Thơ Hồ Xuân Hương

Thơ Hồ Xuân Hương

Hồ Xuân Hương là một trong những nữ thi sĩ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam trung đại. Bà từng được mệnh danh là “Bà chúa thơ Nôm”. Hôm nay, Download.vn muốn giới thiệu tài liệu: Thơ Hồ Xuân Hương.

Bạn đang đọc: Thơ Hồ Xuân Hương

Thơ Hồ Xuân Hương

Thơ Hồ Xuân Hương

Nội dung của tài liệu sẽ giới thiệu đôi nét về nhà thơ, cũng như tổng hợp một số bài thơ tiêu biểu của Hồ Xuân Hương. Mời bạn đọc cùng tham khảo sau đây.

Thơ Hồ Xuân Hương

    I. Đôi nét về tác giả Hồ Xuân Hương

    – Hồ Xuân Hương (chưa rõ năm sinh, năm mất) quê ở làng Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An nhưng bà chủ yếu sống ở kinh thành Thăng Long.

    – Hồ Xuân Hương có một ngôi nhà riêng ở gần Hồ Tây có tên là Cố Nguyệt Đường.

    – Bà từng đi nhiều nơi và quen biết với nhiều danh sĩ nổi tiếng (trong đó có cả Nguyễn Du).

    – Cuộc đời của Hồ Xuân Hương từng trải qua nhiều cuộc tình ngang trái, thường rơi vào cảnh ngộ éo le (làm vợ lẽ).

    – Các tác phẩm của bà chủ yếu bao gồm thơ Nôm và thơ chữ Hán. Theo các nhà nghiên cứu, hiện nay còn khoảng 40 bài thơ được tương truyền là của Hồ Xuân Hương.

    – Các sáng tác của bà đa phần đều viết về phụ nữ với tiếng nói thương cảm, cũng như sự khẳng định đề cao khát vọng của họ.

    – Hồ Xuân Hương từng được mệnh danh là “Bà chúa thơ Nôm”.

    – Một số bài thơ nổi tiếng như: Bánh trôi nước, Khóc Tổng Cóc, Không chồng mà chửa, Quả mít…

    II. Một số bài thơ hay của Hồ Xuân Hương

    1. Bánh trôi nước

    Thân em vừa trắng lại vừa tròn
    Bảy nổi ba chìm với nước non.
    Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
    Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

    2. Mời ăn trầu (Mời trầu)

    Quả cau nho nhỏ miếng trầu hôi,
    Này của Xuân Hương mới quệt rồi.
    Có phải duyên nhau thì thắm lại,
    Đừng xanh như lá, bạc như vôi.

    3. Khóc Tổng Cóc

    Hỡi chàng ôi hỡi chàng ôi,
    Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
    Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
    Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.

    4. Tự tình (2)

    Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,
    Trơ cái hồng nhan với nước non.
    Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
    Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn,
    Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám.
    Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn.
    Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
    Mảnh tình san sẻ tí con con!

    5. Tự thán (1)

    Con bóng đi về chốc bấy nay,
    Chữ duyên nào đã chắc trong tay.
    Nghĩ cùng thế sự lòng như đốt,
    Trông suốt nhân tình dạ muốn say.
    Muôn kiếp biết là duyên trọn vẹn,
    Một đời riêng mấy kiếp chua cay.
    Nỗi mình nỗi bạn dường bao nả,
    Dám hỏi han đâu những cớ này.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *