Nhằm giúp học sinh nắm rõ nội dung chính của truyện cười Tam đại con gà, Download.vn sẽ giới thiệu Bài văn mẫu lớp 10: Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 10: Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà (4 mẫu)
Tài liệu bao gồm 4 bài văn mẫu vô cùng cần thiết cho học sinh lớp 10 khi muốn tìm hiểu về tác phẩm này.
Bài văn mẫu lớp 10: Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà
Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà – Mẫu 1
Ngày xưa, có anh học trò nọ dốt nát nhưng đi đến đâu cũng khoe là mình văn hay chữ tốt. Có người tưởng thật liền mời anh về dạy cho con trẻ. Một hôm, khi đang dạy sách Tam thiên tự, dạy đến chữ “kê” thầy không biết là chữ gì. Học trò lại hỏi gấp quá nên thầy trả lời đại: “Dủ dỉ là con dù dì”. Thầy sợ nhỡ sai người nào biết thì xấu hổ nên dặn học trò đọc bé lại.
Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, thầy liền khấn xem có phải là chữ dủ dỉ không thì cả ba lần đều được. Thầy đắc chí bảo học trò đọc to lên. Người bố đang làm việc nghe thấy chạy vào hỏi. Thầy bèn lấp liến bằng cách giải thích về tam đại con gà: “Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà”.
Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà – Mẫu 2
Xưa có anh học trò học hành dốt lại nhưng lại hay khoe khoang, có người mời anh ta về nhà dạy trẻ. Một hôm khi đang dạy đến chữ “kê”, thầy thấy mặt chữ rắc rối không biết là chữ gì. Mà học trò lại hỏi quá gấp nên liền trả lời bừa: “Dủ dỉ là con dù dì” nhưng sợ sai nên dặn học trò đọc nhỏ. Thầy thấy trong nhà có bàn thờ thổ công liền xin xem có đúng không thì được cả ba lần. Hôm sau đến thầy bảo học trò đọc to lên. Người bố nghe vậy chạy vào mở sách ra xem thì hỏi đây là chữ “kê” sao thầy lại dạy như vậy. Thầy liền chống chế bằng lí lẽ: dạy thế để trò biết đến tận tam đại con gà.
Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà – Mẫu 3
Có anh học trò nọ học hành dốt nhưng hay đi khoe mình văn hay chữ tốt. Một nhà nọ mời anh ta đến dạy trẻ. Một hôm anh ta dạy đến chữ “kê” nhưng không biết, học trò lại hỏi gấp nên liền nói liều “dủ dỉ là con dù dì”. Anh ta sợ sai thì mất mắt nên dặn học trò đọc nhỏ. Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, anh ta liền đến xin xem chữ đấy có đúng là con “dủ dỉ” không, ba lần thì được cả ba. Hôm sau, anh ta đắc chí lắm, sai học trò đọc to lên. Người bố cuốc đất ngoài vườn nghe thấy chạy vào hỏi thầy. Anh ta bèn nhủ thầm: “Mình đã dốt, thổ công nhà nó còn dốt hơn”, rồi tìm cách biện minh dạy như thế để trò biết đến tam đại con gà.
Tóm tắt truyện cười Tam đại con gà – Mẫu 4
Truyện kể rằng ngày xưa có một anh học trò nọ học hành dốt nát lại lười biếng nhưng tính hay khoe khoang. Đến đâu, anh ta cũng khoe mình là văn hay chữ tốt. Nhà nọ nghe vậy tưởng thật liền mời anh ta về dạy chữ cho con. Một hôm, thầy đang dạy đến chữ “kê” là con gà, nhưng nhìn mặt chữ rắc rối thầy không biết là chữ gì. Học trò lại hỏi gáp quá liền đánh liều trả lời: “Dủ dỉ là con dù dì”. Anh ta cũng sợ sai, ai biết thì mất mặt nên dặn học trò đọc nhỏ.
Song thấy nhà có bàn thờ thổ công liền đến xin đài âm dương, được cả ba. Thầy lấy làm tự tin, hôm sau bắt học trò đọc to lên. Người bố đang nghe thấy, chạy vào xem sách rồi hỏi lại thầy. Thầy biết mình sai nhưng vẫn tìm cách chống chế nói rằng mình đang dạy cho trò biết tam đại con gà. Người bố không hiểu hỏi lại thì thầy giải thích: “Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà”