Đoạn trích Người thầy đầu tiên của Ai-tơ-ma-tốp sẽ được hướng dẫn tìm hiểu trong chương trình môn học Ngữ văn lớp 7, sách Kết nối tri thức với cuộc sống, tập 1.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 7: Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên (7 mẫu)
Download.vn sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên, gồm 7 mẫu tóm tắt đến các bạn học sinh. Cùng theo dõi ngay sau đây.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 1
An-tư-nai mồ côi từ nhỏ, phải sống cùng chú thím. Nhờ có thầy Đuy-sen, cô bé có thể đi học. Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi cô bé gặp chuyện, thầy Đuy-sen cũng là người đến giải cứu. Khi An-tư-nai bị ngã ở suối, thầy đỡ cô bé lên lên bờ. An-tư-nai khao khát có một người anh trai như thầy Đuy-sen.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 2
Nhân vật tôi đã nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số khách mời có bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình, thầy Đuy-sen. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 3
Vào mùa thu năm ngoái, người họa sĩ nhận đã nhận được bức thư gửi từ làng Ku-ku-rêu. Bà con trong làng mời ông về dự buổi khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Người họa sĩ đồng ý, dự định sẽ dạo quanh, ngắm cảnh và vẽ ít bức kí họa. Một trong những người được mời về có bà viện sĩ An-tư-nai Xu-lai-ma-nô-va. Bà về làng ít hôm rồi lên thẳng Mát-xcơ-va. Bà đã viết cho người họa sĩ một bức thư. Bà An-tư-nai đã nhờ người họa sĩ kể lại câu chuyện cuộc về cuộc đời của bà. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 4
Nhân vật tôi nhận được bức thư của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. người họa sĩ vô cùng cảm động về câu chuyện của thầy Đuy-sen. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy của mình. Thầy Đuy-sen luôn quan tâm đến học trò, đặc biệt chính thầy đã giúp An-tư-nai có thể đi học. Từ đây, câu chuyện tốt đẹp về người thầy đầu tiên đã thôi thúc người họa sĩ vẽ một bức tranh với mong muốn lan tỏa tới tất cả mọi người.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 5
An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học. Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Khi An-tư-nai bị ngã ở suối, thầy đỡ An-tư-nai lên lên bờ, lót chiếc áo choàng cho An-tư-nai ngồi, còn mình thì vẫn tiếp tục công việc. Cũng nhờ có thầy Đuy-sen mà An-tư-nai đã cố gắng học hành và trở thành một viện sĩ.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 6
Thầy Đuy-sen là một người thầy giáo tuyệt vời. Thầy đã vận động học sinh trong làng tới trường. Vào mùa đông, thầy cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Không chỉ vậy, thầy Đuy-sen đã giúp An-tư-nai, một cô bé mồ côi cha mẹ, chịu nhiều bất hạnh cả về vật chất và tinh thần, đã có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. Sau này, An-tư-nai đã trở thành một viện sĩ, nhưng vẫn nhớ về người thầy đầu tiên của mình.
Tóm tắt đoạn trích Người thầy đầu tiên – Mẫu 7
Nhân vật tôi nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số những người được mờ có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình. An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học. Trong kí ức của cô, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.