn sống như thể còn một ngày để sống”: đó là lúc ta sống hết mình và cống hiến hết mình Ta sẽ có cơ hội được tỏa sáng, được khẳng định, lưu lại dấu chân trên con đường đã đi và tận hưởng những điều tuyệt diệu mà cuộc sống mang lại. Đó cũng chính là cách khiến cuộc sống của ta thêm ý nghĩa và trở nên có ích. Đó mới là cuộc sống đích thực của con người.
– Giải thích vì sao không nên chọn cách sống thụ động, trì trệ:
+ Cuộc sống xung quanh biến động không ngừng, nếu ta sống thụ động thì ta không dám đối mặt trước những khó khăn, thử thách của cuộc sống vì ta sợ sai lầm, sợ sẽ thất bại, sợ bị cười chê… để rồi mãi mãi ta sống trong vỏ bọc hèn nhát của mình. Đó là lối sống mòn, sống thừa, sống vô ích mà không được ai biết đến.
+ Một “cuộc sống đang mòn ra, đang rỉ đi, đang nổi váng” – cuộc sống không mục tiêu, ước mơ, hoài bão thật vô vị. Sống như thế thực chất chỉ là tồn sự tại mà thôi, là chết ngay cả khi đang sống. “Điều quan trọng không phải bạn sống bao nhiêu lâu mà là bạn sống như thế nào.”
– Dẫn chứng liên hệ:
+ Thơ văn hoặc dẫn chứng trong cuộc sống hang.
+ Trong bài thơ Giục giã, nhà thơ Xuân Diệu viết: Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối, Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
– Nhà thơ Ấn Độ R.Ta-go nói: “Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông”
– Bàn bạc mở rộng vấn đề:
+ Liệu có phải lúc nào ta cũng sống hết mình? Nếu cứ hết mình như thế sẽ có lúc ta kiệt sức. Vậy ta cần phải biết lượng sức mình, không phải lúc nào cũng nên lao về phía trước. Để đối mặt với mọi thử thách trên đường đời trước tiên ta phải trân trọng chính bản thân ta. Đừng nôn nóng theo đuổi mục đích mà quên mất bản thân mình.
+ Có những phút giây ta nên thu mình lại khi đã cảm thấy mỏi mệt. Khi ấy không phải ta đang hèn nhát, chỉ là ta đang tìm kiếm chút bình yên cho tâm hồn, tìm được lại ý chí, lòng quyết tâm để tiếp tục tiến lên phía trước.
– Phản đề: Phê phán lối sống yếu mềm, thụ động, hèn nhát, chỉ biết ngồi chờ vận may và sự thuận lợi.
– Bài học nhận thức và hành động
+ Cuộc sống của mỗi người được quyết định bởi sự tự nhận thức, bản lĩnh và nghị lực vươn lên không ngừng.
+ Cuộc sống quá ngắn ngủi, hãy cứ cháy hết mình đến tận cùng của khát vọng, ước mơ.
III. Kết bài:
– Nhận định lại vấn đề nghị luận.
Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống – Mẫu 1
Tôi không biết bạn là ai? Bạn sống như thế nào?… Nhưng tôi biết chắc một điều rằng rồi một ngày nào đó bạn sẽ phải chết. Bạn biết thần chết chứ? Ông ấy là một người thực thi bình đẳng vĩ đại nhất và là người san bằng mọi bất công trong xã hội. Không thiên vị một ai, dù giàu sang hay nghèo hèn ông ấy đều cần mẫn gõ cửa từng nhà. Một hơi thở ra mà không vào là ngàn thu vĩnh biệt. Cuộc đời này mong manh dễ vỡ là thế, những người con Phật ai cũng hình dung, cũng biết. Vậy có bao giờ bạn tự đặt ra câu hỏi “Nếu chỉ còn một ngày để sống mình sẽ làm gì?”.
Gia đình là nơi bạn được sinh ra, là nơi bạn lớn lên, nơi của những yêu thương được chắp cánh. Ba, mẹ, anh, chị, em luôn dang rộng vòng tay che chở, yêu thương, luôn chào đón bạn trở về dù bạn có thành công hay sa cơ lỡ nghiệp đi chăng nữa thì những vòng tay ấy không bao giờ mỏi mệt. Vậy thử hỏi có bao giờ bạn nói rằng bạn yêu ba mẹ anh chị em của mình chưa? Bạn đã bao giờ nói lời cảm ơn chân thành, sâu thẳm từ tận đáy lòng chưa? Một ngày cuối của cuộc đời có đủ để bạn sà vào vòng tay ấm áp của cha mẹ và nói rằng con yêu gia đình nhiều lắm. Một ngày cuối có đủ để bạn đích thân vào bếp nấu cho cha mẹ một bữa cơm không?
Trong nhịp sống hối hả này, bạn không đủ hoặc không muốn đủ thời gian để ngồi ăn cùng gia đình một bữa cơm. Vậy ngày cuối này bạn có thể dành chút thời gian ngồi vào bàn ăn cùng cha bàn vài ba câu chuyện thời sự, cùng mẹ nói chuyện giá cả; cùng anh nói về mẫu xe mới, cùng chị bàn về chiếc điện thoại đa năng; hỏi đứa em dạo này học hành ra sao, ngồi lại nhìn những gương mặt thân quen. Ôi tuyệt vời biết bao! Bạn có đủ thời gian để thay mẹ đóng cổng nhà lúc chiều tối, kéo chăn cao hơn cho cha mẹ ấm nồng, tắt bớt đèn, mở quạt số nhỏ cho đứa em bớt lạnh không? Có thể trong cuộc sống thường nhật bạn không đủ thời gian để nhận ra điều đó, những ngày cuối đời hãy sống chậm lại trước khi tất cả là quá muộn.
Nhịp sống hối hả quá nhiều ồn ào đã vô tình cuốn bạn vào cơn xoáy của cơm áo gạo tiền; hay những cuộc vui thâu đêm suốt sáng và bạn cho rằng đó là mục đích mà cuộc đời bạn hướng tới. Bạn phải làm việc, thậm chí bạn không có đủ thời gian để đội chiếc mũ bảo hiểm, không có đủ vài giây để dừng lại trước đèn đỏ, không đủ thời gian ngả mũ trước đám tang, hay thậm chí là nhếch môi cười chúc mừng cho một đám cưới, hoặc là một cái nhìn cảm thông cho những thân phận nghèo khổ bên đường. Dăm ba ngàn không đủ cho bạn uống một ly cà-phê, thế nhưng đó là cả một nguồn sống, hãy cho đi để nhận lại lời cảm ơn chân thành nhất, hãy cho đi để nhận lại nụ cười đầy hy vọng, dù nụ cười đó không đủ sức xóa tan đi băng giá trong lòng bạn, nhưng phần nào có thể làm ấm con tim đã nguội hẳn của bạn.
Bạn nói rằng bạn bận. Bận đến nỗi không có đủ thời gian để nhìn những tia nắng ban mai. Bận lắm, bận đến nỗi bạn không biết cuộc đời này đẹp đến mức nào. Vậy nếu chỉ còn một ngày để sống bạn có đủ thời gian để sống chậm lại không, hãy quan sát và chắc chắn một điều rằng bạn sẽ nhận ra cuộc đời này quá đẹp với những chiếc lá xanh trên cành, tiếng lũ trẻ gọi nhau lúc tan trường,…
Bạn bận rộn nên không đủ thời gian để nói cảm ơn, xin lỗi. Nếu chỉ còn một ngày để sống chắc bạn có đủ thời gian nhỉ, cảm ơn cha mẹ đã mang ta đến cuộc đời này, cảm ơn anh chị em, cảm ơn bạn bè đã ở bên ta lúc ta vấp ngã, cảm ơn cuộc đời, cảm ơn mọi người.
Tôi tin chắc không ai ích kỷ đến nỗi không tha thứ cho kẻ thành thật xin lỗi, biết hướng thiện. Vậy tại sao bạn không xin lỗi khi mình mắc sai lầm, sĩ diện ư nếu chỉ còn một ngày để sống.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, bạn thử lắng nghe tiếng chuông chùa vang lên lúc chiều tà hay cùng quý thầy đọc bài kinh cầu nguyện. Khẽ dạo những bước chân nhẹ nhàng chậm rãi, hít một hơi thở thật sâu trong bầu không khí an lành của mái chùa nghèo, hít thật căng phổi bạn nhé, và bạn sẽ yêu nơi này, sẽ cảm thấy tâm hồn thanh thản.
Nếu chỉ còn một ngày để sống! Một ngày thì quá ngắn so với một kiếp người, nhưng nếu bạn sống thật tốt thì một ngày là quá đủ để cho bạn làm tất cả. Nhưng may mắn thay bạn không chỉ còn một ngày mà bạn có nhiều ngày, thậm chí còn nhiều năm để sống. Vậy tại sao bạn không sống cho thật trọn vẹn, sống chậm, sống yêu thương nhiều hơn để rồi sau này sẽ chẳng bao giờ nói giá như bạn có thêm một ngày để sống.
Cuộc đời này không biết lúc nào sẽ là dấu chấm hết. Vậy nên hãy sống thật chậm, hãy cười thật tươi và hãy tha thứ nếu có thể. Hãy sống ngày hôm nay cho thật trọn vẹn bạn nhé.
Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống – Mẫu 2
Nếu còn một ngày để sống, tôi không đi tìm kiếm tình yêu cho chính mình, không đi du lịch và hưởng thụ một cuộc sống xa hoa mà bỏ quên thực tại. Tôi sẽ làm những điều bình dị khiến mình thoải mái, chăm lo cho bản thân, yêu thêm gia đình, mà quan trọng nhất là trân trọng những thứ đã trải qua.
Từng là người con gái chỉ biết đến tình yêu, từng đau khổ với chính tình yêu của mình. Tôi chợt nhận ra rằng thứ mà tôi từng quan tâm không phải là tất cả, nó không đưa tôi tới cửa thiên đường, chỉ là hai đường chéo cắt nhau tại một điểm rồi vụt qua nhanh như một cơn gió thoáng nhẹ. Chỉ có gia đình mới có thể chấp nhận mỗi khi tôi mệt mỏi, thất bại hay mỗi lần vấp ngã. Họ luôn đứng sau mỗi khi tôi trở lại, không toan tính, lý do và dù có hi sinh tất cả vì con cái thì họ vẫn làm.
Nếu còn một ngày để sống, tôi nguyện dành hết tất cả khoảng thời gian còn lại của mình để hâm nóng các mối quan hệ từng là tốt đẹp, dành trọn tình yêu đến những người coi mình là quan trọng, tắm trong biển ấm của sự quan tâm gia đình, cười trong hạnh phúc chung được coi là trọn vẹn. Đã có lúc, tôi nghĩ rằng gia đình sẽ không bao giờ rời bỏ nên thờ ơ với sự quan tâm chân thành mà chạy theo những thứ được coi là các mối quan hệ xã hội, để rồi khi tôi thất bại nhìn lại chẳng còn ai bên bản thân mình như một vũ khí cùng nhau chiến đấu. Khi tình yêu đến, người ta coi tôi là duy nhất đến một lúc nào đó người ta cũng coi là duy nhất nhưng không phải là tôi. Phải chăng khi đã thấm nhuần trong nỗi đau vụt mất tôi cho mình cái quyền được phép ích kỷ?
Nếu còn một ngày để sống, tôi sẽ sống hết mình, ăn những thứ mình thích, mặc những gì mình thấy đẹp, sống thật nhanh bỏ quên thời gian chờ đợi. Trong cuộc đời, không ai biết trước được ra sao, hôm nay đây, ngày mai đó nhưng rồi không cái gì là mãi mãi. Quy luật sinh tử mãi trường tồn để cái mới được phát triển, không ai có thể ngăn lại được. Vậy nên, nếu có được một tình yêu thật sự thì bạn hãy yêu đi, hãy sống hết mình cho tình yêu nhưng phải nhớ rằng gia đình mới là vĩnh cửu, là thứ không thể từ bỏ được.
Công việc, tình yêu, gia đình có thể nó không hoàn hảo nhưng sống sao cho không phải ân hận về những gì mình đã làm. Đừng cho mình cái gọi là chờ đợi, ỉ lại hay những thói hư tật xấu. Thời gian là vô hạn nhưng cuộc sống con người là hữu hạn, chẳng có ai bất tử và cũng chẳng có ai là hoàn hảo trọn vẹn. Khi không còn được sống, không còn được hoạt động ắt hẳn mọi thứ chỉ còn lại là tiếc nuối và đớn đau. Buông những thứ cần buông, giữ thứ đáng phải giữ để cuộc đời không phải chỉ một màu đen tuyền mà là một màu trắng tuyết.
Ví như, người ra đi không phải là chính tôi, đó là người tôi yêu thương quý trọng, khi nhớ về tôi không phải dằn vặt với mối quan hệ của hai người, chỉ là chút tiếc nuối, chút đắng cay khi không còn bên cạnh. Se sắt lòng nhưng không mệt mỏi lương tâm. Thời gian là thứ vô hình, nó không nhắc nhở phải sống nhanh cho chính mình, nhưng đau khổ tiếc nuối thì mãi mạng dài theo năm tháng không phai phôi. Bản thân ngày càng trưởng thành hơn, còn cha mẹ thì không còn trẻ như trước. Ánh mắt buồn chờ đợi những đứa con, mái tóc bạc theo màu sương gió, đôi tay gầy mỏng manh cần tình yêu đúng nghĩa. Thứ tình cảm thiêng liêng không thể nào sánh được. Chỉ cần ngưng một chút yêu thương là đánh mất tất cả.
Hãy sống như chỉ còn một ngày để sống, vội vàng cho đi và nhận lại tình yêu.
Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống – Mẫu 3
Nếu hôm nay là một ngày cuối cùng để sống thì ngày này sẽ không như một ngày bình thường. Nó sẽ trở nên ngắn ngủi hơn rất nhiều vậy mình sẽ nên làm những điều gì thật sự có ý nghĩa. Nhìn lại tôi trước đây tôi dường như quá ích kỷ sống chỉ biết bản thân mình chưa quan tâm nhiều đến những người thân, những người bạn rất thân thiết của tôi. Bố mẹ tôi rất mong muốn tôi thành người này người nọ, có tiền tài và địa vị trong xã hội, tôi biết rất rõ điều đó và muốn cố gắng, cố gắng thật nhiều nhưng sự giới hạn bản thân đã làm cho tôi chưa làm được điều mà bố mẹ tôi mong muốn, tôi cảm thấy rất xấu hổ với niềm tin của bố mẹ dành cho mình.
Tôi cũng có những ước mơ hoài bão cho mình, như bao bạn trẻ khác tôi muốn nó thành hiện thực lắm. Tôi muốn đạt được những ước mơ của tôi nhưng tôi cảm thấy mình chưa thật sự quyết tâm, chưa cố gắng hết sức của mình cho ước mơ đó,.. Để rồi cứ mỗi ngày qua đi tôi càng cảm thấy bế tắc vì những điều mình muốn và rất muốn nhưng không thể làm được, và nó ngày càng xa với tôi mặc dù nhiều lần tôi đã tự dặn với lòng mình phải cố gắng, cố gắng thật nhiều… Chính vì điều đó đã có nhiều lúc tôi cảm thấy chán nản, bế tắc chẳng lẽ cuộc sống của tôi sẽ mãi thế này, tôi nhiều lúc đã tự hỏi mình tôi sống vất vưởng như thế vậy tôi được sinh ra trên cuộc đời này để làm gì??? Sao lại cứ chán nản, yếu đuối không có một chút gì nghị lực, quyết tâm,… như vậy???
Và nếu chỉ còn được một ngày hôm nay để sống tôi sẽ chạy về nhà và ôm chầm lấy bố mẹ tôi và nói thật to rằng CON YÊU BỐ MẸ, CON XIN LỖI BỐ MẸ vì đã chưa thực hiện được những điều mong muốn của bố mẹ… Và tôi rất buồn, rất tiếc nuối những thời gian qua tôi đã chẳng nỗ lực hết mình để đạt được ước mơ của mình…
Ngay lúc này tôi cảm nhận rõ hơn về ý nghĩa của cuộc sống đó chính là: Có một ai đó để yêu thương, Có một điều gì đó để hy vọng để quyết tâm thực hiện và được làm những việc khiến mình cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc để cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Và tôi sẽ chia sẻ với những người bạn thân thiết của mình rằng:
Nếu hôm nay là một ngày cuối cùng để sống?
Bạn sẽ nghĩ tới những ai?
Bạn sẽ muốn nói gì tới họ?
Bạn còn tâm nguyện gì chưa làm không?
Bạn đừng quên bắt tay ngay vào thực hiện những ước mơ của mình. Bạn hãy sống như ngày mai phải chết, yêu như ngày mai phải cách xa, thực hiện ước mơ của bạn như thể nó là cơ hội cuối cùng trong cuộc đời bạn. Đừng bao giờ bỏ cuộc. Và cuối cùng, sống thanh thản, tự do, tự tại. Cuộc đời có bao nhiêu đâu mà bon chen, ganh đua, nghi kỵ lẫn nhau. Hãy dành những thời khắc ấy cho tình yêu, cho những điều tốt đẹp. Tôi sẽ làm thật nhiều cho những người mình yêu thương. Dù điều đó không lớn, không quan trọng nhưng mình hi vọng những người mình yêu mến sẽ cảm thấy điều đó quý giá.
Dù chỉ còn một ngày để sống, tôi rất vui vì những gì tôi làm được. Tôi không muốn một ngày cuối cùng của mình trôi qua vô ích. Tôi muốn sống trọn vẹn về thời gian lẫn ý nghĩa như thế cuộc sống của mình mới có ích. Tôi sẽ không thấy hối tiếc vì mình đã được sinh ra trên cuộc đời này.
Con người ai cũng có tình thương cả, tại sao phải để đến ngày cuối cùng mới trao yêu thương!?
Nghị luận về câu Hãy sống như thể ta chỉ còn một ngày để sống – Mẫu 4
Đời người chẳng có bao nhiêu như trong câu hát “Em ơi có bao nhiêu, 60 năm cuộc đời”, vì thế cho nên hãy tận dụng 60 năm đó để hưởng thụ và làm những gì bạn muốn.
Vì cuộc sống này là của chính bạn, nó thuộc quyền sở hữu của bạn. Bởi thế cho nên, hãy làm những gì bạn muốn làm trong cuộc sống này. Đời người chẳng có bao nhiêu như trong câu hát “em ơi có bao nhiêu, 60 năm cuộc đời”, vì thế cho nên hãy tận dụng 60 năm đó để hưởng thụ và làm những gì bạn muốn.
Nếu bạn muốn đi du lịch, thì hãy lập kế hoạch ngay từ bây giờ. Tìm việc làm thêm, tích góp tiền, giảm chi tiêu đi một chút, tôi tin bạn sẽ có một chuyến du lịch như ước muốn của mình. Hãy thực hiện theo mơ ước chứ đừng nuôi mơ ước mà không thực hiện. Các cụ có câu, đi một đàng học một sàng khôn – vì thế đi, đi nữa, đi mãi cũng giống như học, học nữa, học mãi. Con đường đi luôn song hành với con đường tri thức. Vậy bạn ngại gì mà không cho mình một chuyến du lịch để có thêm nhiều kinh nghiệm khi bạn còn có thể thực hiện nó? Vì cuộc sống này là của bạn mà.
Nếu bạn bỗng dưng lười đi học, thì bạn hãy nghỉ học buổi hôm đó đi. Ở đây, tôi không hề dung túng cho việc trốn học, bỏ học mà tôi nói là nghỉ học. Nghỉ học của tôi ở đây là để nghỉ ngơi và trong thời gian nghỉ đó bạn tìm một thú vui để quên đi điều gì khiến bạn cảm thấy mệt mỏi khi đi học và tìm ra hướng giải quyết cho vấn đề đó. Việc học luôn là quan trọng và nó sẽ không bao giờ kết thúc, thế cho nên bạn chỉ có thể nghỉ chứ không thể trốn hoặc vứt bỏ nó đi. Hãy nghỉ nếu bạn thấy mệt và hãy tiếp tục khi bạn thấy đã hết mệt, đơn giản là vậy. Vì cuộc sống này là của bạn mà.
Nếu bạn muốn mua một thứ đồ đắt tiền nhưng nó đẹp và tốt, thì hãy mua nó ngay đi đừng ngần ngại. Tại sao con người ta phải học? Câu trả lời là để có một công việc tốt, tại sao con người ta lại muốn có một công việc tốt ? Câu trả lời là để có được thu nhập ổn định. Vậy, tại sao con người ta muốn có thu nhập ổn định? Câu trả lời là để được mua, được hưởng những gì người ta muốn.
Thế cho nên, tiền kiếm ra mà không tiêu thì chắc để những con mọt đáng ghét ăn mất? Tiền là để phục vụ bạn vì thế nếu bạn muốn gì thì hãy để tiền đáp ứng cho bạn, hãy để nó phục vụ bạn một cách hoàn hảo nhất. Khi bạn mua được thứ đồ mình thích, bạn sẽ cảm thấy hài lòng và bỗng nhiên đời lại được bạn yêu, đời cũng yêu lại bạn. Mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu bạn làm được điều bạn muốn và nó sẽ tệ đi nếu bạn không có nó, cho nên hãy mua nếu bạn muốn hay chi tiền nếu nó làm bạn vui. Vì cuộc sống này là của bạn mà.
Nếu bạn muốn xăm hình, hãy tìm vị trí xăm đẹp, tìm hình có ý nghĩa phù hợp với bạn và đến gặp thợ xăm hình. Xăm trổ không có nghĩa là “hổ báo”, nó chỉ có nghĩa như vậy vào thời ngày xưa mà thôi. Giờ đây, xăm là một nghệ thuật, người xăm là một nghệ nhân và người được xăm là người hưởng thụ nghệ thuật, nói theo một cách đơn giản cho những người luôn coi xăm trổ là hư hỏng, là mất nết hiểu là như vậy. Xăm hình lên người là bạn đã chấp nhận mất máu và chấp nhận sống với nó cả đời, vì thế nó không thể gọi là a dua, đua đòi đại loại vậy. Xăm là cả một quá trình, hình xăm luôn có những ý nghĩa riêng của nó. Nó nói lên cá tính con người bạn, vì vậy bạn ngại gì mà không xăm một hình mà mình muốn để mọi người hiểu bạn hơn là việc bạn cố giấu kín mình mà đôi khi người ta còn nghĩ bạn giả tạo hay sống cô lập. Vì cuộc đời này là của bạn mà.
Nếu bạn muốn bỏ cuộc, hãy nghĩ ngay đến việc bắt đầu một cái khác. Bạn chỉ có thể nghĩ đến việc bỏ cuộc khi bạn đã chán, đã mệt mỏi, đã quá thất bại vì nó (nó ở đây là một cái gì đó, một công việc, một mối quan hệ nào đó…). Ok, bạn có thể bỏ cuộc vì nhiều lý do nhưng bạn không thể bỏ cuộc mà không nghĩ cho mình một bắt đầu mới. Sự cố gắng của bạn sẽ không kết thúc nếu như bạn chết, bạn còn sống trên cuộc đời này có nghĩa là bạn còn phải cố gắng để bám trụ với nó. Ông trời cho bạn cuộc sống, còn việc nuôi nó là việc mà bạn phải làm. Vì vậy, bạn phải biết phấn đấu, đứng lên từ thất bại và luôn mang trong mình bốn từ bỏ cuộc và bắt đầu. Bạn nên bỏ cuộc khi bạn không thể cố gắng với nó nữa và bạn phải bắt đầu sau khi bạn bỏ cuộc. Vì cuộc sống này là của bạn mà.
Sẽ có một ngày, bạn phải kết thúc cuộc sống của mình, giống như bài viết này của tôi khi tôi đang viết đoạn kết cho nó. Tôi nghĩ ra ý tưởng và tôi mở laptop lên rồi viết ra ý tưởng của mình vì tôi thích viết, vì tôi biết nếu tôi không viết nó ra thì ý tưởng của tôi sẽ biến mất chỉ trong vài tiếng và tôi sẽ không có cảm xúc để viết ra nữa sau vài tiếng đó. Bạn cũng vậy, bạn hãy làm những gì bạn muốn khi bạn còn có thể, khi bạn có đủ điều kiện để làm nó. Vì cả tôi và bạn đều đang sở hữu một cuộc sống của riêng mình và cuộc sống này chỉ thuộc về ta một lần, thế cho nên hãy làm hãy thực hiện, bạn nhé!