Nắng hồng của tác giả Bảo Ngọc là một bài thơ năm chữ. Để giúp học sinh có thêm ý tưởng cho bài văn cảm nhận về một bài thơ bốn chữ hoặc năm chữ, Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 7: Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Nắng hồng.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 7: Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Nắng hồng
Nội dung của tài liệu bao gồm 2 đoạn văn mẫu lớp 7 hay nhất. Mời bạn đọc cùng tham khải nội dung chi tiết được chúng tôi đăng tải ngay sau đây.
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Nắng hồng
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Nắng hồng – Mẫu 1
Bài thơ Nắng hồng của tác giả Bảo Ngọc đã khắc họa vẻ đẹp của mùa đông. Khi mùa đông tới, tiết trời trở nên lạnh giá. Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa khiến cho các sự vật thiên nhiên trở nên thật sinh động, gần gũi. Mặt trời “trốn đi đâu”, cây cối “khoác tấm áo nâu”, “áo trời xám ngắt”. Các loài vật cũng trở nên lười biếng hơn như sẻ giấu tiếng hát núp trong mái nhà, ngay cả chị ong chăm chỉ cũng không đến vườn hoa. Đặc biệt là hình ảnh người mẹ xuất hiện như làm sáng bừng cảnh vật. Mẹ mặc chiếc áo choàng đỏ được tác giả so sánh với “đốm nắng đang trôi”. Và khi mẹ bước chân đến cửa, mẹ đã mang theo ánh nắng, mang theo vạt nắng hồng trong nụ cười hiền dịu. Bài thơ đã mang đến những cảm xúc tuyệt vời trong lòng người đọc.
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Nắng hồng – Mẫu 2
Bài thơ Nắng hồng của Bảo Ngọc đã gợi cho tôi nhiều cảm xúc đẹp đẽ. Tác giả đã khắc họa khung cảnh mùa đông hiện lên với những nét đặc trưng, nhưng cũng rất đẹp đẽ. Khi mùa đông tới, tiết trời trở nên lạnh giá. Thiên nhiên cũng trở nên lười biếng hơn. Nhà thơ sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để diễn tả sinh động các sự vật như mặt trời “trốn đi đâu”, cây cối “khoác tấm áo nâu”, “áo trời xám ngắt”, chim sẻ “giấu tiếng hát núp trong mái nhà”, ngay cả “chị ong chăm chỉ cũng không đến vườn hoa”. Những cơn mưa phùn, hay màn sương mờ ảo bao trùm lấy xóm làng. Trong khung cảnh đó, hình ảnh người mẹ xuất hiện như làm bừng sáng bức tranh mùa đông. Mẹ trở về sau buổi chợ xa, mặc chiếc áo choàng đỏ được tác giả so sánh với “đốm nắng đang trôi”. Khi bước chân đến cửa, mẹ đã mang theo “nắng hồng” trong nụ cười – gợi ra sự ấm áp, tươi sáng. Và mùa xuân như đến theo nụ cười của mẹ vậy.