Văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc

Văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc

Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc.

Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc

Văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc

Hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ

Hy vọng với 2 bài văn mẫu, các bạn học sinh lớp 6 sẽ có thêm ý tưởng cho bài viết của mình. Mời tham khảo nội dung chi tiết dưới đây.

Đề bài: Chọn một trong hai đề sau để viết thành bài văn ngắn (khoảng 2 trang).

  • Đề 1. Hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc khiến em xúc động nhất.
  • Đề 2. Em có thích đọc truyện cổ tích không? Vì sao? Hãy trình bày ý kiến của mình. 

Cảm nhận về hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc

    Hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ – Mẫu 1

    M. Gorki đã từng viết:

    “Trời không ánh sáng hoa nào nở
    Dạ vắng yêu đương dạ những sầu
    Đời thiếu mẹ hiền không phụ nữ
    Anh hùng thi sĩ hỏi còn đâu?”

    Có thể thấy, người mẹ có vai trò quan trọng trong cuộc sống. Cũng viết về người mẹ, bài thơ “Về thăm mẹ” của Đinh Nam Khương đã giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của người mẹ.

    Trong một chiều đông, người con về thăm mẹ sau nhiều năm xa cách. Khi nhìn thấy những sự vật đã rất quen thuộc, con nhớ đến bóng dáng của mẹ:

    “Con về thăm mẹ chiều đông
    Bếp chưa lên khói mẹ không có nhà
    Mình con thơ thẩn vào ra
    Trời đang yên vậy bỗng oà mưa rơi”

    Hình ảnh khói bếp đã rất quen thuộc, thường gắn bó với người bà người mẹ. Họ thường xuyên phải lo lắng công việc bếp núc trong gia đình. Người con nhìn căn bếp chưa lên khói, thì hiểu rằng mẹ không có nhà.

    Điều đó khiến cho nỗi nhớ mẹ càng sâu sắc. Những đồ vật đã gắn bó với mẹ suốt bao năm tháng hiện ta trước mắt con:

    “Chum tương mẹ đã đậy rồi
    Nón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưa
    Áo tơi qua buổi cày bừa
    Giờ còn lủn củn khoác hờ người rơm
    Đàn gà mới nở vàng ươm
    Vào ra quanh một cái nơm hỏng vành
    Bất ngờ rụng ở trên cành
    Trái na cuối vụ mẹ dành phần con”

    Người mẹ tần tảo sớm hôm, lo lắng cho mọi thứ một cách chu toàn. Mẹ chăm sóc để đợi ngày con trở về thưởng thức. Đó chính là tấm lòng giàu đức hy sinh, cả cuộc đời chỉ biết lo nghĩa cho con của mẹ.

    Hai câu thơ cuối cho thấy tình cảm của nhà thơ dành cho người mẹ của mình. Người con ngồi trên hiên nhà vắng, thơ thẩn vào ra gợi sự bồi hồi khi nhìn thấy những đồ vật quen thuộc mẹ vẫn thường dùng, mong ngóng mẹ trở về:

    “Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn
    Rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày”

    Sự xúc động đến nghẹn ngào đã bày tỏ một tấm lòng yêu thương da diết của người con. Điều làm người con “Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn” đó là những chuyện giản đơn thường ngày – ngôi nhà do mẹ một tay vun vén, sự hy sinh mẹ dành cho con.

    Bài thơ “Về thăm mẹ” đã giúp người đọc thấu hiểu được những nỗi vất vả, nhọc nhằn của mẹ. Từ đó, chúng ta thêm yêu thương và trân trọng những người mẹ nhiều hơn.

    Hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ – Mẫu 2

    Bài thơ “Những cánh buồm” đã giúp người đọc cảm nhận được hình ảnh người cha với tình yêu thương sâu sắc dành cho con.

    Mở đầu, tác giả đã khắc họa hình ảnh của người cha cùng với đứa con của mình:

    “Hai cha con bước đi trên cát
    Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
    Bóng cha dài lênh khênh
    Bóng con tròn chắc nịch”

    Dưới ánh mặt trời rực rỡ, nước biển trong xanh, người cha đang dắt con đi trên cát. Hình ảnh đối lập nhưng lại thật dễ thương. Bóng cha thì dài lênh khênh, còn bóng con thì tròn chắc nịch. Đó chính là sự khác biệt giữa hai thế hệ, người cha đã trưởng thành, còn đứa con vẫn bé bỏng.

    “Sau trận mưa đêm rả rích
    Cát càng mịn, biển càng trong
    Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
    Nghe con bước, lòng vui phơi phới”

    Sau trận mưa đêm, cát càng trở nên mịn, còn biển càng xanh hơn. Thiên nhiên trở nên rực rỡ, sức sống hơn. Người cha dắt con đi dưới cát, lắng nghe tiếng bước chân của con mà lòng cảm thấy vui tươi, phơi phới.

    Những câu hỏi của đứa con thơ đã khiến cho cha nhớ đến hình ảnh của mình trong quá khứ:

    “Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
    “Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
    Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”

    Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
    “Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
    Sẽ có cây, có cửa, có nhà
    Vẫn là đất nước của ta
    Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”

    Người cha đã kiên nhẫn giải thích cho con hiểu về thế giới rộng lớn ngoài kia. Có thể thấy được ở đây tình yêu thương sâu sắc của người cha dành cho đứa con của mình.

    “Cha lại dắt con đi trên cát mịn,
    Ánh nắng chảy đầy vai
    Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời
    Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:
    “Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
    Để con đi!”

    Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
    Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm
    Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
    Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.”

    Hình ảnh người cha dắt con đi được lặp lại một lần nữa, cho thấy sự gắn bó của hai cha con. Đồng thời, chúng ta có thể cảm nhận được người cha đang cảm thấy bồi hồi, hạnh phúc khi gặp lại chính mình trong ước mơ của con. Lời của con hay cũng chính là tiếng lòng của cha khi còn là một cậu bé cũng từng mong ước như đứa con của mình. Những ước mơ chưa thể thực hiện của người cha nay được gửi gắm trong con.

    Bài thơ Những cánh buồm thể hiện niềm tự hào của người cha khi thấy con mình cũng ấp ủ những ước mơ cao đẹp. Hình ảnh người cha hiện lên trong bài với những tình cảm yêu thương sâu sắc dành cho đứa con của mình.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *