Download.vn sẽ giới thiệu bài Tập làm văn lớp 3: Kể lại toàn bộ câu chuyện Buổi học thể dục bằng lời của một nhân vật, giúp các em tham khảo, để chuẩn bị thật tốt cho tiết kể chuyện.
Bạn đang đọc: Tập làm văn lớp 3: Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục bằng lời của một nhân vật (5 mẫu)
Thông qua 5 bài văn mẫu này còn giúp các em củng cố kỹ năng kể chuyện, cũng như tích lũy vốn từ để viết văn ngày càng hay hơn. Vậy mời các em học sinh lớp 3 cùng theo dõi bài viết sau đây.
Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục
Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục – Mẫu 1
Tôi là Nen-li. Hôm nay, chúng tôi có một buổi học thể dục. Thầy giáo đã dẫn cả lớp đến bên một cái cột cao, thẳng đứng. Thầy nói rằng, chúng tôi phải leo lên trên cùng và đứng thẳng người trên chiếc xà ngang.
Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti leo nhanh như những chú khỉ. Xtác-đi leo lên khó nhọc, khi xuống thì lại thở hồng hộc, mặt đỏ như một chú gà tây. Còn Ga-rô-nên leo vô cùng dễ dàng. Đến lượt tôi được miễn học thể dục vì bị tật từ nhỏ. Nhưng tôi vẫn có xin thầy cô được tập như mọi người. Cuối cùng thầy giáo cũng đồng ý.
Tôi hít nhẹ một hơi, bắt đầu leo lên một cách chật vật. Tôi cảm thấy mặt nóng bừng, mồ hôi đã ướt đẫm trán. Tôi thở dốc, nghe thấy tiếng thầy giáo nói:
– Nen-li, con có thể xuống được rồi.
Nhưng tôi vẫn cố gắng leo tiếp. Tôi dừng lại nghỉ một lát và đưa mắt nhìn xung quanh. Ánh mắt thầy giáo và các bạn nhìn tôi đầy lo lắng. Nhưng ai cũng đều khích lệ:
– Cố lên! Cố lên!
Tô rướn người, thầm vui mừng vì chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. Một lát sau, tôi đã nắm được cái xà.
Thầy giáo liền nói với tôi:
– Giỏi lắm, thôi con xuống đi!
Nhưng tôi vẫn muốn đứng được trên cái xà như những bạn khác. Tôi cố gắng đặt hai khuỷu tay lên, rồi đến đầu gối và cuối cùng là hai bàn chân. Tôi đã thành công. Tôi liền nhìn về phía thầy giáo và các bạn. Mọi người đều đang vỗ tay chúc mừng tôi.
Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục – Mẫu 2
Tôi là Xtác-đi. Sáng nay chúng tôi có một tiết học thể dục. Thầy giáo đã dẫn chúng tôi đến cạnh một cái cột rất cao. Thầy yêu cầu cả lớp phải leo lên trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà.
Nhiều bạn leo lên thật nhanh chóng: Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti như hai chú khỉ; Ga-rô-nê leo dễ như không. Tôi phải vất vả lắm mới hoàn thành nhiệm vụ. Khi xuống mà vẫn còn thở hồng hộc, các bạn nói rằng trông mặt tôi đỏ như một chú gà tây.
Đặc biệt nhất là Nen-li, một người bạn bị tật từ nhỏ nên được miễn thể dục. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi bạn ấy đã xin thầy cho được tập như mọi người. Sau một lúc thuyết phục, thầy giáo đã đồng ý.
Tôi thấy Nen-li bắt đầu leo lên một cách chật vật. Mặt bạn nóng bừng, mồ hôi đã ướt đẫm trán. Thầy giáo liền nói
– Nen-li, con có thể xuống được rồi.
Nhưng Nen-li vẫn không xuống mà cố gắng leo tiếp. Các bạn trong lớp đều đưa mắt nhìn Nen-li đầy lo lắng. Chúng tôi reo lên để cổ vũ cho bạn:
– Cố lên! Cố lên!
Nen-li rướn người, bạn chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. Chỉ một lát sau, Nen-li đã nắm được cái xà. Chúng tôi reo mừng, cùng đồng thanh:
– Hoan hô! Cố tí nữa thôi!
Nhưng thầy giáo liền nói với Nen-li:
– Giỏi lắm, thôi con xuống đi!
Nhưng hình như Nen-li không có ý định xuống. Có vẻ như bạn ấy cũng muốn đứng lên cái xà. Bạn cố gắng đặt hai khuỷu tay lên, rồi đến đầu gối và cuối cùng là hai bàn chân. Nen-li đã đứng được trên xà, đưa mắt nhìn xuống phía chúng tôi.
Ở phía dưới, chúng tôi hồi hộp theo dõi từng động tác của Nen-li. Đến khi bạn thành công. Chúng tôi như vỡ òa trong hạnh phúc.
Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục – Mẫu 3
Buổi sáng hôm nay, chúng tôi có tiết thể dục. Cả lớp phải thực hiện nhiệm vụ leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang ở phía trên.
Ga-rô-nê leo dễ như không. Cậu khoẻ như một con bò mộng nên khi học môn này cậu chẳng phải gắng sức một chút nào. Còn Xtác-đi chẳng hạn thì phải mất một lúc mới đến đích, cậu ta thở hồng hộc và mặt đỏ lên như chú gà tây. Còn tôi và Cô-rét-ti thì leo lên vô cùng nhanh chóng. Các bạn so sánh chúng tôi giống như những chú khỉ vậy.
Khi cả lớp đã leo xong, chỉ còn một mình Nen-li, một học sinh bị tật nguyền từ nhỏ, được thầy giáo miễn cho môn thể dục. Tuy nhiên, Nen-li đã năn nỉ thầy cho cậu được thử sức. Thầy lưỡng lự một chút rồi cũng bằng lòng. Thế là Nen-li bắt đầu leo. Cậu nắm chặt lấy cây cột, cố gắng leo lên từng chút, từng chút một. Tim đập thình thịch trong lồng ngực. Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm trán. Chúng tôi hồi hộp theo dõi và cổ vũ cho cậu. Nen-li chỉ còn cách xa ngang hai ngón tay. Thầy giáo nói với cậu:
– Thôi, con giỏi lắm rồi. Mau xuống đi!
Nhưng Nen-li vẫn không xuống, có lẽ cậu muốn được đứng trên chiếc xà giống như chúng tôi. Sau vài lần cố gắng, Nen-li đã đặt hai khuỷu tay, hai đầu gối và hai bàn chân lên xà. Cậu đứng thẳng người lên, nét mặt rạng rỡ và nhìn về phía thầy giáo và chúng tôi.
Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục – Mẫu 4
Tôi là Đê-rốt-xi . Buổi sáng hôm nay, lớp của tôi có một tiết học thể dục. Thầy giáo đã dẫn cả lớp đến cạnh một cái cột rất cao. Thầy yêu cầu chúng tôi phải leo lên trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà.
Cô-rét-ti leo nhanh như một chú khỉ. Còn Ga-rô-nê leo dễ như không. Xtác-đi thì thở hồng hộc, mặt đỏ như chú gà tây. Còn tôi thì cũng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Đặc biệt nhất phải kể đến Nen-li, một người bạn bị tật từ nhỏ đã được miễn thể dục. Nhưng bạn đã xin thầy cho được tập như mọi người. Điều đó khiến chúng tôi hết sức ngạc nhiên. Ban đầu, thầy giáo không đồng ý. Nhưng sau một lúc, Nen-li đã thuyết phục được thầy.
Cậu bắt đầu leo lên chiếc xà một cách chật vật. Khuôn mặt nóng bừng, mồ hôi ướt đẫm trán. Thầy giáo liền nói:
– Nen-li, con có thể xuống được rồi.
Nhưng cậu vẫn không xuống mà cố gắng leo tiếp. Chúng tôi liền reo lên để cổ vũ cho bạn:
– Cố lên! Cố lên!
Nen-li rướn người, bạn chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. Chỉ một lát sau, Nen-li đã nắm được cái xà. Chúng tôi reo mừng, cùng đồng thanh:
– Hoan hô! Cố tí nữa thôi!
Nhưng thầy giáo liền nói với Nen-li:
– Giỏi lắm, thôi con xuống đi!
Hình như Nen-li không có ý định xuống. Bạn cố gắng đặt hai khuỷu tay lên, rồi đến đầu gối và cuối cùng là hai bàn chân. Nen-li đã đứng được trên xà, đưa mắt nhìn xuống phía chúng tôi. Chúng tôi hồi hộp theo dõi từng động tác của Nen-li. Đến khi bạn thành công, tất cả cùng hò reo hạnh phúc.
Kể lại câu chuyện Buổi học thể dục – Mẫu 5
Hôm nay, lớp tôi có tiết học thể dục. Thầy giáo dẫn chúng tôi đến bên một cái cột cao, thẳng đứng. Cả lớp sẽ phải leo lên đến trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang.
Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti leo như hai chú khỉ. Xtác-đi thì thở hồng hộc, mặt đỏ như chú gà tây. Còn tôi thì với sức khỏe của mình, đã dễ dàng leo lên chiếc xà ngang.
Đến lượt Nen-li, dù được miễn học thể dục từ nhỏ vì bị tật, nhưng bạn đề nghị thầy giáo cho tập giống như mọi người. Sau một hồi thuyết phục, thầy giáo đã đồng ý.
Nen-li bắt đầu leo một cách chật vật. Mặt bạn đỏ bừng, trán ướt đẫm mồ hôi. Thầy giáo bảo Nen-li xuống, nhưng bạn vẫn cố gắng leo tiếp. Chúng tôi đứng nhìn mà thấp thỏm lo lắng, chỉ biết cổ vũ:
– Cố lên! Cố lên!
Nen-li rướn người lên và chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. Một lát sau, bạn đã nắm chặt cái xà.
Thầy giáo nói:
– Giỏi lắm! Thôi, con xuống đi!
Nhưng có vẻ Nen-li còn muốn đứng trên chiếc xà như những người khác. Sau vài lần cố gắng, bạn cũng đặt được hai khuỷu tay, rồi hai đầu gối, cuối cùng là bàn chân lên xà. Vậy là Nen-li đã đứng được thẳng người lên. Bạn nhìn xuống chúng tôi đầy tự hào.