Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về tính kiêu ngạo gồm 5 mẫu khác nhau siêu hay. Qua đoạn văn về tính kiêu ngạo các bạn học sinh có thể lựa chọn cho mình một cách tiếp cận, một giọng điệu văn thích hợp, để sau đó nó trở thành kiến thức của mình để hoàn thành đoạn văn nghị luận.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 12: Đoạn văn nghị luận về tính kiêu căng và tự mãn (5 Mẫu)
Viết đoạn văn ngắn nói về tính kiêu ngạo được viết rất hay với văn phong rõ ràng, dễ hiểu có thể tự học để mở rộng, nâng cao kiến thức, sẽ giúp các em học môn Ngữ văn tốt hơn và có sự chuẩn bị tốt hơn khi học. Ngoài ra các bạn xem thêm một số tài liệu như: đoạn văn nghị luận về vai trò của gia đình, đoạn văn nghị luận về rác thải nhựa, đoạn văn nghị luận về hiện tượng sống ảo.
Viết đoạn văn suy nghĩ về tính kiêu căng và tự mãn hay nhất
Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về tính kiêu ngạo
Mỗi con người tự có cách trau dồi cho bản thân mình những kĩ năng, kiến thức để bước vào đời. Nhưng không phải ai cũng đủ bản lĩnh để tránh xa những thói hư tật xấu, đặc biệt là tính kiêu căng, tự mãn. Kiêu căng là biểu hiện của sự kiêu ngạo một cách thái quá, lộ liễu, khiến người khác khó chịu. Còn tự mãn là biểu hiện của sự bằng lòng với chính mình, cho rằng mình không cần phải cố gắng thêm. Đây là hai tính xấu mà con người ta phải tránh trong cuộc sống bởi nó sẽ mang tới những hậu quả khôn lường. Người kiêu căng, tự mãn luôn cảm thấy mình là trung tâm, luôn cho rằng bản thân là phiên bản tốt nhất, không chịu tiếp tục cố gắng. Họ bỏ ngoài tai những lời khuyên của mọi người, không để ý, quan tâm tới xung quanh. Họ huênh hoang, tự đắc với chính mình, nhỏ nhen và ích kỉ nữa. Điều này sẽ tạo nên những tác hại như bị cô lập, bị xa lánh. Xã hội sẽ bỏ lại những kẻ tự mãn, kiêu căng, họ sẽ không được tín nhiệm cũng như không nhận được sự giúp đỡ từ người khác. Chúng ta, nên từ bỏ những tính xấu như kiêu căng, tự mãn thì mới có thể có được những thành công lớn trong tương lai.
Viết đoạn văn 200 chữ về tính kiêu căng và tự mãn
Mỗi người có một cách tôi luyện, rèn giũa bản thân mình khác nhau. Mỗi người muốn rèn luyện bản thân hãy cố gắng tránh xa những tính xấu đặc biệt là tính kiêu căng và tự mãn. Kiêu căng và tự mãn là hai tính khí hay đi cùng với nhau. Kiêu căng là việc chúng ta nghĩ mình hơn người khác, coi thường những người không bằng mình ở một khía cạnh, lĩnh vực nào đó. Còn tự mãn lại là việc chúng ta tự cho bản thân mình là nhất không ai bằng. Kiêu căng và tự mãn là những tính cách xấu khiến cho con người ta tưởng mình là nhất đâm ra coi thường những người xung quanh, không coi ai ra gì. Người kiêu căng, tự mãn hay có thói cho rằng bản thân mình là nhất, mình hơn người, những người khác phải học tập, noi theo mình, từ đó dẫn đến chủ quan, lơ là trong cuộc sống và dễ vấp ngã. Biết tự hào về bản thân là tốt nhưng nếu quá tự mãn thì chẳng khác nào tự tay phá hủy cuộc sống của chính mình. Cuộc sống không nên kiêu căng và tự mãn bởi chính nó là thuốc độc giết chết tâm hồn ta. Càng tự mãn ta càng chủ quan, càng không đề phòng. Cho đến khi bất trắc, tai ương xảy đến ta không chống đỡ nổi dễ đưa ta vào tình thế nguy nan. Chẳng ai yêu mến và tôn trọng một kẻ kiêu căng, tự mãn. Tri thức giúp ta trở nên khiêm tốn còn ngu si làm ta trở nên kiêu ngạo, tự phụ. Thực tế, trong cuộc sống vẫn còn có những con người sống với lòng khiêm tốn cùng nhiều đức tính tốt đẹp khác được mọi người yêu quý, tin tưởng và tín nhiệm,… những người này xứng đáng là tấm gương để học tập theo. Cuộc sống của chúng ta do chính mình làm chủ, hãy sống, rèn luyện và trở thành một công dân có ích cho xã hội.
Viết đoạn văn ngắn nói về tính kiêu ngạo
Con người có quyền tự hào về những điều mình đạt được. Nhưng tự hào không có nghĩa là tự mãn và kiêu căng. Tự mãn là thuật ngữ chỉ những người luôn thoả mãn với những gì mình đạt được, cho rằng mình không cần phải cố gắng thêm nữa. Còn kiêu căng là chỉ sự kiêu ngạo một cách lộ liễu làm cho người khác phải khó chịu. Tự mãn và kiêu căng luôn đi liền với nhau trong một con người, nó làm cho họ luôn cảm thấy bản thân mình là tốt nhất, mà không bao giờ quan tâm hay để ý đến những người xung quanh. Với họ, không có ai có thể vượt qua bản thân mình, họ cũng thường hay huênh hoang về những thành tựu đã đạt được, sống trong sự nhỏ nhen và ích kỉ. Chính vì thế, khi ở gần một người có tính kiêu căng, tự mãn, chúng ta thường cảm thấy khó chịu và tránh xa. Những người có tính kiêu căng, tự mãn sẽ bị mọi người xung quanh sự cô lập, xa lánh, không muốn kết giao bạn bè. Họ cũng không nhận được sự tin tưởng, tín nhiệm hay giúp đỡ từ người khác. Bởi không phải ai cũng có thể chịu nổi tính cách của họ. Nhà bác học Lê Quý Đôn từng cho rằng mình đã đọc hết sách trong toàn thiên hạ, vậy nên treo bảng mà thách thức người đời. Đến khi có ông cụ – bạn của bố ông tới thách đố, ông mới dần bỏ được tính kiêu căng, tự mãn và cố gắng học hỏi, trở thành một nhà bác học tài ba như ta biết ngày nay. Vậy nên, con người phải luôn trau dồi, hoàn thiện bản thân, đừng trở thành một kẻ kiêu căng tự mãn bởi như ông cha ta luôn dạy rằng:”Núi cao còn có núi cao hơn”.
Viết đoạn văn về tính kiêu ngạo
Trong cuộc sống, tính cách kiêu ngạo là tính cách không nên có ở mỗi người. Thật vậy, đức tính kiêu ngạo sẽ đem đến rất nhiều tác hại cho mỗi người trong công việc cũng như trong các mối quan hệ. Đầu tiên, tính kiêu ngạo sẽ làm cho chúng ta trở nên xa lánh với những người xung quanh. Dường như, chẳng có ai ưa thích và muốn gần gũi với một người kiêu ngạo, luôn nghĩ mình là số một, là giỏi nhất không ai sánh bằng. Người kiêu ngạo luôn có xu hướng độc tôn bản thân để mà hạ thấp năng lực của những người xung quanh xuống. Vậy nên, người kiêu ngạo cũng sẽ đồng nghĩa với sự cô độc và xa lánh của những người xung quanh. Thứ hai, tính cách kiêu ngạo là đức tính sẽ hạn chế đi khả năng học hỏi của mỗi người. Đây chính liều thuốc độc giết chết sự mở mang học hỏi từ những người xung quanh. Khi một người luôn nghĩ mình là giỏi nhất, não sẽ chẳng thể mở mang tiếp thu được những kiến thức mới khác. Mỗi người trên thế gian đều có những điều để cho chúng ta học hỏi, nếu như kiêu ngạo thì ta sẽ chặn đứng cánh cửa đến với tri thức của mình. Mặt khác, đức tính kiêu ngạo còn có thể được hiểu theo nghĩa tích cực đó là sự tự tin vào năng lực bản thân, tự tin với những phẩm chất mình có. Tóm lại, sự kiêu ngạo mà độc tôn bản thân là đức tính không nên có, còn kiêu ngạo theo xu hướng tự tin chính mình thì lại là đức tính tốt cần có ở mỗi người chúng ta.
Đoạn văn nghị luận về tính kiêu căng và tự mãn
Kiêu căng và tự mãn là tự lấy làm thoả mãn về những gì mình đã đạt được, mà không cần phải cố gắng hơn nữa, đồng thờ tỏ ra tự kiêu, khinh thường người khác. Người có tính kiêu căng, tự mãn là người luôn tự hào về những gì mình có, hài hòng với cuộc sống hiện tại, cho rằng mình hơn người khác, không chịu rèn luyện hay cố gắng. Người hay kiêu ngạo, tự mãn, xem thường người khác, sống thụ hưởng hơn là cống hiến, không có mục đích, khát vọng lớn lao. Cuộc sống mà tỏ ra kiêu căng, tự mãn tất sẽ rước hoạ vào thân. Chính thói kiêu căng khiến con người ta hay bất đồng với người khác, dễ dẫn đến mâu thuẫn và xung đột. Bởi tự tự mãn, con người không có mục tiêu để phấn đấu, cuộc sống thụ hưởng nhàm chán, làm hao mòn tài sản và tâm hồn. Cuộc sống không nên kiêu căng và tự mãn bởi chính nó là thuốc độc giết chết tâm hồn ta. Càng tự mãn ta càng chủ quan, càng không đề phòng. Cho đến khi bất trắc, tai ương xảy đến ta không cống đỡ nổi dễ đưa ta vào tình thế nguy nan. Chẳng ai yêu mến và tôn trọng một kẻ kiêu căng, tự mãn. Tri thức giúp ta trở nên khiêm tốn còn ngu si làm ta trở nên kiêu ngạo, tự phụ. Bởi thế, làm người chớ kiêu căng và tự mãn mà hay khiêm nhường, sống vì người khác, đừng hơn thua với nhau, luôn rèn luyện bản thân mình, xây dựng ước mơ, khát vọng lớn lao, ra sức học tập để trở thành người hữu ích, mai này đem sức mình xây dựng quê hương đất nước.