Truyện Cô Gió mất tên sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 6 của bộ sách Chân trời sáng tạo.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 6: Tóm tắt truyện Cô Gió mất tên (3 mẫu)
Download.vn sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 6: Tóm tắt truyện Cô Gió mất tên. Mời bạn đọc tham khảo nội dung chi tiết dưới đây.
Tóm tắt truyện Cô Gió mất tên
Tóm tắt truyện Cô Gió mất tên – Mẫu 1
Người ta gọi cô là Gió. Việc của cô là đi lang thang khắp đây đó. Cô thường giúp đỡ mọi vật xung quanh, nên ai cũng yêu quý cô. Bố mẹ Đào đi công tác, chỉ có hai bà cháu ở nhà. Bà lại đang ốm nặng, trời nóng khiến mồ hôi bà rơi đẫm trán và sau lưng. Đào thương bà nên cầm cái quạt giấy ngồi quạt cho bà. Thấy vậy, cô Gió liền đến thổi từ từ mang hơi mát cho hai bà cháu cho đến khi bà khỏi hẳn. Sau đó, cô Gió đi giúp chú ong nhỏ lạc đường về nhà. Cô vô tình lạc vào chiếc hũ và không thể ra vì tối quá. Cô trò chuyện với chị Hũ, phát hiện ra vô tình để quên tên mình ở đâu đó. Khi cô ra khỏi hũ, cô bay đến mặt biển và những tiếng nói xôn xao tên cô. Cô hạnh phúc khi tìm lại được tên, cũng như được giúp đỡ mọi người.
Tóm tắt truyện Cô Gió mất tên – Mẫu 2
Người ta gọi cô là Gió. Cô đi khắp nơi giúp đỡ mọi người. Ai cũng yêu quý cô. Cô giúp cho thuyền trên sông đi nhanh hơn, giúp cây cỏ và hoa kết trái, đưa mây về làm mưa trên cánh đồng khô cạn. Bố mẹ Đào đi công tác, chỉ có Đào và bà ở nhà. Bà lại đang ốm. Trời nóng, Đào ngồi quạt cho bà. Cô Gió thấy vậy nên đã đến giúp hai bà cháu. Sau đó, cô còn giúp chú Ong nhỏ về nhà. Trên đường trở về, cô vô tình lạc vào căn nhà, cô nói chuyện với chị Hũ. Cuộc trò chuyện kiến cô nhận ra mình không có hình dáng, màu sắc nên không ai biết tên mình. Cô buồn bã nhưng rồi vẫn tiếp tục bay đi để mang hy vọng tìm thấy cái tên mình ở một nơi nào đó. Rồi cô Gió nhận ra nhờ có mình mà thuyền được nhổ neo, hoa tỏa ngát hương và tiếng mẹ gọi con về ăn cơm vang xa ra tận cánh đồng. Cô Gió hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người.
Tóm tắt truyện Cô Gió mất tên – Mẫu 3
Cô Gió không có hình dáng, màu sắc nhưng hay giúp đỡ mọi người. Cô giúp bà Đào khỏi ốm, giúp cho các thuyền, bè đi nhanh hơn. Trên đường giúp bạn Ong trở về nhà. Cô vô tình đã chui vào một căn nhà. Trong nhà không ai biết tới sự xuất hiện của cô, gió dù cô đã chui vào chiếc đài truyền thanh, hộp xà phòng thơm và chui vào cái hũ nút. Cuộc nói chuyện với chị Hũ khiến cô buồn bã, nhận ra mình đã bỏ quên tên. Nhưng rồi cô lại tiếp tục bay đi để hy vọng sẽ tìm được cái tên của mình ở một nơi nào đó. Cuối cùng, cô nhận ra hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người.