Tác phẩm Cô Gió mất tên của Xuân Quỳnh sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 6 của bộ sách Chân trời sáng tạo.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 6: Đoạn văn cảm nhận về thông điệp trong Cô Gió mất tên (2 mẫu)
Download.vn sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 6: Đoạn văn cảm nhận về thông điệp trong Cô Gió mất tên. Mời các bạn học sinh tham khảo nội dung chi tiết dưới đây.
Đoạn văn cảm nhận về thông điệp trong Cô Gió mất tên
Đoạn văn cảm nhận về thông điệp trong Cô Gió mất tên – Mẫu 1
Văn bản “Cô Gió mất tên” của nhà văn Xuân Quỳnh đã gửi gắm thông điệp ý nghĩa. Nhân vật chính trong truyện là cô Gió – không có màu sắc, hình dáng. Nhưng cô đi đến khắp mọi nơi để giúp đỡ mọi người xung quanh. Bởi vậy mà dù không có dáng hình, chẳng ai nhìn thấy nhưng mọi người vẫn nhận ra và yêu quý cô vì sự tốt bụng, nhiệt tình của cô. Khi đưa chú ong nhỏ bị lạc đường, cô vô tình lạc vào một ngôi nhà. Sau cuộc nói chuyện với chị Hũ, cô nhận đã bỏ quên mất tên gọi của mình. Rời khỏi ngôi nhà, cô quyết định đi tìm lại tên gọi. Cô tìm đến những nơi mà mình đã từng đi qua rồi nhận ra tên gọi của mình hiện hữu trong mỗi việc tốt mà cô đã làm. Cô cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người xung quanh. Từ đây, truyện gửi gắm một thông điệp ý nghĩa. Trong cuộc sống, chúng ta cần biết chia sẻ và giúp đỡ mọi người xung quanh. Giống như lời cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi…”.
Đoạn văn cảm nhận về thông điệp trong Cô Gió mất tên – Mẫu 2
Qua truyện “Cô Gió mất tên”, Xuân Quỳnh đã gửi gắm đến người đọc một thông điệp ý nghĩa trong cuộc sống. Truyện kể về nhân vật cô Gió không có hình dáng, màu sắc. Cô đi lang thang khắp khắp đó đây, lúc nhanh lúc chậm tùy thời tiết và giúp đỡ mọi người. Cô giúp cho những chiếc thuyền đi nhanh hơn, đưa mây về làm mưa trên các miền đất khô cạn, hay giúp quạt mát cho bà Đào trong trưa hè oi nóng. Dù chẳng ai nhìn thấy nhưng cô lại khiến mọi người cảm thấy yêu mến và ngưỡng mộ. Trên đường đưa Ong vàng về, cô Gió chui qua một ngôi nhà. Cuộc trò chuyện với chị Hũ khiến cô buồn bã khi nhận ra đã quên mất tên gọi của mình. Cô quyết tâm trở lại những nơi mình từng đi qua để tìm lại tên. Cuối cùng, cô nhận ra niềm hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người xung quanh. Qua đây, người đọc có thể hiểu được ý nghĩa mà nhà văn muốn gửi gắm trong truyện. Con người cần biết yêu thương, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Những hành động đẹp sẽ nhận được sự tôn trọng, yêu mến của mọi người. Tấm lòng sẻ chia, nhân hậu sẽ làm nên giá trị đích thực của con người chứ không phải ở vẻ bề ngoài (tên gọi). Một thông điệp thật giản dị mà giàu giá trị nhân văn sâu sắc.