Văn mẫu lớp 12: Tóm tắt tác phẩm Số phận con người (13 Mẫu)

Văn mẫu lớp 12: Tóm tắt tác phẩm Số phận con người (13 Mẫu)

Tóm tắt Số phận con người của Sô-lô-khốp bao gồm 13 mẫu tóm tắt ngắn gọn và đầy đủ để các bạn tham khảo. Tóm tắt bài Số phận con người giúp các bạn nhanh chóng nắm được nội dung tác phẩm, ghi nhớ nó dễ dàng và hiệu quả hơn.

Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 12: Tóm tắt tác phẩm Số phận con người (13 Mẫu)

Văn mẫu lớp 12: Tóm tắt tác phẩm Số phận con người (13 Mẫu)

Đoạn trích Số phận con người chúng ta thấy được những số phận bất hạnh của con người sau chiến tranh. Qua đó tác giả Sô-lô-khốp như đã muốn kêu gọi mọi người hãy có trách nhiệm đối với những con người như vậy hơn, để cuộc sống thực sự có ý nghĩa. Và để hiểu rõ hơn về tác phẩm, mời các bạn cùng theo dõi 13 mẫu tóm tắt Số phận con người dưới đây.

Tóm tắt Số phận con người hay, ngắn nhất

    Tóm tắt Số phận con người ngắn gọn

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 1

    Chiến tranh bùng nổ, Xô-cô-lốp để lại vợ con ở quê nhà để lên đường tham chiến, chống lại quân phát xít Đức. Trong chiến đấu anh từng bị thương nặng, bị bắt làm tù binh và trốn thoát khỏi nhà tù Đức. Khi trở về, Xô-cô-lốp nghe tin vợ con mất do bom của kẻ thù, lúc này niềm hi vọng duy nhất được anh gửi gắm nơi người con trai làm sĩ quan pháo binh Antoni. Bất hạnh thay, con trai anh cũng hi sinh đúng ngày giành chiến thắng. Từ một người có gia đình hạnh phúc, Xô-cô-lốp trở thành người không nhà cửa, không gia đình. Chiến tranh kết thúc, Xô-cô-lốp không trở về quê nhà mà đến nhà một người bạn cũ ở U-riu-pin-xcơ và làm lái xe ở đây. Trong một lần tình cờ, Xô-cô-lốp đã gặp bé Va-ni-a, đứa trẻ mồ côi tội nghiệp. Anh đã nhận nuôi Va-ni-a, từ đây hai người bắt đầu tạo dựng một gia đình nhỏ hạnh phúc. Khi lái xe Sô-cô-lốp gặp xui xẻo khi đâm phải con bò, anh bị tước bằng lái. Sô-cô-lốp quyết định cùng con trai đến Ka-sa-rư nhờ một người bạn để tìm công việc mới và tiếp tục chăm lo cho con.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 2

    Xô-cô-lốp là người lính Hồng quân bước ra từ cuộc chiến tranh với phát xít Đức. Chiến tranh đã cướp đi mạng sống của vợ và hai người con gái của anh. An-tô-ni (người con trai làm sĩ quan pháo binh) là niềm hi vọng sống duy nhất của anh cũng hi sinh vào đúng ngày giải phóng.

    Trở lại cuộc sống thời bình với nhiều nỗi đau, mất mát, Xô-cô-lốp đã không trở về quê cũ mà làm lái xe cho đội vận tải. Trong một lần dừng chân nghỉ ngơi, anh đã vô tình gặp Vania, cậu bé mồ côi đáng thương. Xô-cô-lốp đã nhận nuôi cậu bé, hai cha con sống nương tựa vào nhau, tình yêu thương và hi vọng sống của anh cũng được nhen nhóm trở lại.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 3

    Chiến tranh kết thúc, Xô-cô-lốp giải ngũ nhưng không muốn trở lại quê nhà. Anh đến chỗ của một đồng đội cũ, xin làm lái xe cho một đội vận tải. Tình cờ anh gặp chú bé Va-ni-a mồ côi, không nơi nương tựa vì bố mẹ em đều đã chết trong chiến tranh. Ngay lập tức, anh quyết định nhận Va-ni-a làm con. Chú bé ngây thơ tin rằng Xô-cô-lốp là bố đẻ của mình. Xô-cô-lốp yêu thương, chăm sóc chú bé thật chu đáo và xem nó là niềm vui lớn, niềm an ủi của mình. Tuy nhiên, anh vẫn bị ám ảnh bởi những mất mát quá lớn trong chiến tranh. Hằng đêm anh vẫn mơ thấy vợ và các con của mình, thức giấc thì gối đẫm nước mắt. Rồi một chuyện rủi ro xảy ra: xe anh đụng phải con bò và anh bị thu hồi bằng lái, phải chuyển sang làm thợ mộc để kiếm sống. Theo lời mời của một người bạn khác ở Ka-sa-rư, anh dẫn bé Va-ni-a đến đó với hy vọng chừng nửa năm sau anh được cấp lại bằng lái mới. Dù thế, anh vẫn cố trấn tĩnh, vì không muốn để bé Va-ni-a biết được tâm trạng đau buồn của mình.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 4

    Trong những năm nội chiến, Xô-cô-lốp tham gia Hồng quân. Nạn đói xảy ra, gia đình anh bị chết. Anh phải làm nhiều nghề để kiếm sống và đã xây dựng được một gia đình hạnh phúc. Chiến tranh chống phát xít bùng nổ, anh ra trận, bị bắt làm tù binh, bị tra tấn. Khi trốn thoát về được với Hồng quân thì anh mới biết vợ và hai con gái đã bị bom sát hại trước đó hai năm. Anh tiếp tục chiến đấu và đúng vào ngày chiến thắng, con trai của anh đã hi sinh. Sau chiến tranh, anh xuất ngũ và làm lái xe cho một đội vận tải. Gặp bé Va-ni-a (mồ côi cha mẹ), anh nhận nó làm con.Cuộc sống của anh từ đó thêm khó khăn song đã ấm áp hơn. Anh phải nén chịu, giấu đi những mất mát đau đớn của thể xác và tinh thần để bé Va-ni-a được hạnh phúc. Một lần gặp rủi ro, anh bị thu bằng lái xe. Sau sự việc đó, anh lại cùng con đến Ka-sa-rư để kiếm sống.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 5

    Xô-cô-lốp là một thanh niên có số phận bất hạnh. Trước khi có chiến tranh anh có vợ và ba con, khi chiến tranh nổ ra anh tham gia lực lượng chống phát xít nhưng bị chúng bắt giam và tra tấn. Ở quê nhà anh nhận được hung tin vợ và hai đứa con gái bị bom thả chết. Chỉ còn đứa con trai duy nhất làm đại úy pháo binh ở chiến trường, bất hạnh thay khi hai cha con chưa gặp nhau thì cậu con trai đã hi sinh đúng vào ngày chiến thắng phát xít Đức, anh vô cùng tuyệt vọng và đau đớn. Sau chiến tranh Xô-cô-lốp quay về thời bình với nhiều “vết thương” trong lòng và sự đau đớn. Anh may mắn trở thành lái xe cho đội vận tải. Anh gặp được Va-ni-a một cậu bé có hoàn cảnh đáng thương đã mất cha mẹ trong chiến tranh, đồng cảnh ngộ, anh đã nhận Vania làm con nuôi. Hai người nương tựa nhau mà sống và con người anh như có sức sống trở lại. Trong một lần kém may mắn anh bị tước bằng lái xe, anh phải chuyển nghề nhưng những nỗi đau từ chiến tranh vẫn còn dai dẳng, ám ảnh. “Hai cha con” quyết định chuyển chỗ ở đi khắp nơi.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 6

    Chiến tranh kết thúc, Xôcôlốp được giải ngũ, nhưng anh không trở về Vô Rôgiơ quê hương nữa. Một đồng đội bị thương đã giải ngũ có lần mời anh về nhà chơi, Xôcôlốp nhớ ra và tìm đến Uriupinxco. Anh xin được làm lái xe chở hàng hóa về các huyện và chở lúa mì về thành phố. Mỗi lần đưa xe về thành phố anh lại tạt vào cửa hiệu giải khát uống một li rượu lử người. Anh đã gặp bé Vania đầu tóc rối bù, áo quần rách bươm xơ mướp nhưng cặp mắt như những ngôi sao sáng ngời sau trận mưa đêm. Nó ăn ngay ở hiệu giải khát, ai cho gì thì ăn nấy. Bạ đâu ngủ đó. Xôcôlốp xúc động quyết định: “Mình sẽ nhận nó làm con nuôi!” Xôcôlốp nói với bé Vania: “Là bố của con” khi nó nghẹn ngào hỏi: “Thế chú là ai?” Đưa Vania về nhà vợ chồng người bạn, Xôcôlốp tắm rửa; cắt tóc, sắm áo quần cho bé. Nhìn nó ăn súp bắp cải, vợ người bạn lấy tạp dề che mặt khóc. Lần đầu tiên sau chiến tranh, Xô Cô Lốp được ngủ một giấc yên lành. Còn bé Vania rúc vào nách bố nuôi như con chim sẻ dưới mái rạ, ngáy khe khẽ. Ngày và đêm, bé Vania không chịu rời Xôcôlốp. Một chuyện rủi ro xảy đến, Xôcôlốp bị người ta tước mất bằng lái xe. Mất việc, anh đưa bé Vania đi bộ đến Kasarư sống. Nhìn 2 bố con đi xa dần với một nỗi buồn thấm thía, chợt đứa bé quay lại nhìn nhà văn, vẫy vẫy bàn tay bé xíu hồng hồng. Như có móng sắc nhọn bóp lấy tim mình, tác giả vội quay mặt đi.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 7

    Chiến tranh kết thúc, Xôcôlốp không trở về quê hương nữa. Một đồng đội bị thương đã giải ngũ có lần mời anh về nhà chơi, Xôcôlốp nhớ ra và tìm đến Uriupinxcơ. Anh xin được làm lái xe chở hàng hóa về các huyện và chở lúa mì về thành phố. Mỗi lần đưa xe về thành phố anh lại tạt vào cửa hiệu giải khát uống một li rượu lử người. Anh đã gặp bé Vania đầu tóc rối bù, áo quần rách bươm xơ mướp nhưng cặp mắt như những ngôi sao sáng ngời sau trận mưa đêm. Nó ăn ngay ở hiệu giải khát, ai cho gì thì ăn nấy. Bạ đâu ngủ đó. Xôcôlốp xúc động quyết định: “Mình sẽ nhận nó làm con nuôi!” Xôcôlốp nói với bé Vania: “Là bố của con” khi nó nghẹn ngào hỏi: “Thế chú là ai?” Đưa Vania về nhà vợ chồng người bạn, Xôcôlốp tắm rửa; cắt tóc, sắm áo quần cho bé. Nhìn nó ăn xúp bắp cải, vợ người bạn lấy tạp dề che mặt khóc. Lần đầu tiên sau chiến tranh, Xôcôlốp được ngủ một giấc yên lành. Còn bé Vania rúc vào nách bố nuôi như con chim sẻ dưới mái rạ, ngáy khe khẽ. Ngày và đêm, bé Vania không chịu rời Xôcôlốp. Một chuyện rủi ro xẩy đến, Xôcôlốp bị người ta tước mất bằng lái xe. Mất việc, anh đưa bé Vania đi bộ đến Kasarư sống. Nhìn 2 bố con đi xa dần với một nỗi buồn thấm thía, chợt đứa bé quay lại nhìn nhà văn, vẫy vẫy bàn tay bé xíu hồng hồng. Như có móng sắc nhọn bóp lấy tim mình, tác giả vội quay mặt đi.

    Tóm tắt tác phẩm Số phận con người đầy đủ

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 1

    Trong một lần đi công tác, tác giả Sô-lô-khốp đã có cuộc gặp gỡ bất ngờ với một người đàn ông tên Xô-cô-lốp, cũng trong cuộc gặp gỡ ấy, Xô-cô-lốp đã kể cho tác giả nghe về câu chuyện đầy đau đớn của cuộc đời mình. Xô-cô-lốp từng là một người lính trong quân đội Hồng quân Liên Xô, ngày chiến tranh nổ ra, Xô-cô-lốp đã chia tay vợ con để lên đường chiến đấu. Xô-cô-lốp từng bị phát xít bắt làm tù binh, giam lỏng và tra tấn suốt 2 năm trời. Năm 1944, khi quân phát xít Đức thua to trên mọi mặt trận, Xô-cô-lốp đã bắt sống được một tên lính giặc và lái xe về phía Hồng quân. Ngay lúc này, Xô-cô-lốp nghe tin dữ vợ và hai người con gái của anh đã thiệt mạng do bom đạn kẻ thù. Người thân cũng là niềm hy vọng sống còn lại của Xô-cô-lốp lúc này là An-tô-ni, đau đớn thay, ngày mà đất nước được giải phóng cũng là ngày mà con trai anh hi sinh.

    Mang theo nỗi đau đớn, tuyệt vọng, sau khi hòa bình lập lại Xô-cô-lốp không trở về quê nhà, anh làm công việc lái xe vận chuyển hàng hóa đến các huyện. Trong một lần nghỉ giải lao giữa đường, Xô-cô-lốp đã gặp gỡ cậu bé Va-ni-a một đứa trẻ lang thang, cha mẹ đều mất trong chiến tranh. Bằng mối đồng cảm giữa hai con người bất hạnh, trôi dạt giữa cuộc đời, Xô-cô-lốp đã quyết định nhận nuôi Va-ni-a, từ đây hai cha con sống nương tựa nhau và cùng hướng đến một cuộc sống tốt đẹp hơn ở tương lai.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 2

    Xô-cô-lốp từng có một gia đình hạnh phúc với vợ và 3 người con. Khi chiến tranh thế giới lần thứ 2 nổ ra, phát xít Đức tràn vào xâm chiếm lãnh thổ, Xô-cô-lốp đã rời quê hương, trở thành người lính anh dũng đấu tranh bảo vệ quê hương, lãnh thổ. Trong suốt quá trình chiến đấu, Xô-cô-lốp từng bị giặc giam giữ, tra tấn dã man, nhưng bằng sự kiên cường, tình yêu nước của một người lính, Xô-cô-lốp đã vượt qua tất cả. Tại chiến trường, khi đang chiến đấu, Xô-cô-lốp nghe được hung tin từ quê nhà, vợ và hai người con gái của anh đã chết vì trúng bom đạn của kẻ thù, lúc này niềm hy vọng duy nhất của anh hướng về người con trai An-tô-ni đang là đại úy pháo binh của Hồng Quân, thế nhưng bất hạnh thay, con trai anh hi sinh vào đúng ngày quân đội Liên Xô giành thắng lợi.

    Hòa bình lập lại, Xô-cô-lốp mưu sinh bằng công việc lái xe, vận chuyển hàng hóa đến các huyện, trong một lần lái xe Xô-cô-lốp đã gặp gỡ Va-ni-a, một cậu bé mồ côi cha mẹ, sống lang thang, lưu lạc. Đồng cảm với số phận của cậu bé, Xô-cô-lốp đã quyết định nhận nuôi Va-ni-a, từ những người đơn độc, đáng thương, họ đã sống nương tựa vào nhau, dùng tình thương để thắp lên niềm tin vào cuộc sống.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 3

    Truyện Số phận con người ra đời năm 1956 là một trong những sáng tác xuất sắc của M. Sô-lô-khốp những năm sau chiến tranh. Truyện khai thác đề tài số phận con người sau chiến tranh qua cuộc đời nhân vật Xô-cô-lốp. Truyện gồm hai phần: mở đầu, kết thúc và ba chương. Xô-cô-lốp là một cậu bé mồ côi, chăm chỉ. Lớn lên lấy vợ và có một gia đình hạnh phúc với hai con gái và một cậu con trai – một học sinh giỏi toán.

    Chiến tranh bùng nổ anh tham gia Hồng quân rồi bị phát xít bắt giam. Vợ và hai con gái đã bị bom phát xít chôn vùi cùng với ngôi nhà. Thoát khỏi nhà tù phát xít, anh đã vô cùng hạnh phúc khi nhận được tin cậu con trai đang là đại uý pháo binh, một sĩ quan dũng cảm. Sắp tới ngày chiến thắng hai cha con hẹn gặp nhau. Anh hồi hộp và chờ đợi giờ phút ấy. Và anh đã được gọi đến để nhìn mặt con lần cuối. Con trai anh đã hy sinh vào đúng ngày chiến thắng. Anh vô cùng đau đớn khi phải “chôn trên đất người niềm vui sướng, niềm hy vọng cuối cùng” của mình.

    Trở về cuộc sống thường nhật với một nỗi đau và sự mất mát quá lớn Xô-cô-lốp lang thang kiếm sống khắp nơi. Anh kiếm được chân lái xe cho đội vận tải lương thực. Và anh đã gặp cậu bé Va-ni-a bị lạc mất bố mẹ trong chiến tranh. Thương cậu bé cùng cảnh, anh nhận cậu bé làm con nuôi, còn cậu bé lại tưởng anh là cha đẻ của nó. Hai người đã dựa vào nhau mà sống. Từ đó anh thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn cho dù sự có mặt của Va-ni-a chưa đủ để làm vơi nỗi đau trong anh. Rồi một điều không may xảy ra, một con bò đâm vào xe Xô-cô-lốp làm anh bị tước mất bằng lái. Hai cha con tạm biệt vợ chồng người bạn rồi dắt nhau đi tìm một vùng đất mới. Đoạn trích thuộc phần cuối tác phẩm, bắt đầu từ khi Xô-cô-lốp trở về từ đám tang con trai với nỗi đau vô tận, rồi anh gặp và nhận Va-ni-a làm con cho đến kết thúc tác phẩm.

    Tác phẩm là câu chuyện cảm động về số phận con người trong và sau chiến tranh. Nhà văn đã thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của mình đối với số phận con người, qua đó ngợi ca tính cách Nga nhân hậu, kiên cường và bất khuất.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 4

    Gần một năm sau chiến tranh thế giới lần thứ 2 kết thúc, mùa xuân năm 1946, trên đường đi công tác, tác giả gặp Xô-cô-Lốp 46 tuổi và bé Va-ni-a chừng 5, 6 tuổi tại một bến đò. Trong lúc chờ đò, Xô-cô-lốp đã kể cho tác giả nghe về cuộc đời vô cùng gian truân và đau khổ của mình. Chiến tranh bùng nổ, anh ra trận để lại quê nhà người vợ hiền và 3 con nhỏ. Sau một năm chiến đấu, hai lần anh bị thương nhẹ vào tay và chân. Tiếp đó anh bị bắt làm tù binh, bị đầy đọa suốt hai năm trời trong các trại tập trung của phát xít Đức. Lao dịch, nhục hình, đói rét, tử thần đêm ngày đe dọa. Năm 1944, giặc bị thua to trên mặt trận Xô – Đức, bọn phát xít bắt tù binh làm lái xe. Nhân cơ hội đó, Xô-cô-lốp đã bắt sống một tên trung tá Đức, chạy thoát về phía Hồng quân. Lúc này, anh đã biết tin về vợ và 2 con gái anh bị bom giặc giết hại. A-na-tô-ni, cậu con trai giỏi toán của anh nay đã trở thành đại uý pháo binh Hồng quân. Xô-cô-lốp lại ra trận. Hai cha con cùng tham dự chiến dịch công phá Béc-lin, sào huyệt của Hitler. Đúng ngày 9/5/1945, ngày chiến thắng, một tên thiện xạ Đức đã bắn lén giết A-na-tô-ni, niềm hy vọng cuối cùng của anh.

    Chiến tranh kết thúc, Xô-cô-lốp được giải ngũ, nhưng anh không trở về Vô-rô-ne-giơ quê hương nữa. Một đồng đội bị thương đã giải ngũ có lần mời anh về nhà chơi, Xô-cô-lốp nhớ ra và tìm đến U-riu-pin-xcơ. Anh xin được làm lái xe chở hàng hóa về các huyện và chở lúa mì về thành phố. Mỗi lần đưa xe về thành phố, anh lại tạt vào cửa hiệu giải khát uống một ly rượu lử người. Anh đã gặp bé Va-ni-a đầu tóc rối bù, rách bươm xơ mướp nhưng cặp mắt như những ngôi sao sáng ngời sau trận mưa đêm. Nó ăn ngay ở hiệu giải khát, ai cho gì thì nó ăn nấy. Bạ đâu ngủ đó. Xô-cô-lốp xúc động quyết định: “mình sẽ nhận nó làm con nuôi!”. Xô-cô-lốp nói với bé Va-ni-a: “Là bố con!” khi nó nghẹn ngào hỏi: “Thế chú là ai?”.

    Đưa bé Va-ni-a về nhà vợ chồng người bạn, Xô-cô-lốp tắm rửa, cắt tóc, sắm quần áo cho bé Va-ni-a. Nhìn nó ăn súp bắp cải, vợ người bạn lấy tạp dề che mặt khóc. Lần đầu tiên sau chiến tranh, Xô-cô-lốp được ngủ một giấc yên lành. Còn bé Va-ni-a rúc vào nách bố nuôi như con chim sẻ dưới mái rạ, ngáy khe khẽ. Ngày và đêm, bé Va-ni-a không chịu rời Xô-cô-lốp. Một chuyện rủi ro xảy đến, Xô-cô-lốp bị người ta tước mất bằng lái xe. Mất việc, anh đưa bé Va-ni-a đi bộ đến Ka-sa-rư kiếm sống.

    Nhìn 2 bố con đi xa dần với một nỗi buồn thấm thía, chợt đứa bé quay lại nhìn nhà văn, vẫy vẫy bàn tay bé xíu hồng hồng. Như có móng sắc nhọn bóp lấy tim mình, tác giả vội quay mặt đi.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 5

    Andrey Sokolov là chiến sĩ Hồng quân Liên Xô đã tham gia chống phát xít trong thế chiến thứ hai. Trong chiến tranh, anh bị thương hai lần. Trong một lần chở hàng ra tiền tuyến, Sokolov bị bắt và bị lưu đày tại trại tù binh của bọn phát xít Đức. Năm 1944, anh trốn thoát, về với Hồng quân, biết được tin vợ và hai con gái đã chết do bị Bom Đức sát hại từ năm 1942. Người con trai duy nhất là Anatoli thoát chết sau đó anh gia nhập quân ngũ tiến đánh Béc-lin. Nhưng đúng vào ngày chiến thắng 9-5-1945, Anatoli đã hi sinh.

    Chiến tranh kết thúc, Sokolov giải ngũ nhưng không muốn trở lại quê nhà. Anh đến chỗ của một đồng đội cũ, xin làm lái xe cho một đội vận tải. Tình cờ anh gặp chú bé Vania mồ côi, không nơi nương tựa vì bố mẹ em đều đã chết trong chiến tranh. Ngay lập tức, anh quyết định nhận Vania làm con. Chú bé ngây thơ tin rằng Sokolov là bố đẻ của mình. Sokolov yêu thương, chăm sóc chú bé thật chu đáo và xem nó là niềm vui lớn, niềm an ủi của mình. Tuy nhiên, anh vẫn bị ám ảnh bởi những mất mát quá lớn trong chiến tranh. Hằng đêm anh vẫn mơ thấy vợ và các con.

    Rồi một chuyện rủi ro xảy ra, xe anh đụng phải con bò và anh bị thu hồi bằng lái, phải chuyển sang làm thợ mộc để kiếm sống. Theo lời mời của một người bạn khác ở Kasaru, anh dẫn bé Vania đến đó với hi vọng chừng nửa năm sau anh được cấp lại bằng lái mới. Dù phải vật lộn với muôn vàn khó khăn song những con người trải qua sự khốc liệt của chiến tranh vẫn giữ niềm tin yêu cuộc sống, vào sức mạnh ý chí của con người. Cho đến khi kết thúc câu chuyện, Andrey Sokolov vẫn giấu không cho cậu con trai biết về những nỗi đau khổ riêng tư của mình.

    Tóm tắt Số phận con người – Mẫu 6

    Sô-lô-khốp là nhà văn Nga lỗi lạc được xếp vào các các nhà văn lớn của thế kỉ XX. Nhắc đến ông ta không thể không nhắc đến truyện ngắn “Số phận con người” (1957) một chân trời mới của văn học Nga. Tác phẩm có kết cấu truyện lồng truyện. Câu chuyện thứ nhất là câu chuyện của tác giả (người kể chuyện) kể lại sự việc trên đường đi công tác gặp Xô-cô-lốp và cậu bé Va-ni-a rồi họ trò chuyện với nhau. Câu chuyện thứ hai là câu chuyện của Xô-cô-lốp kể về cuộc đời của mình cho tác giả nghe.

    Cuộc đời đau khổ của anh bắt đầu từ khi chiến tranh bùng nổ: bố mẹ và em gái chết trong trận đói khủng khiếp năm 1922, ít lâu sau anh tham gia chiến đấu bị thương nặng hai lần và bị giặc bắt tra tấn, dã man trong các trại tập trung của phát xít. Nhưng tinh thần gan góc của con người Nga không cho phép anh gục ngã. Với lòng dũng cảm và trí thông minh anh đã tìm mọi cách trốn thoát về với Hồng quân Liên Xô vừa lúc này anh cũng hay tin vợ và con ở nhà bị bom giặc giết chết. Những người thân yêu đều lần lượt ra đi giờ đây anh chỉ còn một chỗ dựa duy nhất là đứa con trai ngoài mặt trận nhưng thật không may mắn, chiến tranh cũng không để lại cho anh điểm tựa cuối cùng khi ngày 9/5/1945 – ngày chiến thắng nhưng một tên Đức đã bắn chết ngài đại úy pháo binh. Từ đây cuộc sống của Xô-cô-lốp chìm trong bóng tối và tuyệt vọng, anh suốt ngày say rượu rồi ít lâu sau tìm về nơi vợ chồng người bạn U-riu-pin-xcơ và làm công việc lái xe tải. Trong một lần lái xe anh đã gặp Va-ni-a – một đứa trẻ bơ vơ, côi cút cha chết ngoài chiến trận, mẹ cũng bị bom giặc giết chết khi hai mẹ con đang đi tàu. Hai con người hai số phận giống nhau bơ vơ, không người thân thích đã làm thành một gia đình có tình yêu thương sưởi ấm trái tim. Cuộc sống cứ tưởng êm đẹp ở đó nhưng trong một lần lái xe không may mắn Xô-cô-lốp đã bị thu bằng lái, thất nghiệp anh dắt con đi bộ đến địa phương khác nơi có đồng đội cũ của anh đang làm việc ở đó.

    Kết thúc tác phẩm là lúc con thuyền cập bến họ chia tay nhau trong suy nghĩ của tác giả “Cái gì đang chờ họ phía trước?” đồng thời cũng ánh lên niềm tin, hy vọng về con người Nga mạnh mẽ, vững vàng sẽ chiến thắng mọi khó khăn, trở ngại phía trước.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *