Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 71 – Chân trời sáng tạo 6

Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 71 – Chân trời sáng tạo 6

Trong chương trình học của môn Ngữ văn lớp 6 học sinh sẽ được củng cố lại những kiến thức tiếng Việt.

Bạn đang đọc: Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 71 – Chân trời sáng tạo 6

Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 71 – Chân trời sáng tạo 6

Soạn bài Thực hành tiếng Việt (trang 71)

Download.vn sẽ giới thiệu tài liệu Soạn văn 6: Thực hành tiếng Việt (trang 71), thuộc sách Chân trời sáng tạo, tập 2. Mời tham khảo ngay sau đây.

Soạn bài Thực hành tiếng Việt (trang 71)

Câu 1. Nếu câu văn “Phụ công sức chăm bẵm, chờ mong của ông, cây ổi cứ ra hoa rồi rụng, quyết không bói quả” được viết lại thành “Cây ổi cứ ra hoa rồi rụng, quyết không bói quả, phụ công sức chăm bẵm, chờ mong của ông” thì ý nghĩa của câu sẽ thay đổi như thế nào?

– Cách viết “Phụ công sức chăm bẵm, chờ mong của ông, cây ổi cứ ra hoa rồi rụng, quyết không bói quả” nhấn mạnh sự chú ý của người đọc tới công sức của người ông.

– Còn cách viết “ Cây ổi cứ ra hoa rồi rụng, quyết không bói quả, phụ công sức chăm bẵm, chờ mong của ông ” không nhấn mạnh vào công sức chăm sóc của ông dành cho cây ổi mà nhấn mạnh việc cây ổi rụng hoa, không để lại kết quả.

Câu 2. Đọc đoạn trích sau:

[…] Nhưng rồi có thể vì mẹ cứ càm ràm khiến cây rác tai quá, ngày kia, những chùm quả bé xí xi như nút áo bỗng xuất hiện trên cây. Chẳng bao lâu sau, những chùm bé xíu ấy to dần, chuyển từ màu xanh sẫm sang xanh nhạt, căng bóng.

a. Xác định câu văn sử dụng câu trúc câu nhiều thành phần vị ngữ.

Câu văn: Chẳng bao lâu sau, những chùm bé xíu ấy to dần, chuyển từ màu xanh sẫm sang xanh nhạt, căng bóng.

b. Nêu tác dụng của việc sử dụng cấu trúc câu nhiều thành phần vị ngữ trong đoạn văn.

Tác dụng: Góp phần diễn tả nội dung câu văn rõ ràng, trọn vẹn hơn.

Câu 3. Viết lại câu văn sau nhằm nhấn mạnh nội dung được in đậm trong câu:

“Tôi sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu .”

Gợi ý: Những kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu ấy, tôi sẽ không bao giờ quên.

Câu 4. Viết một câu văn sử dụng nhiều vị ngữ với mục đích mở rộng nội dung kể hoặc tả về một đối tượng nào đó.

Gợi ý: Biển cả rộng lớn bao la, xanh thăm thẳm và cũng thật giàu có.

Câu 5. Đọc đoạn văn sau:

Cũng có khi khói vui hơn niềm vui của người. Làng có đứa bé mới chào đời, giữa một ngày đông buốt giá. […] Trong bếp, ngọn lửa nhảy nhót reo vui phần phật, khỏi bay lên qua mái nhà rất nhanh, rất cao.

a. Tìm các từ ngữ được dùng theo biện pháp nhân hoá trong đoạn văn trên.

Các từ ngữ được dùng theo biện pháp nhân hóa: vui, nhảy nhót, reo vui.

b. Nêu tác dụng của việc sử dụng biện pháp nhân hoá trong đoạn văn đó.

Tác dụng: Góp phần diễn tả sinh động hình ảnh khói gần gũi giống như con người.

Viết ngắn

Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể lại một kỉ niệm của em với một người thân trong gia đình. Đoạn văn có sử dụng ít nhất một câu có nhiều vị ngữ và một câu có sử dụng biện pháp nhân hoá.

Gợi ý:

Mỗi người đều có những kỉ niệm về thời thơ ấu. Tôi cũng có một kỉ niệm vẫn còn ấn tượng mãi. Hồi bé, tôi là một đứa trẻ ham chơi. Chuyện xảy ra vào năm học lớp năm. Một hôm, sau giờ học, nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi chơi game. Tôi không suy nghĩ mà đồng ý ngay. Chúng tôi mải chơi đến tận chín giờ tối. Khi bác chủ quán nhắc nhở thì cả nhóm mới nhận ra đã muộn. Tôi lo sợ, nhanh chóng đạp xe trở về nhà. Đến đoạn đường tối, tôi không để ý nên xảy ra va chạm với một chiếc xe máy từ trong ngõ đi ra. Tôi bị ngã ra đường, cảm thấy đau đớn. Đến khi tỉnh dậy, tôi đã ở trong bệnh viện và nhìn thấy mẹ ngồi bên. Tôi rất muốn cất tiếng xin lỗi mẹ nhưng không dám. Tôi nhìn vào đôi mắt của mẹ. Đôi mắt đã nói cho tôi biết rằng mẹ đã lo lắng và buồn bã thế nào. Tôi biết mẹ rất lo lắng cho mình. Mấy hôm sau, tôi đã bình phục và được về nhà. Khi trở về, tôi thấy mẹ đang ở trong bếp cặm cụi nấu ăn. Tôi nhẹ nhàng đi vào, nhìn bàn ăn có toàn những món mà yêu thích của mình, cảm thấy xúc động vô cùng. Tôi chạy đến và ôm lấy mẹ, khẽ nói: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ quay lại, nhìn tôi và nói: “Không sao đâu con, chỉ cần con nhận ra lỗi lầm và chịu thay đổi là được!”. Lúc ấy, tôi bật khóc. Tôi biết rằng mình đã khiến cho bố mẹ lo lắng rất nhiều. Từ kỉ niệm đó, tôi cố gắng ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập. Tôi tự hứa sẽ khiến cho bố mẹ cảm thấy tự hào về tôi.

  • Câu có nhiều vị ngữ: Tôi nhẹ nhàng đi vào, nhìn bàn ăn có toàn những món mà yêu thích của mình, cảm thấy xúc động vô cùng.
  • Câu văn có sử dụng biện pháp nhân hóa: Đôi mắt đã nói cho tôi biết rằng mẹ đã lo lắng và buồn bã thế nào.

Xem thêm: Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân trong gia đình

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *