Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn làm rõ nhận xét Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức

Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn làm rõ nhận xét Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức

Tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Đoạn văn làm rõ nhận xét Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức, được Download.vn giới thiệu.

Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn làm rõ nhận xét Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức

Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn làm rõ nhận xét Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức

Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa

Mời các bạn học sinh lớp 8 cùng tham khảo nội dung chi tiết được chúng tôi giới thiệu ngay sau đây.

Đề bài: Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức (câu chữ, hình ảnh,…) mà còn ở tình cảm trong sáng của những tấm lòng nhân hậu bao dung. Hãy viết đoạn văn (khoảng 10 – 12 dòng) làm rõ nhận xét đó.

Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức

    Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa – Mẫu 1

    Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa không chỉ hiện lên qua hình thức (câu chữ, hình ảnh,…) mà còn ở tình cảm trong sáng của những tấm lòng nhân hậu bao dung. Điều đó được thể hiện qua các nhân vật trong truyện, mà trước hết phải kể đến Sơn. Có thể thấy, Sơn là một cậu bé thân thiện, tốt bụng và giàu tình cảm. Cậu được sinh ra trong một gia đình khá giả, nhận được tình yêu thương của mọi người xung quanh. Nhưng không vì thế mà cậu trở nên kiêu ngạo hay xa cách. Đối với bọn trẻ con trong xóm, Sơn vẫn thường xuyên chơi cùng, và tỏ ra thân thiết. Đặc biệt nhất là hành động của Sơn đối với bé Hiên. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Cậu chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn – đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Tiếp theo phải kể đến nhân vật Lan là một cô gái đảm đang, tháo vát và nhân hậu. Đối với em trai, cô bé luôn hết mực yêu thương, là người gắn bó với Sơn nhất trong gia đình. Với trẻ con trong xóm chợ, Lan luôn hòa đồng và thân thiết. Lan là người phát hiện ra Hiên đang đứng ở xa, đến gần hỏi thăm rất tình cảm. Khi nghe em trai đề nghị đem chiếc áo bông cho Hiên, Lan cũng đồng ý và còn hăm hở chạy về nhà lấy. Ở Lan vừa có nét ngây thơ hồn nhiên của một đứa trẻ, vừa có sự đảm đang của một cô gái mới lớn. Chính mẹ của Sơn cũng là một người giàu lòng nhân hậu. Ở đoạn cuối truyện, khi biết rõ hoàn cảnh khó khăn của gia đình Hiên, bà đã cho mẹ của Hiên mượn năm hào về may áo ấm cho con. Gió lạnh đầu mùa quả là một câu chuyện giàu tính nhân văn.

    Vẻ đẹp của truyện Gió lạnh đầu mùa – Mẫu 2

    Khi đọc truyện Gió lạnh đầu mùa, người đọc không chỉ ấn tượng với vẻ đẹp được hiện lên qua hình thức (câu chữ, hình ảnh,…) mà còn ở tình cảm trong sáng của những tấm lòng nhân hậu bao dung. Điều đó được thể hiện cụ thể qua hai nhân vật Sơn và Lan. Cả hai đều là những đứa trẻ ngây thơ, lương thiện. Dù sống trong một gia đình khá giả, nhưng Sơn và Lan luôn tỏ ra thân thiện và chơi cùng với bọn trẻ con trong xóm – Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc – những đứa trẻ em nghèo ở xóm trợ. Khi nhìn thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”, Sơn đã “động lòng thương” và chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Lan và Sơn đã bàn với nhau cho cái Hiên chiếc áo bông cũ. Sau đó, Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Sơn yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Cái áo cũ mà chị em Sơn đem cho cái Hiên chứa đựng biết bao tình người, thể hiện tình cảm san sẻ của một đứa trẻ có một trái tim giàu tình yêu thương. Hành động của chị em Sơn tuy nhỏ bé nhưng lại thật cao cả, đáng quý. Chính nhân vật người mẹ của Sơn và Lan cũng thể hiện được điều đó. Mẹ Sơn sau khi nghe rõ việc, đã cho mẹ Hiên mượn năm hào về may áo ấm cho con. Còn với hai chị em Sơn, bà chẳng những không tức giận mà còn “vẫy hai con lại gần, rồi âu yếm”. Điều đó cho thấy mẹ Sơn cũng là một người phụ nữ nhân hậu, giàu lòng vị tha và yêu thương. Như vậy, có thể thấy, truyện Gió lạnh đầu mùa là một tác phẩm giàu giá trị và thật đẹp đẽ.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *