TOP 5 bài Phân tích khổ 2 Mùa xuân nho nhỏ hay nhất, mang tới những thông tin bổ ích, giúp các em học sinh lớp 9 cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của mùa xuân đất nước, mùa xuân trong lòng người.
Bạn đang đọc: Văn mẫu lớp 9: Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ (Dàn ý + 5 mẫu)
Khổ 2 Mùa xuân nho nhỏ đã khắc họa nên một khung cảnh mùa xuân tươi xanh trong thời kỳ chiến đấu cực khổ. Đây cũng chính là khúc ca đầy tin tưởng vào nhân dân và tương lai đất nước của nhà thơ Thanh Hải trong những ngày tháng cuối của cuộc đời. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn:
Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ hay nhất
Dàn ý Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả và tác phẩm: Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ là thi phẩm cuối cùng của đời người, đời thơ Thanh Hải.
- Đoạn thơ trên thể hiện rõ nét vẻ đẹp của đất nước cũng như khát vọng cống hiến chân thành đầy mê say của tác giả.
II. Thân bài
1. Mùa xuân đất nước trên đà phát triển tươi mới, mạnh mẽ
– Tác giả yêu mến, ngợi ca vẻ đẹp của mùa xuân đất nước qua hình ảnh con người cụ thể: “người cầm súng” chiến đấu bảo vệ đất nước và hình ảnh “người ra đồng” sản xuất, lao động tạo ra nguồn vật chất cho đất nước
- Đây là hai lực lượng chủ đạo của đất nước lúc bấy giờ, bởi họ vừa là những người làm nên lịch sử lại vừa là con người mới trong thời kì chủ nghĩa xã hội
- Tác giả trân trọng, ngợi ca đất nước trong thời kì lịch sử trải qua khó khăn đau thương vẫn hướng lên phía trước, trỗi dậy mạnh mẽ
– Tác giả cảm nhận và gọi tên được sự hối hả, khẩn trương mùa xuân của đất nước
- Nhà thơ dùng từ láy gợi nhịp điệu “hối hả”, “xôn xao” để nói về không khí khẩn trương, không dừng lại, cùng tâm trạng náo nức trước không khí chung của dân tộc
- Tác giả tin tưởng, tự hào vào tương lai tươi sáng của đất nước dù trước mắt còn nhiều khó khăn, gian khổ:
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước
+ Hình ảnh hiện thân của đất nước được miêu tả bằng hình ảnh so sánh đẹp đẽ, tác giả bộc lộ niềm tự hào, lạc quan về một quốc gia Việt hùng cường
2. Nguyện ước của tác giả về sự cống hiến
– Lời tâm nguyện thiết tha, đầy cảm động của tác giả thể hiện khát vọng dâng hiến cho cuộc đời:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến
– Nguyện ước vừa giản dị, chân thành vừa âm thầm lặng lẽ được thể hiện qua những hình ảnh thiên nhiên đẹp kết hợp với phép điệp từ, lặp từ
+ Tác giả sử dụng đại từ “ta” nhằm khẳng định khát vọng cống hiến cho cuộc đời cho dân tộc là khát vọng chung của nhiều người
– Ước nguyện của tác giả đọng kết thành “một mùa xuân nho nhỏ”, đây là ẩn dụ cao đẹp nói về lẽ sống, sự tận hiến sức trẻ
- Mùa xuân nho nhỏ chính là hình ảnh ẩn dụ sáng tạo của tác giả nói về khát vọng tha thiết muốn được đóng góp công sức của mình cho cuộc đời và đất nước
- Điệp từ “dù là” thể hiện khát vọng của nhà thơ là cống hiến trọn đời, tha thiết với tất cả sức trẻ của mình:
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc
III. Kết bài
- Đoạn thơ thể hiện tâm nguyện thiết tha, cảm động của Thanh Hải đối với đất nước, với con người, hướng người đọc đến những giá trị sống cao đẹp và trách nhiệm của con người trước cuộc đời.
- Sức hấp dẫn nghệ thuật của đoạn thơ thể hiện ở thể thơ năm tiếng với nhạc điệu trong sáng, thiết tha gần gũi với dân ca.
- Khẳng định giá trị bài thơ, đánh giá về tài năng, tấm lòng Thanh Hải suy nghĩ về lẽ sống ở con người chân chính.
Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 1
Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, mùa mang lại sự sống và khát vọng sống mãnh liệt. Đây là mùa mà biết bao thi sĩ không thể kiềm lòng trước vẻ đẹp của thiên nhiên và phóng bút làm thơ. Trong nền văn học Việt Nam có biết bao nhiêu bài thơ về mùa xuân, nhưng có lẽ bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ Thanh Hải để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc nhất. Đặc biệt là khổ thơ thứ 2 của bài thơ dạt dào cảm xúc, dạt dào sức sống thể hiện rõ tâm tư, tình cảm, khát vọng của tác giả trong đó.
Thanh Hải tên thật là Phạm Bá Ngoãn, quê ở Thừa Thiên – Huế. Ông là người có công rất lớn trong ngọn lửa thi ca cách mạng miền nam những năm dài kháng chiến và những năm đen tối đau khổ của nhân dân dưới ách thống trị tàn bảo của anh em Ngô Đình Diệm. Thơ của Thanh Hải giàu cảm xúc, nhịp điệu, như lời bài hát, lắng đọng và chân tình. Bài thơ Mùa Xuân nho nhỏ được ông viết khi đang nằm trên giường bệnh và chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo, một tháng sau ông qua đời. Bài thơ như khát vọng sống mãnh liệt và nói về sự chuyển mình của đất nước đón mùa xuân độc lập đầu tiên.
Trong khổ 2 bài thơ, lời thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, tuy ngắn mà sâu sắc, nhiều hàm nghĩa. Mùa xuân khổ 2 bài thơ là mùa xuân của người lính, người lao động:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Hình ảnh người cầm súng là hình ảnh của những anh bộ đội cụ hồ, hình ảnh chiến đấu và bảo vệ tổ quốc. Đây là giai đoạn đất nước vừa hòa bình lập lại, đây là mùa xuân đầu tiên khi đất nước độc lập nên nó vô cùng ý nghĩa. Những người lính bên cạnh việc giữ vững tinh thần chiến đấu bảo vệ tổ quốc họ vẫn không quên mang trên mình hình ảnh mùa xuân, hình ảnh lộc giắt đầy trên áo.
Câu thơ cho thấy sự trân trọng của tác giả dành cho những người lính. Họ mang hòa bình cho đất nước và chính họ cũng mang lại mùa xuân cho đất nước. Tác giả cũng ngợi ca đất nước trong thời kì lịch sử, trải qua biết bao đau thương nhưng vẫn hướng về phía trước, trỗi dậy mạnh mẽ.
Hai câu thơ trên làm chúng ta nhớ đến câu thơ của nhà thơ Đường Xuân Quý trong bài thơ “Mùa xuân và người lính”:
Em ơi em mùa xuân đâu chỉ là pháo đỏ
Là rượu nồng áo mới với hội hoa
Mà mùa xuân còn mang theo trong đó
Sự hy sinh âm thầm của người lính phương xa.
Nó có sự đồng cảm với mùa xuân của Thanh Hải. Mùa xuân là “lộc giắt đầy trên lưng” là lộc non, mới mẻ vươn mình. Nhưng ẩn sâu trong đó chính là sự hi sinh âm thầm của người lính. Họ chính là mùa xuân. Không có họ chúng ta sẽ không có được mùa xuân của ngày hôm nay. Sự hi sinh của họ đã mang đến cho đất nước một mùa xuân độc lập.
Trong cuộc kháng chiến trường kì của tổ quốc, ngoài hình ảnh người lính còn có hình ảnh của những người “lính hậu phương”. Họ chính là những con người hậu phương ,sản xuất, lao động để cung cấp lương thực, lúa gạo ra chiến trường. Không có họ thì cũng sẽ không có được mùa xuân trọn vẹn.
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương lúa.
Cả người lính và người lao động đều là hai lực lượng chủ đạo của đất nước lúc bấy giờ. Họ đều là những người làm nên lịch sử và là con người mới trong thời kì chủ nghĩa xã hội.
Mùa xuân đến rồi, những khó khăn gian khổ lùi lại phía sau. Mùa xuân hình ảnh những người lao động ra đồng làm việc hăng say đầy sức sống, lại hứa hẹn một mùa vụ bội thu. Tác giả nhìn thấy thấy lộc xuân trải dài khắp nương lúa, ruộng đồng. Mùa xuân đã len lỏi trong từng ngóc ngách của cuộc sống.
Mùa xuân của Thanh Hải là mùa xuân tươi đẹp, mùa xuân độc lập và không quên cảm ơn những con người đã mang đến mùa xuân cho tổ quốc. Họ là những người lính và những người lao động. Họ đều đóng vai trò quan trọng trong sản xuất và kháng chiến. Chính họ đã làm lên mùa xuân tươi đẹp cho đất nước. Hình ảnh của họ là hình ảnh của mùa xuân, của lộc non, của sự sống.
Chỉ với những câu thơ ngắn gọn, nhẹ nhàng, súc tích giàu tình cảm, Thanh Hải đã gợi lên một mùa xuân đầy sự sống với hình ảnh còn người trong đó. Không cần thiên nhiên, hoa lá cành, khổ thơ thứ 2 nói về những con người thầm lặng đã mang mùa xuân cho đất nước thật tự hào. Qua đây cũng thấy được sự tự hào, niềm cảm ơn sâu sắc của nhà thơ đến những người lính âm thầm hi sinh cho đất nước và những con người lao động đang góp phần xây dựng đất nước để đón thêm những mùa xuân tươi đẹp, độc lập.
Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 2
Thông qua khổ thơ thứ 2 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ ta thấy vần thơ giản dị nhưng tuyệt vời, tác giả mô tả một mùa xuân cách mạng của quê hương đất nước:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Hai câu đầu tác giả nhấn mạnh đến mùa xuân chiến đấu, mùa xuân của “người cầm súng” với “Lộc giắt đầy quanh lưng”. “Lộc” có nghĩa đen là một chồi xanh, non tơ, biểu tượng sức sống khi mùa xuân đến. Ở đây, từ “lộc” biểu hiện cho một niềm tin, một thành quả đo cách mạng đem lại, là kết quả. Người chiến sĩ với “Lộc giắt đầy quanh lưng” khi ra chiến trường với một mong muốn cao nhất là phải chiến thắng quân thù.
“Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ”. Với mùa xuân của những người lao động sản xuất thì từ “lộc” tượng trưng cho sự ấm no, hạnh phúc, tượng trưng cho sự “trúng mùa” của công việc sản xuất. Mọi người dân lao động đều mong muốn mình phải cống hiến sức lực, tài năng, để lao động xây dựng quê hương và bảo vệ Tổ quốc.
Trong khổ thơ này, “mùa xuân chiến đấu” đối xứng với “mùa xuân sản xuất”, “người chiến sĩ’ đối xứng với “người lao động sản xuất”, tác giả đã nêu bật nhiệm vụ hàng đầu của đất nước ta lúc bấy giờ là phải vừa chiến đấu bảo vệ đất nước, vừa phải ngày đêm lao động sản xuất, xây dựng quê hương sau chiến tranh, góp phần làm cho Tổ quốc giàu mạnh. Bởi vậy, mọi người đều tự giác, tự nguyện:
“Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao”
Câu thơ giản dị, điệp ngữ “tất cả như diễn tả sự thống nhất trong suy nghĩ và hành động. Từ “xôn xao” vừa gợi tả vừa gợi thanh – âm thanh nhỏ mà có chiều sâu của cuộc sống đang phát triển, đang reo vui. Lời thơ nhỏ nhẹ, chứa chất suy tư tha thiết chân thành mà vẫn sâu lắng.
Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 3
Từ mùa xuân thiên nhiên đất trời, nhà thơ cảm nhận về mùa xuân đất nước, mùa xuân cách mạng. Tác giả hướng tình cảm tới những con người cụ thể – những con người làm nên lịch sử:
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ”.
Các điệp ngữ “mùa xuân”,”lộc”,”người” như trải rộng khung cảnh hiện thực khi gắn với cuộc sống lao động, chiến đấu của nhân dân. Nhà thơ đã sáng tạo cặp hình ảnh sóng đôi đẹp như hai vế của câu đối mừng xuân để nói về hai lực lượng chủ yếu của cách mạng, hai nhiệm vụ chiến lược của đất nước. Đó là người chiến sĩ và người lao động – bảo vệ và xây dựng Tổ quốc, quê hương. Từ “lộc” được dùng với hai lớp nghĩa : tả thực chồi non, nhành biếc và ẩn dụ cho sức sống, thế vươn lên, sức phát triển mới, thành quả tốt đẹp là mùa xuân. “Lộc” trên cành lá ngụy trang theo bước chân người cầm súng ra trận,“lộc” trải dài trên những nương mạ theo bàn tay người ra đồng. Như thế, người chiến sĩ, người lao động đã đem mùa xuân, gieo mùa xuân đến mọi miền đất nước.Họ trở thành những con người làm ra mùa xuân, bảo vệ mùa xuân. Và họ đã làm nên cái giai điệu chính của bản hợp xướng mùa xuân, tạo nhịp điệu hối hả, hào hùng:
“Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao”
Nghệ thuật điệp ngữ “tất cả” cùng các từ láy “hối hả”, “xôn xao” làm nổi bật không khí khẩn trương, náo nức của đất nước trong những năm tháng gian lao, hào hùng. Cách ngắt nhịp 2/1/2 làm cho câu thơ vang lên một nhịp điệu tươi vui, mạnh mẽ. Đó là hành khúc mùa xuân của thời đại Hồ Chí Minh.
Phân tích khổ 2 bài Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 4
“Mùa xuân nho nhỏ” được sáng tác năm 1980, khi nhà thơ Thanh Hải đang nằm trên giường bệnh. Bài thơ không chỉ là cảm xúc về một mùa xuân tươi xanh mà còn là lẽ sống cao đẹp cùng với tình yêu quê hương, đất nước thiết tha. Lẽ sống và tình yêu ấy được nhà thơ thể hiện hết sức chân thành và cảm động ở khổ thơ thứ 2 của bài thơ.
Bài thơ bắt đầu bằng những cảm xúc trực tiếp, hồn nhiên, trong trẻo trước vẻ đẹp và sức sống của mùa xuân thiên nhiên tươi xanh, gieo vào lòng người sức sống tràn trề của hoa tươi, cỏ biếc. Từ vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên, đất trời, nhà thơ nghĩ ngợi về mùa xuân của đất nước, mùa xuân trong lòng người:
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao”.
Mùa xuân của đất nước với hai hình ảnh rõ nét nhất là “người cầm súng”, “người ra đồng”. Hai hình ảnh ấy biểu trưng cho hai nhiệm vụ chiến đấu và lao động xây dựng đất nước. Một mặt, ý thơ nói lên một tinh thần yêu nước của mỗi con người; mặc khác, ý thơ cũng khắc họa rõ hình ảnh các chiến sĩ và các nông dân vẫn miệt mài làm việc chỉ mong đất nước được bình yên và gia đình được ấm no. Mượn ảnh “lộc” non của mùa xuân nhằm ca ngợi người cầm súng, người ra đồng quả thực rất mới lạ, tinh tế và tài tình của nhà thơ.
Có phải mùa xuân của đất trời đọng lại trong hình ảnh lộc non đã theo “người cầm súng”, “người ra đồng” hay chính là họ đã đem mùa xuân đến mọi nơi trên đất nước? Con người, trong cuộc sống lao động và chiến đấu đang góp phần làm nên một mùa xuân yên ổn, ấm no cho dân tộc. Không khí mùa xuân với nhịp điệu vừa hối hả vừa những âm thanh con xao. Một không khí khẩn trương lại sôi động của cuộc sống mới.
Đất nước đã độc lập nhưng kẻ thù vẫn còn âm mưu phá hoại. “Cầm súng” và “ra đồng” khẳng định tư thế chủ động, tinh thần sẵn sàng của nhân dân trước kẻ thù. Cuộc đời đã đổi mới nhưng khó khăn, gian khổ vẫn còn. Đất nước vẫn cần nhiều cống hiến, nhiều hy sinh hơn nữa để vươn lên.
Chắc chắn rằng, hình ảnh “lộc” kia là sức sống, là tuổi trẻ, sức thanh xuân tươi mới đầy mơ ước, lí tưởng, đầy những hoài bão và khát vọng cống hiến của tuổi trẻ, sôi nổi trong mỗi tâm hồn con người – tâm hồn của người lính dũng cảm, kiên cường nơi lửa đạn bom rơi – tâm hồn của người nông dân cần cù,hăng say tăng gia sản xuất. “Lộc” cũng chính là niềm vui mới của con người trong mùa xuân tràn trề niềm vui và sức sống, là niềm tự lớn lao, là khát vọng cống hiến, hy sinh để giữ vững mùa xuân của dân tộc.
Với nghệ thuật nhân hóa, Tổ quốc như một người mẹ tần tảo, vất vả và gian lao, đã làm nổi bật sự trường tồn của đất nước. Để có được sự trường tồn ấy, giang sơn gấm vóc này đã thấm bao máu, mồ hôi và cả nước mắt của các thế hệ, của những tháng năm đằng đẵng lúc hưng thịnh, lúc thăng trầm.
Qua lời thơ giản dị mà đằm thắm yêu thương, dạt dào tin tưởng, ta cảm nhận được niềm tấm lòng gắn kết của tác giả với tương lai rạng ngời của dân tộc Việt Nam. Âm thanh mùa xuân đất nước vang lên từ chính cuộc sống vất vả, gian lao mà tươi thắm đến vô ngần.
Khổ thơ thơ thứ 2 đã khắc họa nên một khung cảnh mùa xuân tươi xanh trong thời kỳ chiến đấu cực khổ. Biết bao năm tháng trôi đi nhưng ta vẫn cứ mãi lưu luyến mùa xuân. Một mùa xuân hạnh phúc cuốn trôi hết tất cả nỗi muộn phiền của mỗi con người. Đó là khúc ca đầy tin tưởng vào nhân dân và tương lai đất nước của nhà thơ trong những ngày tháng cuối của cuộc đời.
Cảm nhận khổ 2 bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
Thanh Hải quê ở Thừa Thiên – Huế, là một trong những cây bút có công xây dựng nền văn học cách mạng ở miền Nam từ những ngày đầu. Ông nổi bật với hồn thơ chân chất, bình dị, đôn hậu và chân thanh. Mùa xuân nho nhỏ được ra đời tháng 11/1980 khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh và không bao lâu trước khi ông qua đời. Lúc này, đất nước đã thống nhất, đang xây dựng cuộc sống mới với muôn vàn khó khăn, thử thách.
Vẻ đẹp đất nước được hiện lên bởi những con người đang ngày đêm xây dựng và bảo vệ đất nước: là hình ảnh người cầm súng, người ra đồng trong khí thế “hối hả”,“xôn xao”.
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao”.
Vẻ đẹp ấy được thể hiện trong niềm tự hào về đất nước bốn ngàn năm bề dày lịch sử, văn hóa với hình ảnh so sánh thật đẹp “như vì sao” cũng như trong niềm tin tưởng sự phát triển của đất nước “cứ đi lên phía trước” .
Như đoạn thơ sau trong bài thơ Nói với con của Y Phương cũng thể hiện niềm tự hào về người đồng mình bằng bàn tay lao động và khối óc sáng tạo đã làm nên dáng hình quê hương.
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Khổ cuối trong bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương đã ca ngợi vẻ đẹp của con người Việt Nam với lòng biết ơn vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc và ước nguyện cống hiến, đi theo sự nghiệp của người.
Các nhà thơ đều thể hiện tình yêu quê hương đất nước và cùng niềm tin tưởng, tự hào và ước nguyện cống hiến cho quê hương.
Khổ 2 bài “Mùa xuân nho nhỏ” là tiếng hát tự hào, say mê và đầy tin tưởng của nhà thơ trước vẻ đẹp của mùa xuân đất nước, mùa xuân trong lòng người. Ý thơ khẳng định một điều: không chỉ cá nhân nào vội vã mà cả đất nước đang hối hả, khẩn trương sản xuất và chiến đấu. Tất cả đều náo nức, rộn ràng trong mùa xuân tươi đẹp của thiên nhiên, của đất nước.