Viết bài văn kể lại câu chuyện đã đọc, đã nghe nói về lòng trung thực hoặc lòng nhân hậu gồm 2 mẫu, giúp các em học sinh lớp 4 tham khảo, để chuẩn bị thật tốt cho tiết kể chuyện đã nghe, đã đọc của mình.
Bạn đang đọc: Viết bài văn kể lại câu chuyện về lòng trung thực hoặc lòng nhân hậu
Với 2 câu chuyện về lòng nhân hậu, lòng trung thực dưới đây, các em còn tích lũy vốn từ, có thêm nhiều bài học quý giá cho bản thân. Đồng thời, cũng giúp thầy cô tham khảo để soạn giáo án cho học sinh của mình. Mời thầy cô và các em cùng tải miễn phí:
Đề bài: Viết bài văn kể lại câu chuyện đã đọc, đã nghe nói về lòng trung thực hoặc lòng nhân hậu.
Viết bài văn kể lại câu chuyện đã đọc, đã nghe nói về lòng trung thực hoặc lòng nhân hậu
Kể một câu chuyện về lòng nhân hậu
Trong những người em từng gặp đến nay, người có lòng nhân hậu nhất là bà em. Bà có lòng thương người vô bờ bến.
Chuyện xảy ra trên đường bà đưa em đi học về. Bà đang chở em đi học về trên quãng đường dốc gồ ghề đầy đất đá. Bỗng bà thắng xe kêu kít. Thì ra có người đang có người nằm bất tỉnh giữa đường, không vật dụng Hay xe cộ bên cạnh. Đoạn đường này vắng vẻ, ít có xe cộ và không có nhà dân xung quanh. Dù có lay cỡ nào, người đàn ông ấy vẫn không tỉnh dậy. Cuối cùng, bà quyết định chở người đó đi bệnh viện xã cách đó mười cây số. Nhìn đoạn đường dốc lắm với cái nắng muốn bể đầu, em thấy thương bà làm sao. Càng thương bà hơn vì người đàn ông phía sau nặng nề. Em ngồi phía trước. Đến bệnh viện, mồ hôi nhễ nhại, bà nói chuyện với bác sĩ trong lúc thở dốc.
Sau đó, gia đình người bị nạn đã đến chăm sóc người đàn ông nọ. Bà cháu em lủi thủi ra về. Trên đường về, bà bảo: “Mai mốt, con lớn lên con cũng hãy nhớ lấy hôm nay mà yêu thương cứu giúp mọi người không cần toan tính con nhé! Con giúp người, người sẽ giúp ta thôi”. Câu nói của bà cứ vang vọng mãi trong đầu óc em. Bà em đúng là có lòng nhân hậu. Em rất sung sướng và hạnh phúc khi có người bà tuyệt vời như thế.
Kể câu chuyện về lòng trung thực
Một tấm gương sáng về lòng trung thực, mà em luôn kính nể, chính là bác bảo vệ trường em.
Bác ấy có hoàn cảnh gia đình khá khó khăn và thiếu thốn. Vì vậy. ngoài làm bảo vệ, bác còn nhận thêm quét dọn sân trường vào buổi sáng, rồi chăm sóc vườn hoa của cả trường. Tuy vậy, bác ấy vẫn luôn sống tốt và có lòng trung thực. Bác ấy luôn là tấm gương sáng về phẩm chất tốt đẹp đó cho học sinh trong toàn trường.
Vì nhiều lí do, hôm nào cũng sẽ có những bạn học sinh và thầy cô giáo đánh rơi, để quên trên hành lang, sân thể dục, sân trường những vật dụng cá nhân. Từ áo khoác, sách vở, đến ví, tiền, dây chuyền, túi xách, điện thoại… Là người bảo vệ của trường, bác bảo vệ luôn đi tuần tra khắp trường nên nhặt được rất nhiều món đồ như thế. Bác đã đem về, xếp lên bàn bảo vệ, và đọc loa để tìm người đánh rơi.
Hành động ấy của bác luôn duy trì trong suốt mấy năm nay. Nhờ vậy mà người rơi, mất đồ có thể đến nhận lại được. Em rất khâm phục và tự hào về sự trung thực của bác bảo vệ trường mình.