Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn trình bày cảm nhận về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người

Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn trình bày cảm nhận về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người

Tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Đoạn văn trình bày cảm nhận về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người, được Download.vn giới thiệu đến các bạn học sinh.

Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn trình bày cảm nhận về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người

Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn trình bày cảm nhận về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người

Tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người

Dưới đây bao gồm 2 đoạn văn mẫu lớp 8, mời tham khảo nội dung chi tiết được chúng tôi đăng tải.

Đề bài: Hãy viết đoạn văn (khoảng 8 – 10 dòng) để trình bày cảm nhận của em về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong tác phẩm.

Đoạn văn trình bày cảm nhận về tình cảm, tâm sự của nhà thơ được thể hiện trong Quê người

    Cảm nhận của em về tình cảm, tâm sự của nhà thơ – Mẫu 1

    Bài thơ Quê người của Vũ Quần Phương đã đem đến cho tôi nhiều cảm nhận. Tác giả đã khắc họa nỗi nhớ sâu sắc của một người con xa xứ. Ở nơi đất khách quê người, nhà thơ luôn cố gắng tìm kiếm hình bóng quê hương qua những sự vật mà ở đâu cũng có như nắng, mây, núi, các dãy nhà. Thế nhưng, càng ngắm nhìn, lại càng thấy xa lạ, tất cả lại không thuộc về quê hương. Nỗi nhớ quê hương càng được bộc lộ chân thực, sinh động hơn qua khổ thơ cuối. Ta hình dung như nhà thơ đang ngước nhìn bầu trời với đám mây trắng, đưa mắt ra xa nhìn về phía dãy núi với ánh nắng hanh vàng rồi lại ngó xuống mũi giày mà lòng đầy bâng khuâng, da diết. Đến hạt bụi nhỏ bé cũng là “của người ta” khiến cho nhà thơ càng thêm buồn bã, nỗi nhớ càng thêm da diết hơn.

    Cảm nhận của em về tình cảm, tâm sự của nhà thơ – Mẫu 2

    Đến với bài thơ Quê người, tôi đã cảm nhận được một tấm lòng nhớ quê hương đầy da diết. Nhân vật trữ tình trong bài thơ đang đứng ở một nơi xa lạ, cố gắng tìm kiếm hình bóng quê hương qua những cảnh vật tưởng chừng quen thuộc mà nơi nào cũng bắt gặp. Đó là nắng, mây, núi, các dãy nhà, nhưng rồi càng nhìn ngắm kĩ, càng nhận ra mọi sự vật đều trở nên xa lạ. Bởi nơi đây không phải là quê hương, điều này đã khiến nỗi cô đơn càng thêm bủa vây lấy tâm hồn nhân vật trữ tình. Khổ thơ cuối giống như một lời dặn lòng, vì quá nhớ quê mà đành nhìn mây trắng, nắng hanh. Dẫu vậy, nhân vật trữ tình vẫn cảm thấy mình chỉ như người lữ khách qua đường, đến cả hạt bụi bám trên giày cũng là bụi quê người. Bài thơ đã gây cho tôi nhiều ấn tượng, cảm nhận sâu sắc.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *