Bài kệ Cáo bệnh, bảo mọi người, sẽ được giới thiệu đến học sinh trong chương trình Ngữ Văn lớp 10.
Bạn đang đọc: Tác phẩm Cáo bệnh, bảo mọi người
Dưới đây là nội dung chi tiết của tác phẩm trên sẽ được chúng tôi đăng tải, mời bạn đọc cùng tham khảo.
Tác phẩm Cáo bệnh, bảo mọi người
Cáo bệnh, bảo mọi người
Phiên âm
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tùng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Dịch nghĩa
Xuân đi, trăm hoa rụng,
Xuân đến, trăm hoa nở.
Việc đời ruổi qua trước mắt,
Tuổi già hiện đến từ trên mái đầu.
Đừng cho rằng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua, một cành mai trước sân.
Dịch thơ
Xuân qua, trăm hoa rụng,
Xuân tới, trăm hoa cười.
Trước mắt, việc đi mãi,
Trên đầu, già đến rồi.
Đừng bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân trước một nhành mai.
I. Đôi nét về Thiền sư Mãn Giác
– Thiền sư Mãn Giác (1052 – 1096) tên là Lý Trường, người làng An Cách.
– Thuở nhỏ, ông được vào hầu Thái tử Kiền Đức (Lý Nhân Tông sau này), được Thái hậu rất trọng.
– Khi Kiền Đức lên ngôi, ông được ban hiệu Hoài Tín, gọi là Hoài Tín trưởng lão, được mời vào chùa Giáo Nguyên trong cung.
– Mãn Giác là tên thụy do vua ban tặng sau khi ông mất.
II. Giới thiệu về Cáo bệnh, bảo mọi người
1. Thể loại
– Kệ là thể văn Phật giáo, dùng để truyền bá giáo lý Phật pháp.
– Thường được viết bằng văn vần.
– Nhiều bài kệ có giá trị văn chương như các bài thơ ca.
– Bài kệ của thiền sư Mãn Giác vốn không có nhan đề, tên Cáo tật thị chúng là do người đời sau đặt.
2. Bố cục
Gồm 2 phần:
– Phần 1: Bốn câu thơ đầu: Quy luật của tự nhiên và cuộc sống.
– Phần 2. Hai câu thơ cuối: Quan niệm nhân sinh của tác giả.