Tập làm văn lớp 4: Trao đổi với người thân về một người có nghị lực (4 mẫu)

Tập làm văn lớp 4: Trao đổi với người thân về một người có nghị lực (4 mẫu)

Trao đổi với người thân về một người có nghị lực gồm 4 mẫu, giúp các em học sinh lớp 4 biết cách trao đổi với bố, mẹ, chị gái về tính cách đáng khâm phục của một người có ý chí, có nghị lực vươn lên trong cuộc sống.

Bạn đang đọc: Tập làm văn lớp 4: Trao đổi với người thân về một người có nghị lực (4 mẫu)

Với 4 bài văn mẫu dưới đây, còn giúp các em ôn tập thật tốt kiến thức cho tiết Luyện tập trao đổi ý kiến với người thân – SGK Tiếng Việt Lớp 4 tập 1 trang 109 để có thêm nhiều vốn từ, ngày càng học tốt phân môn Tập làm văn lớp 4:

Trao đổi với người thân về một người có nghị lực, ý chí

    Trao đổi với người thân về một người có nghị lực, có ý chí vươn lên

    Con trai: Bố ơi, hôm nay ở lớp con đã có một bạn học sinh mới chuyển đến đấy ạ. Bạn ấy đặc biệt lắm!

    Bố (đặt tờ báo xuống bàn và chăm chú lắng nghe): Bạn ấy đặc biệt như thế nào vậy con?

    Con trai: Dạ, bạn ấy bị liệt cả hai chân bố ạ. Bạn ấy ngồi trên một chiếc xe lăn và di chuyển nhờ nó. Con và Tuấn đã cùng nhau cất chiếc ghế cũ đi, và tạo không gian cho bạn ấy có thể dễ dàng di chuyển vào bàn.

    Bố (nói với vẻ tự hào: Ôi, con trai của bố thật là tốt bụng. Vậy bạn ấy học tập như thế nào? Có gì mà khiến con phải ngạc nhiên vậy?

    Con trai: Bạn ấy giỏi lắm bố ạ! Tuy ngồi xe lăn, nhưng bạn ấy rất tự tin và năng nổ. Lúc ra chơi, con có qua bàn bạn ấy nói chuyện. Mới biết là tháng nào bạn ấy cũng phải nghỉ gần một tuần để đi thăm khám. Vậy mà bài toán khó nhất hôm nay bạn ấy cũng giải được. Các câu tiếng Anh cũng dịch rất nhanh.

    Bố: Vậy chắc chắn là bạn ấy đã nỗ lực rất nhiều đấy con ạ!

    Con trai: Vâng! Con khâm phục bạn ấy lắm. Từ ngày mai, con quyết định sẽ chăm chỉ học tập hơn, để có thể trở thành một học sinh xuất sắc như cậu ấy!

    Bố: Bố sẽ ủng hộ con! Con nhớ quan tâm và giúp đỡ bạn ở lớp nữa nhé!

    Con trai: Vâng ạ!

    Trao đổi với bố về một người có nghị lực

    Bố: – Bố mua cho con quyển Truyện cổ tích Việt Nam. Trong đó có truyện Quả dưa hấu, con đã đọc chưa?

    Con: – Con xem rồi bố ạ! Nhân vật An Tiêm thật giỏi bố nhỉ?! Lúc đầu, khó mà tin rằng giữa biển cả mênh mông, gia đình An Tiêm có thể sống được.

    Bố: – An Tiêm là người có ý chí và nghị lực phi thường. Dù hoàn cảnh khó khăn đến đâu, chàng cũng không lùi bước, quyết vượt lên số phận để có cuộc sống tốt đẹp hơn.

    Con: – Bố ơi! Ý chí và niềm tin có thể giúp con người vượt qua hoàn cảnh khắc nghiệt không hả bố?

    Bố: – Có thể lắm chứ! Ví dụ như con cố gắng tập viết thường xuyên thì chữ con sẽ càng ngày càng đẹp.

    Con : – Con sẽ cố gắng bố ạ! Ba tháng nữa, con sẽ mang về điểm 10 Chính tả đầu tiên cho bố xem.

    Bố: – Bố tin rằng con sẽ làm được điều ấy. Chúc con thành công!

    Trao đổi với chị về một người có nghị lực

    – Chị: Chị đã mượn cho em quyển truyện Không gia đình của Hec-tô-ma-lô.

    Em xem chưa?

    – Em: Em xem rồi chị ạ!

    – Chị: Em có nhận xét gì về tác phẩm ấy?

    – Em: Quyển truyện đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.

    – Chị: Ấn tượng nhất đối với em là nhân vật nào?

    – Em: Em thích nhất là cậu bé Rê-mi.

    – Chị: Rê-mi là một nhân vật như thế nào?

    – Em: Thông minh, cá tính mạnh mẽ, có nghị lực.

    – Chị: Chị cũng thấy thế.

    Trao đổi với mẹ về một người có nghị lực

    Hoàn cảnh xảy ra cuộc trò chuyện: Em và mẹ vừa đọc xong câu chuyện Bàn chân kì diệu. Bạn em tên là Ái Phương đóng vai người mẹ.

    – Mẹ: Này Khánh Linh! Con thử nói cho mẹ nghe cảm nhận của con về anh Nguyễn Ngọc Kí?

    – Khánh Linh: Con rất cảm phục anh Nguyễn Ngọc Kí mẹ ạ! Đó là một con người có nghị lực phi thường, một ý chí phấn đấu vươn lên hiếm thấy.

    – Mẹ: Con thử nói rõ hơn về nghị lực phi thường và ý chí vươn lên của anh Nguyễn Ngọc Kí cho mẹ nghe nào?

    – Khánh Linh: Theo con nghĩ, anh Kí lớn lên không như một người bình thường. Anh bị liệt cả hai tay. Vậy mà anh vẫn có ước mơ đi học như chúng con.

    Một ước muốn rất đẹp, phải không mẹ?

    – Mẹ: Rồi sao nữa con?

    Dù bị tàn tật nhưng thầy Nguyễn Ngọc Ký không bao giờ buông xuôi

    – Khánh Linh: Anh đến trường xin học cho bằng được. Cô giáo thấy anh bị liệt cả hai tay không nhận vào học. Anh buồn lắm. Trở về nhà, anh kiên trì luyện tập, dùng chân để cầm bút và kiên trì luyện viết. Tình cờ, cô giáo phát hiện thấy anh đang cặm cụi tập viết bằng chân. Cô giáo vô cùng xúc động và cảm phục ý chí của anh. Cô quyết định nhận anh vào học và tạo điều kiện tốt nhất cho anh học. Anh rất mừng và quyết tâm học cho bằng bạn bè. Đó cũng là một biểu hiện về nghị lực phi thường phải không mẹ?

    – Mẹ: Ừ, đúng đấy! Con cứ nói tiếp ý nghĩ của mình đi.

    – Khánh Linh: Về ý chí vượt khó của anh thì đáng khâm phục. Bước đầu, bàn chân giẫm lên trang giấy, làm giấy nhàu nát. Khắc phục được điều này thì chuyện khác lại nảy sinh. Có những lúc bàn chân mỏi nhừ không điều khiển được bút theo ý muốn thậm chí nhiều lúc chuột rút, làm anh đau đến tái cả người. Thế mà anh vẫn kiên trì, chịu đựng, vần bền bỉ luyện tập không nản lòng. Nhờ vậy mà anh đã thành công. Điểm số của các bài tập viết cứ nhích dần lên, tám điểm, chín điểm rồi mười điểm. Và cuối cùng thì anh đã đạt được ước mơ của mình trở thành một sinh viên của trường Đại học Tổng hợp.

    – Mẹ: Qua tấm gương của anh Kí, con có suy nghĩ gì không?

    – Khánh Linh: Thưa mẹ! Đó là một gương tốt để noi theo. Con sẽ noi gương anh Kí học thật giỏi để vào đại học như anh Kí. Đầu tiên, con sẽ cố gắng luyện viết chữ thật đẹp vì hiện tại chữ của con còn xấu. Con sẽ dành một ngày một tiếng đồng hồ để luyện viết. Mẹ chấm điểm từng ngày cho con nhé!

    – Mẹ: Con nghĩ được như vậy là mẹ rất mừng. Con phải cố gắng thực hiện được những điều mình đã hứa. Mẹ tin ở con. Hãy noi gương anh Kí nghe con.

    – Khánh Linh: Thưa mẹ, vâng ạ!

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *