Văn mẫu lớp 7: Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Văn mẫu lớp 7: Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Download.vn muốn giới thiệu tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý, hướng dẫn cách viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý.

Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 7: Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Văn mẫu lớp 7: Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Nội dung chi tiết sẽ bao gồm dàn ý và 16 bài văn mẫu lớp 7. Bạn đọc hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết ngay sau đây.

Bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

1. Dàn ý bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

2. Bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý (16 mẫu)

1. Dàn ý bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Văn mẫu lớp 7: Viết bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

1. Mở bài

  • Giới thiệu về người mà em muốn bày tỏ tình cảm, suy nghĩ.
  • Bày tỏ tình cảm, ấn tượng ban đầu của em về người đó.

2. Thân bài

– Giới thiệu chung:

  • Người đó là ai?
  • Người đó có đặc điểm nào nổi bật?

– Kể lại những kỉ niệm về người đó.

– Trình bày cảm xúc, suy nghĩ về người đó.

3. Kết bài

Khẳng định lại tình cảm, suy nghĩ của em đối với người được nói tới.

2. Bài văn bày tỏ cảm xúc về một người mà em yêu quý

Bài văn mẫu số 1

Gia đình là tổ ấm của mỗi người. Bởi ở đó, chúng ta có những người thân yêu. Với riêng tôi, bố là người đáng kính trọng và yêu thương nhất.

Năm nay, bố của tôi đã bốn mươi sáu tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền. Mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Tôi thích nhất là đôi bàn tay của bố. Đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp. Đôi bàn tay đã vất vả làm việc vì mong muốn người thân yêu có một cuộc sống đầy đủ.

Bố của tôi là một kĩ sư. Công việc của bố khá vất vả. Hằng ngày, bố phải ở đi giám sát công trình. Dẫu mưa nắng nhưng bố vẫn đi làm. Tôi cảm thấy bố khá khó tính, nghiêm khắc. Nhưng bố cũng rất tâm lí. Bố đã dạy cho tôi nhiều bài học bổ ích. Khi tôi mắc lỗi, bố thường nghiêm túc nhắc nhở, phê bình nhưng chưa bao giờ đánh mắng. Mỗi khi rảnh rỗi, bố lại đưa hai mẹ con đi chơi. Bố cũng rất giỏi nấu ăn. Món tủ của bố là sườn xào chua ngọt – món ăn yêu thích nhất của tôi. Nhờ có bố dạy dỗ, tôi đã biết sống tự lập hơn, ngoan ngoãn hơn.

Không dịu dàng như mẹ, nhưng bố vẫn thể hiện tình yêu thương theo cách thật riêng. Một lần, mẹ đi công tác xa nhà. Tôi bị sốt khá cao. Bố đã chăm sóc tôi rất chu đáo. Bố nấu cháo cho tôi, giúp tôi uống thuốc. Đến khi mẹ về nhà, tôi đã khỏe mạnh hoàn toàn. Thời gian qua đi, bố ngày càng có tuổi. Có nhiều lúc đi làm về, tôi cảm thấy bố thêm mệt mỏi hơn. Tôi thương bố và mong rằng bố sẽ luôn khỏe mạnh. Với tôi, bố là một người cha tuyệt vời và đáng tự hào.

Người bố quả thật luôn dành cho con tình yêu thương đặc biệt. Bởi vậy, chúng ta phải luôn dành sự yêu thương và kính trọng cho bố. Và tôi cũng như vậy.

Bài văn mẫu số 2

Má của tôi là một người phụ nữ vĩ đại. Đối với tôi, má rất quan trọng. Và tôi cảm thấy yêu thương má vô cùng.

Má tôi đã bốn mươi hai tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp. Má không cao lắm. Dáng người mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại và rất dài. Làn da đã rám nắng, nhưng trông càng khỏe khoắn. Má có một khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy quý mến.

Má tôi là một giáo viên dạy môn Vật lý. Như bao người phụ nữ khác, má cũng rất yêu thích cái đẹp. Trong nhà luôn luôn phải có một vài lọ hoa. Những món ăn của má nấu ngon tuyệt vời. Và má cũng rất yêu thích thơ ca…

Công việc của một người giáo viên thường khá bận rộn. Nhưng má vẫn dành thời gian về nhà sớm để nấu cho tôi những bữa cơm thật ngon. Mỗi khi nhìn thấy má cặm cụi trong bếp tỉ mỉ chế biến thức ăn rồi nấu nướng. Tôi lại cảm thấy thật ấm áp mà xúc động. Những lúc như vậy, tôi thường chạy đến giúp đỡ má những việc nhỏ như thái thịt, rửa rau…

Tôi còn nhớ hồi bé mình rất nghịch ngợm. Đôi lúc, tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến má rất buồn lòng. Nhưng má không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Những lúc tôi bị ốm, má ở bên chăm sóc cho tôi. Khi rảnh rỗi, má còn dạy cho tôi cách nấu ăn, rửa bát hay giặt quần áo. Má đã dạy cho tôi rất nhiều bài học bổ ích. Tôi coi đó là hành trang quý giá cho bản thân.

Tôi yêu thương và kính trọng má nhiều lắm. Tôi mong má sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc. Và tôi tự nhủ sẽ cố gắng nỗ lực để trở thành một người khiến má cảm thấy tự hào.

Bài văn mẫu số 3

Mọi người trong gia đình của tôi rất yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Người mà tôi yêu thương và gắn bó nhất chính là anh trai.

Anh trai của tôi tên là Đỗ Hùng Dũng. Hiện anh đang là sinh viên năm cuối của trường Đại học Y Hà Nội. Anh có dáng người cao gầy. Khuôn mặt rất điển trai. Nhưng tôi ấn tượng nhất với giọng nói trầm ấm của anh. Anh rất tốt bụng và nhiệt tình. Mọi người xung quanh đều rất yêu mến anh. Thành tích học tập của anh vô cùng xuất sắc. Nhiều năm liền anh giành được học bổng của trường. Điều đó khiến tôi ngưỡng mộ và tự hào về anh lắm.

Anh là một người anh trai hoàn hảo. Ở nhà, anh luôn nhường nhịn, yêu thương tôi. Có bài tập khó, tôi sẽ nhờ anh giảng cho. Cuối tuần, anh sẽ đưa tôi đi chơi, mua đồ ăn ngon cho tôi. Hai anh em thường hay trò chuyện với nhau. Tôi thường lắng nghe anh chia sẻ về cuộc sống sinh viên. Còn tôi kể cho anh nghe những chuyện xảy ra trong lớp học. Tôi coi anh giống như một tấm gương để học hỏi theo vậy.

Có thể khẳng định rằng, anh trai vẫn là một người thân vô cùng quan trọng. Tôi mong rằng anh sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc.

Bài văn mẫu số 4

Từ xưa đến nay, dân tộc Việt Nam vốn có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thầy cô giáo là những người có công lao to lớn đối với mỗi người. Chắc hẳn ai cũng đều có một người giáo viên mà mình yêu quý nhất.

Cô Thu Hà là giáo viên chủ nhiệm của em. Năm nay, cô ba mươi sáu tuổi. Cô rất xinh đẹp và trẻ trung. Mỗi khi đến lớp, cô đều mặc áo dài. Điều đó khiến cô trông thật duyên dáng. Em rất thích nhìn thấy cô cười. Bởi khi đó trông cô rất xinh đẹp. Nụ cười rạng rỡ cùng với đôi mắt sáng ngời làm em cảm thấy vô cùng ấn tượng.

Là một giáo viên dạy môn Toán, nhưng cô lại không hề khôn khan. Trong những giờ học, cô luôn tạo ra một bầu không khí vui vẻ để chúng em có thể dễ dàng tiếp thu bài. Thỉnh thoảng, cô còn tổ chức các trò chơi để cả lớp giải trí. Chỉ cần có một bạn học sinh không hiểu là cô sẽ kiên nhẫn giảng lại. Ngoài giờ học, chúng em luôn nhận được sự ân cần hỏi han của cô. Cũng như được cô kể cho nhiều câu chuyện thú vị về cuộc sống. Em luôn cảm nhận được tình yêu mà cô dành cho mỗi học trò của mình.

Tuy vậy, cô Hà cũng rất nghiêm khắc. Trong giờ học, cô thường nhắc nhở các bạn không chú ý nghe giảng. Khi có công việc quan trọng, cô sẽ theo sát để kịp thời hướng dẫn cho chúng em. Cô yêu cầu cả lớp phải hoàn thành công việc thật tốt. Các giờ sinh hoạt, cô sẽ nêu ra những hạn chế cần phải khắc phục để chúng em cố gắng hơn. Nhờ có cô, lớp em đã trở thành một tập thể đoàn kết, xuất sắc.

Em cảm thấy cô Hà là một giáo viên tuyệt vời. Em rất yêu quý cô và kính trọng cô. Em cũng mong cô luôn mạnh khỏe để tiếp tục dạy dỗ thêm nhiều thế hệ học sinh nên người.

Bài văn mẫu số 5

“- À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”

Những lời thơ hồn nhiên, ngộ nghĩnh trong bài thơ “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh đã cho thấy tình cảm mẫu tử thật thiêng liêng. Chắc hẳn, mỗi người sống trong cuộc đời đều mong muốn được sống trong tình yêu thương của mẹ.

Với tôi, mẹ giống như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Năm nay, mẹ của tôi bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ khá mảnh mai. Mái tóc được mẹ chăm sóc cẩn thận nên lúc nào cũng mềm mượt. Khuôn mặt đã in hằn dấu vết của thời gian. Làn da đã rám nắng bởi những ngày làm việc vất vả. Nhưng đôi mắt vẫn hiền từ, và nụ cười vẫn thật rạng rỡ. Nhưng có lẽ, tôi thích nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đã bế bồng tôi khi còn thơ bé, chăm sóc tôi khi đau ốm hay vỗ về an ủi tôi khi buồn bã. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần nhưng lại đầy ấm áp, yêu thương.

Mỗi ngày, mẹ đều thức dậy thật sớm để ra đồng làm việc. Công việc đồng áng vất vả, nhưng mẹ vẫn cố gắng. Dù không phải là công việc trí thức như một bác sĩ hay luật sư, nhưng tôi luôn cảm thấy tự hào về công việc của mẹ. Bởi mẹ đã làm lụng vất vả để kiếm tiền nuôi tôi, cho tôi ăn học. Tôi thầm biết ơn và cảm phục về mẹ nhiều lắm!

Dù công việc bận rộn, nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi. Bố tôi mất sớm, mẹ đã một mình nuôi lớn tôi. Điều đó khiến tôi càng thêm khâm phục nghị lực của mẹ. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Vì vậy, tôi đã cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà.
Dù vậy, cũng có lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi tự nhận ra bài học của bản thân. Từ đó, tôi thêm cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ trở thành một đứa con ngoan để mẹ cảm thấy tự hào. Tôi cũng mong mẹ giữ gìn sức khỏe thật tốt, luôn được vui vẻ và hạnh phúc.

Người mẹ, có một vị trí quan trọng đối với cuộc sống của mỗi người. Tình cảm mẫu tử vô cùng giá trị, giúp chúng ta vượt qua mọi nghịch cảnh trong cuộc sống, nỗ lực nhiều hơn.

Bài văn mẫu số 6

Gia đình là một điểm tựa vững chắc cho mỗi người. Bởi ở đó có những người thân luôn yêu thương và bao dung chúng ta. Nếu người mẹ luôn dịu dàng, thì người ba lại có phần nghiêm khắc. Dù vậy, em rất yêu thương ba.

Năm nay, ba của em đã bốn mươi hai tuổi. Dáng người cao gầy. Mọi người thường bảo ba rất giống ông nội. Ba có khuôn mặt vuông chữ điền. Làn da ngăm đen vì những ngày làm việc vất vả. Mái tóc đen cắt ngắn gọn gàng. Đôi mắt của ba sáng như những vì sao. Vầng trán cao toát lên vẻ cương nghị. Giọng nói của ba trầm ấm. Đôi bàn tay to lớn, nhưng nhiều vết chai sần.

Công việc của ba là bác sĩ. Hằng ngày, ba làm việc ở bệnh viện. Nhiều lúc, ba còn phải ở lại bệnh viện để trực đêm. Dù bận rộn là vậy, ba vẫn luôn dành thời gian cho gia đình. Những lúc được nghỉ, ba lại đưa hai mẹ và em đi chơi. Có lúc, ba còn dạy em học bài. Ba nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí. Khi em mắc lỗi, ba không quát mắng mà nhắc nhở em nhẹ nhàng. Em còn nhớ khi còn nhỏ, có lần em đã trốn học đi chơi. Cô giáo đã phát hiện và gọi về nhà. Ba là người đã nghe điện thoại. Em đã rất lo lắng bị đánh đòn. Nhưng không, ba chỉ gọi em vào và kể chuyện hồi xưa. Ba cũng đã từng trốn học đi chơi. Lúc đó, ông nội cũng chỉ nhắc nhở ba nhẹ nhàng. Nhìn khuôn mặt của ba lúc đó, em đã nhận ra được lỗi lầm của mình.

Mỗi lần đi làm về, em thấy ba khá mệt mỏi. Khi đó, em lại chạy đến đấm lưng, hoặc lấy nước cho ba uống. Em học được từ ba rất nhiều điều tốt, ví dụ như tính tự lập, sống có trách nhiệm hơn. Những công việc nặng nhọc trong nhà, ba đều làm giúp mẹ. Ba cũng rất lãng mạn. Vào những ngày lễ đặc biệt, ba sẽ tự tay nấu ăn, mua hoa hoặc quà để tặng mẹ. Ba đúng là một trụ cột của gia đình.

Em cảm thấy ba rất tuyệt vời. Ba chính là tấm gương để em noi theo. Từ tận đáy lòng, em mong ba sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh hai mẹ con.

Bài văn mẫu số 7

Gia đình là điểm tựa quan trọng của mỗi người. Ở đó có những người thân yêu. Với riêng tôi, chị gái là người gắn bó nhất.

Tên của chị là Nguyễn Lan Ngọc. Năm nay, chị mười chín tuổi rồi. Chị đang là sinh viên của trường Đại học Luật Hà Nội. Theo tôi đánh giá, chị có ngoại hình vô cùng xinh đẹp. Khuôn mặt trái xoan với nước da trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt đen sáng ngời cùng chiếc mũi thẳng. Cái môi nhỏ xinh cùng với hàm răng trắng đều. Mỗi khi cười, chiếc răng khểnh duyên dáng lại lộ ra, càng tô thêm vẻ dễ thương.

Thành tích học tập của chị rất tốt. Mỗi năm, chị đều đạt được danh hiệu học sinh giỏi. Năm vừa rồi, chị đã thi đỗ đại học với số điểm rất cao, trở thành thủ khoa của trường. Điều đó khiến tôi rất ngưỡng mộ và tự hào về chị. Không chỉ vậy, chị còn rất tài năng và khéo léo. Giọng hát của chị rất hay. Chị đã từng tham gia nhiều chương trình văn nghệ của trường, và đạt giải cao. Ở nhà, chị là một đầu bếp cừ khôi. Em rất thích ăn món sườn xào chua ngọt do chị nấu. Bạn bè đều rất yêu mến, vì chị luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người.

Tôi và chị có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ cùng nhau. Chị nói rằng ước mơ của chị là trở thành một luật sư. Chị muốn đem tới công bằng cho mọi người. Đối với tôi, chị Ngọc giống như một điểm tựa tinh thần.

Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi tới chị lời yêu thương và, biết ơn vô cùng chân thành của mình. Tôi cũng mong chị sẽ luôn vui vẻ, mạnh khỏe và đạt được ước mơ của chị.

Bài văn mẫu số 8

Những người thân trong gia đình là một điểm tựa vô cùng quý giá. Đối với riêng tôi, ông nội chính là người mà tôi, cảm thấy yêu mến và kính trọng nhất.

Năm nay, ông nội đã ngoài bảy mươi hai tuổi. Nhưng ông còn khỏe mạnh, minh mẫn. Ông có dáng người đầy đặn. Lưng đã hơi còng xuống vì những năm tháng làm việc vất vả. Khuôn mặt vuông chữ điền trông thật phúc hậu. Nụ cười hiền hậu, chứa chan yêu thương. Vầng trán rộng toát lên vẻ cương nghị. Mái tóc đã bạc trắng. Tôi thích nhất là đôi bàn tay của ông. Đôi bàn tay nhăn nheo nhưng thật ấm áp.

Trước khi nghỉ hưu, ông là một cán bộ của thôn. Ông luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người xung quanh. Ai cũng kính trọng, yêu mến ông. Đối với con cháu của mình, ông luôn lo lắng và quan tâm. Ông thường kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời của mình. Những năm tháng còn trẻ, ông luôn cố gắng làm việc để cho con cái một cuộc sống no đủ. Năm người con của ông, trong đó có bố tôi, đều được học hành và trở thành những người có ích cho xã hội. Ông đã trở thành tấm gương để tôi học tập.

Ông rất yêu thích công việc trồng cây nên vườn nhà lúc nào cũng đầy những cây trái. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Sau khi làm xong những công việc vặt trong nhà, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được giúp ông tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông đã dạy tôi phải chăm chút cây cối một cách nâng niu, cẩn thận. Như vậy, đến mùa, cây cối mới ra hoa kết trái, chúng tôi mới được hưởng hoa thơm quả ngọt. Ông cũng dạy cho tôi nhiều bài học quý giá trong cuộc sống. Lời răn dạy của ông khiến tôi khắc ghi mãi trong lòng.

Tôi luôn tự nhủ phải cố gắng học tập thật tốt. Trong tương lai, tôi sẽ trở thành một người có ích cho xã hội để ông có thể cảm thấy tự hào. Tôi luôn yêu mến và kính trọng ông nội của mình.

Bài văn mẫu số 9

Tuổi thơ của em là những tháng năm gắn bó với bà nội. Bởi vậy, em luôn dành cho bà một tình cảm kính trọng và yêu mến.

Bà nội của em đã ngoài bảy mươi tuổi. Nhưng bà vẫn còn khỏe mạnh. Trước đây, bà là một đầu bếp. Bà có dáng người khá đầy đặn. Khuôn mặt trông thật phúc hậu. Làn da đã có nhiều nếp nhăn. Mái tóc của bà đã bạc trắng. Đôi bàn tay nhỏ với nhiều vết chai sần. Bà là một người hiền từ, nhân hậu. Với con cháu, bà lúc nào cũng ân cần, quan tâm. Với mọi người xung quanh, bà luôn nhiệt tình giúp đỡ.

Với riêng em, bà là khoảng trời của tuổi thơ. Lúc em còn nhỏ, bà là người đã chăm sóc em mỗi khi bố mẹ vắng nhà. Bà chăm lo cho em từ cái ăn đến giấc ngủ. Mỗi buổi trưa, bà thường hát ru cho em ngủ. Đến lúc em đi học, bà cũng là người đưa em tới trường.

Buổi tối, em sẽ nằm ngủ cùng bà. Bà sẽ kể cho em nghe những câu chuyện về cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm hay cậu bé thông minh. Giọng kể của bà khiến cho những câu chuyện thêm sinh động, hấp dẫn biết bao. Không chỉ vậy, bà còn dạy cho em rất nhiều bài học ý nghĩa về cuộc sống. Nhờ có bà mà mà em đã trở thành một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện hơn.

Bà còn là một tấm gương sáng cho con cháu học tập. Bà khuyên nhủ em luôn cố gắng học tập tốt để trở thành người có ích cho xã hội. Khi gặp khó khăn, em vẫn thường tâm sự với bà. Lời động viên của bà giúp em cảm thấy tự tin và mạnh mẽ hơn. Các thành viên trong gia đình đều rất kính trọng, yêu thương bà.

Bà nội chính là một điểm tựa tinh thần vững chắc của em. Em mong rằng bà sẽ luôn khỏe mạnh, minh mẫn để sống bên cạnh em. Em tự hứa với bản thân sẽ cố gắng học tập thật tốt để bà luôn cảm thấy tự hào.

Bài văn mẫu số 10

Có người đã từng khẳng định rằng: “Một người thầy tốt giống như ngọn nến – cháy hết mình để thắp sáng đường đi cho những người khác”. Người giáo viên có vai trò thật quan trọng.

Trong cuộc sống, mỗi người đều sẽ có một người giáo viên mà bản thân thấy trân trọng. Với tôi, người đó chính là thầy Cường. Thầy là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Năm nay, thầy bốn mươi tuổi. Dáng người của thầy khá cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền. Vầng trán cao rộng. Ánh mắt toát lên vẻ cương nghị. Giọng nói của thầy rất ấm áp, truyền cảm. Tôi cảm thấy ấn tượng nhất với giọng nói của thầy.

Thầy rất tâm huyết với nghề. Mỗi giờ học của thầy đều rất hấp dẫn và thú vị. Thầy dạy môn Toán. Những bài toán khô khan đều trở nên dễ hiểu và sinh động hơn. Thỉnh thoảng, thầy cũng tổ chức các trò chơi để giúp chúng tôi hiểu bài hơn. Vào giờ ra chơi, thầy thường ở lại để trò chuyện với học sinh. Nhờ có vậy, chúng tôi cảm thấy thầy thật gần gũi. Đối với các phong trào của lớp, thầy đều hướng dẫn và theo sát chúng tôi. Thầy luôn tận tình giúp đỡ học sinh của mình.

Thầy Cường là một giáo viên tâm lí. Những ngày đầu mới bỡ ngỡ bước chân vào mái trường Trung học cơ sở, thầy đã chia sẻ rất nhiều bài học bổ ích cho chúng tôi. Thầy luôn theo sát từng học sinh để giúp chúng tôi dễ dàng hòa nhập với môi trường mới. Khi học trò của mình mắc lỗi, thầy lại nhẹ nhàng nhắc nhở, bảo ban. Còn khi cả lớp đạt được kết quả tốt trong học tập, hay thi đua thì thầy lại động viên, khen ngợi. Chúng tôi đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ cùng với thầy. Tôi mong thầy sẽ luôn khỏe mạnh để tiếp tục với hành trình dạy học của mình.

Tôi luôn biết ơn và trân trọng thầy. Thầy chính là tấm gương sáng để chúng tôi học tập. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi đến thầy một lời cảm ơn chân thành nhất.

Bài văn mẫu số 11

Bà ngoại chính là người em vô cùng yêu mến và kính trọng. Bà luôn có dành cho em một tình cảm ấm áp, khiến em luôn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc mỗi khi ở bên bà.

Bà ngoại của em năm nay bảy mươi sáu tuổi, mái tóc của bà đã chấm bạc, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn của tuổi già. Nhưng nó càng làm cho sự hiền hậu, nhân từ trong đôi mắt bà thêm ấm áp, chan chứa yêu thương. Em rất yêu đôi mắt của bà, bởi lúc nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt nhân hậu, yêu thương nhất, mang lại cho em cảm giác yên bình, chở che như khi còn nhỏ vậy. Bà ngoại em tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn rất nhanh nhẹn, khỏe mạnh, những công việc nhà bà vẫn làm rất thành thạo và khéo léo, mỗi lần về thăm bà thì bà ngoại lại làm cho em những món ăn thật ngon như: thịt kho tàu hay sườn xào chua ngọt…, không những vậy, bà còn dạy em làm những món ăn đơn giản nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui vẻ.

Khi còn nhỏ, vì bố mẹ em bận công tác nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm sóc, bà đã chăm sóc cho em vô cùng chu đáo, yêu thương quan tâm em từ những thứ nhỏ nhặt nhất, dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em thật nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà hay kể cho em về câu chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn… Những câu chuyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em. Bà ngoại là một người vô cùng đảm đang, tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm sóc cho năm người con thơ dại, tuổi ăn tuổi lớn, bà em có thể làm được rất nhiều thứ, như bện chổi, đan rổ, làm quạt nan… Bà em rất khéo tay nên những vật dụng mà bà làm ra đều vô cùng đẹp mắt và xinh xắn. Và hiện nay, tuy bà đã lớn tuổi nhưng bà vẫn làm những công việc chăm sóc vườn tược, trồng rau, trồng quả…Bà luôn nói với chúng em nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì vậy mà bà trồng trọt, chăn nuôi như một thú vui của cuộc sống.

Tuy em không thể thường xuyên về thăm bà ngoại nhưng tình cảm yêu mến của em dành cho bà thì không bao giờ phai nhạt, những kí ức bên bà luôn sống động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu thương của bà dành cho em.

Em mong bà sống thật lâu cùng với chúng em để chúng em có thể yêu thương, phụng dưỡng bà, báo đáp phần nào công ơn dưỡng dục của bà dành cho chúng em.

Bài văn mẫu số 12

“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”

Bên cạnh tình mẫu tử thiêng liêng, còn có tình phụ tử sâu nặng. Công cha không kém phần so với nghĩa mẹ. Người cha giống như một điểm tựa vững chắc của mỗi đứa con, với em cũng vậy.

Bố của em là một người cha tuyệt vời. Năm nay, bố bốn mươi tư tuổi. Dáng người cao, nhưng khá đầy đặn. Làn da của bố rám nắng bởi hàng ngày phải làm việc nhiều dưới ánh nắng mặt trời. Mọi người thường nói em rất giống bố ở khuôn mặt nhỏ nhắn, vầng trán cao, đôi mắt đen láy và hiền từ. Giọng nói của bố trầm và nụ cười ấm áp khiến em luôn cảm thấy hạnh phúc khi được gần bên bố. Đôi bàn tay của bố thô ráp, em biết đó là những dấu vết của thời gian, của bao vất vả bố đã hi sinh để lo lắng cho chúng em một cuộc sống đủ đầy hơn.

Công việc của bố là một lái xe chở hàng. Đó là một công việc vất vả, hay phải xe nhà. Bởi vậy mà khi có ngày nghỉ, bố lại dành thời gian ở bên gia đình. Bố luôn lo lắng và rất thương hai mẹ con em. Bố luôn dặn em phải chăm chỉ học hành, không được làm mẹ buồn và lo lắng. Mỗi lần đi xa về, bố đều tặng em những món quà nhỏ từ những miền đất nơi bố đã từng đi qua. Em rất thích thú khi được nghe bố kể về quê hương đất nước Việt Nam vô cùng tươi đẹp và rộng lớn. Câu chuyện mà bố kể giúp em có động lực để cố gắng hơn trong cuộc sống.

Thỉnh thoảng, bố được nghỉ phép dài ngày. Lúc đó, bố sẽ đưa cả gia đình đi chơi. Em cảm thấy rất hạnh phúc khi được ở bên cạnh bố mẹ. Không chỉ vậy, bố cũng dạy em rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Bố của em giống như người thầy với những lời khuyên bổ ích, người cho em động lực và niềm tin để vượt qua mọi giây phút buồn vui.

Đối với em, bố không chỉ là một người cha, mà còn là một người thầy. Em luôn dành cho bố sự kính trọng, yêu mến. Bố mãi là điểm tựa của hai mẹ con em.

Bài văn mẫu số 13

Tục ngữ có câu: “Không thầy đố mày làm nên”. Thầy có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Họ là những người có công ơn dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trong hành trình tìm đến với tri thức.

Cô Minh Tú là giáo viên chủ nhiệm của em năm lớp sáu. Cô Tú dạy chúng em môn Ngữ văn. Cô cũng là người giáo viên mà em cảm thấy kính trọng và yêu quý nhất. Cô có dáng người cân đối. Cô cao khoảng một mét sáu mươi lăm. Khuôn mặt tròn trịa, phúc hậu. Nước da trắng hồng, cùng mái tóc được cắt ngắn đầy trẻ trung. Đôi mắt với ánh nhìn dịu dàng. Đặc biệt, chúng em đều rất thích những khi cô cười. Bởi khi ấy trông cô rất xinh đẹp.

Đối với em, cô là một giáo viên rất nghiêm khắc, nhưng cũng rất tâm lí. Trong giờ học, cô luôn dành thời gian để truyền đạt cho học sinh kiến thức của các môn học một cách tốt nhất. Khi có bạn không chú ý nghe giảng, cô đều nhắc nhở các bạn. Chính vì vậy mà chúng em mới tập trung để tiếp thu bài học. Ngoài giờ học, cô Minh Tú lại rất vui tính và thoải mái. Cô rất hay ở lại lớp trong những giờ ra chơi để trò chuyện cùng chúng em. Cô tâm sự với cả lớp rất nhiều điều: từ việc học tập, đến vấn đề trong cuộc sống.

Em còn nhớ như in kỉ niệm của mình với cô. Hôm đó, em bị gọi lên kiểm tra bài cũ. Nhưng tối hôm trước em không học bài do mải xem bộ phim yêu thích. Em không trả lời được câu hỏi của cô và phải nhận điểm kém. Khi trở về chỗ, em nhìn thấy ánh mắt của cô rất buồn. Cả buổi học hôm đó, tâm trạng của em rất nặng nề. Em lo lắng báo cho bố mẹ biết. Cuối buổi học, em đã chủ động lên xin lỗi cô. Cô không trách mắng, mà chỉ mỉm cười nhắc nhở em. Cô còn nói rằng sẽ cho em cơ hội để gỡ điểm. Trở về chỗ mà em cảm thấy thật may mắn, thầm cảm ơn sự bao dung của cô.

Đến bây giờ, cô Minh Tú vẫn là giáo viên chủ nhiệm của lớp em. Em cảm thấy rất vui vì điều đó. Em rất yêu quý cô Tú – người giáo viên kính mến.

Bài văn mẫu số 14

Trong gia đình em, mọi người luôn yêu mến và kính trọng nhau. Nhưng người em cảm thấy yêu thương nhất chính là ông nội.

Năm nay, ông nội của em đã bảy mươi sáu tuổi. Nhưng ông vẫn còn rất khỏe mạnh. Ông em có dáng người đầy đặn. Khuôn mặt vuông chữ điền. Nụ cười hiền hậu. Vầng trán rộng toát lên vẻ cương nghị. Mái tóc của ông đã bạc trắng. Đôi bàn tay nhăn nheo với những vết chai sần. Trước khi nghỉ hưu, ông là một cán bộ của thôn. Ông luôn quan tâm, lo lắng đến mọi người xung quanh. Bởi vậy, mọi người trong xóm luôn kính trọng, yêu mến ông.

Mỗi lần về thăm ông, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Vì em đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp bên ông nội. Em còn nhớ ông rất thích chăm sóc cây cối. Khu vườn của ông luôn xanh tốt quanh năm. Em còn được thưởng thức rất nhiều trái ngọt trong khu vườn của ông. Có nhiều lần, em theo ông ra vườn chơi, phụ ông tưới cây, nhặt lá vàng. Em đã thấy cách ông chăm sóc từng loại cây rất cẩn thận. Hai ông cháu vườn làm vừa trò chuyện rất vui vẻ. Ông còn kể cho em nghe những chuyện về cuộc sống của nhân dân ta ngày xưa. Em đã biết thêm nhiều điều về cuộc sống ngày xưa.

Đối với em, những kỉ niệm bên cạnh ông thật quý giá. Ngày hôm nay, ông đã rời xa em mãi mãi. Nhưng những lời dạy dỗ, những kỉ niệm về ông vẫn còn đó. Chúng sẽ mãi là hành trang quý giá để chúng em có thể vững bước trong cuộc sống.

Ông nội là một điểm tựa tinh thần vững chắc của mọi thành viên trong gia đình. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành một người có ích cho xã hội để ông luôn cảm thấy tự hào về em.

Bài văn mẫu số 15

Có người đã từng nói rằng: “Tình thương yêu của người mẹ là nguồn năng lượng cho phép một người bình thường có thể làm những chuyện phi thường”. Câu nói đã cho thấy tầm quan trọng của người mẹ đối với mỗi người.

Mẹ của tôi là một giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, mẹ ba mươi tám tuổi. Tôi cảm thấy mẹ rất xinh đẹp. Dáng người của mẹ mảnh mai. Mái tóc đen nhánh và mềm mượt. Khuôn mặt trông rất phúc hậu. Hàm răng đều, trắng bóng. Ánh mắt của mẹ luôn dịu hiền. Đôi bàn tay đã nhiều vết chai sần. Mẹ là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang nhưng cũng rất nghiêm khắc.

Công việc dạy học khá bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Mẹ được rất nhiều học sinh quý mến. Mỗi ngày kỉ niệm, rất nhiều học sinh đến thăm. Điều đó khiến tôi tự hào lắm.

Tôi còn nhớ hồi bé mình rất nghịch ngợm. Đôi lúc, tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Những lúc tôi bị ốm, mẹ ở bên chăm sóc cho tôi. Khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy cho tôi cách nấu ăn, rửa bát hay giặt quần áo. Mẹ đã dạy cho tôi rất nhiều bài học bổ ích. Tôi coi đó là hành trang quý giá cho bản thân.

Tôi và mẹ cũng đã có những kỉ niệm đẹp đẽ. Ngày đầu tiên đi học, tôi được mẹ đưa đến trường. Lời động viên của mẹ khiến tôi tự tin hơn khi bước vào lớp học. Tôi vẫn còn nhớ mãi ánh mắt động viên cùng cái ôm ấm áp của mẹ. Những ngày tháng sau này, mẹ cũng luôn đồng hành cùng với tôi. Tôi với mẹ giống như những người bạn vậy. Bất kể chuyện gì, tôi cũng có thể chia sẻ cho mẹ. Nhiều lúc thấy mẹ vất vả, tôi thấy thương mẹ thật nhiều. Tôi cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà đơn giản để mẹ có thời gian nghỉ ngơi. Những ngày cuối tuần, hai mẹ con sẽ cùng đi chơi. Tôi luôn mong muốn mẹ khỏe mạnh và vui vẻ.

Tình yêu của mẹ dành cho tôi thật vĩ đại. Tôi cảm thấy biết ơn và trân trọng điều đó. Tôi tự nhủ phải cố gắng hoàn thiện bản thân để mẹ sẽ cảm thấy tự hào về mình. Mẹ chính là người tôi cảm thấy yêu thương nhất trên đời.

Bài văn mẫu số 16

“Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại
Bên nhau tháng ngày, cho nhau những hoài niệm
Để nụ cười còn mãi lắng trên hàng mi, trên bờ môi
Và trong những… kỷ niệm xưa …”

(Mong ước kỉ niệm xưa)

Những người bạn có vai trò quan trọng với mỗi người. Và tôi cũng có được một người bạn mà bản thân cảm thấy yêu mến.

Minh Anh là người bạn thân nhất của tôi. Đó là một cô bạn xinh đẹp và cá tính. Dáng người cao, mảnh khảnh. Mái tóc cắt ngắn. Khuôn mặt trái xoan cùng làn da rám nắng. Ánh mắt tinh nghịch. Nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi. Trong lớp, Minh Anh là một người hòa đồng và tốt bụng. Bạn hay giúp đỡ mọi người xung quanh. Thành tích học tập cũng rất tốt. Vì vậy, thầy cô và bạn bè đều rất quý mến bạn. Điều đó khiến tôi rất tự hào về bạn.

Tôi và Minh Anh đã quen nhau từ vào đầu năm học lớp 6. Khi đó, tôi bị một nhóm bạn nam trong trường bắt nạt. Minh Anh đã chạy đến bảo vệ tôi. Nhờ vậy mà chúng tôi đã quen biết nhau. Tôi và Minh Anh đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ bên nhau. Cả hai đã cùng nhau thi đua học tập. Minh Anh ước mơ trở thành một bác sĩ, để có thể cứu chữa cho nhiều người. Còn tôi lại mong muốn trở thành một cảnh sát, để có thể bắt hết những tên tội phạm và đem lại cuộc sống bình yên cho người dân. Chúng tôi đã hứa sẽ cùng nhau cố gắng học tập thật tốt để có thể thực hiện được ước mơ của mình.

Bạn bè quả là có những ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta. Bởi vậy mà chúng ta cần trân trọng những người bạn tốt, tránh xa những người bạn xấu.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *