Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Tác phẩm Mùa xuân nho nhỏ được viết vào tháng 11 năm 1980, khi nhà thơ Thanh Hải nằm trên giường bệnh, một tháng trước khi qua đời. Tác phẩm gửi gắm nhiều thông điệp giá trị, được tìm hiểu trong chương trình môn Ngữ văn.

Bạn đang đọc: Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Download.vn sẽ cung cấp tài liệu giới thiệu đôi nét về tác giả Thanh Hải, cũng như nội dung của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ. Hãy cùng theo dõi chi tiết ngay sau đây.

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

    Mùa xuân nho nhỏ

    Mọc giữa dòng sông xanh
    Một bông hoa tím biếc
    Ơi con chim chiền chiện
    Hót chi mà vang trời
    Từng giọt long lanh rơi
    Tôi đưa tay tôi hứng.

    Mùa xuân người cầm súng
    Lộc giắt đầy quanh lưng
    Mùa xuân người ra đồng
    Lộc trải dài nương mạ
    Tất cả như hối hả
    Tất cả như xôn xao…

    Ðất nước bốn nghìn năm
    Vất vả và gian lao
    Ðất nước như vì sao
    Cứ đi lên phía trước.

    Ta làm con chim hót
    Ta làm một cành hoa
    Ta nhập vào hoà ca
    Một nốt trầm xao xuyến.

    Một mùa xuân nho nhỏ
    Lặng lẽ dâng cho đời
    Dù là tuổi hai mươi
    Dù là khi tóc bạc.

    Mùa xuân – ta xin hát
    Câu Nam ai, Nam bình
    Nước non ngàn dặm mình
    Nước non ngàn dặm tình
    Nhịp phách tiền đất Huế.

    I. Đôi nét về nhà thơ Thanh Hải

    – Thanh Hải (1930 – 1980) quê ở huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế.

    – Ông hoạt động văn nghệ trong suốt những năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ và là một trong số những cây bút có công xây dựng nền văn học cách mạng ở miền Nam thời kỳ đầu.

    – Một số tác phẩm tiêu biểu: Những đồng chí trung kiên (1952), Huế mùa xuân (tập 1 – 1970, tập 2 – 1975), Dấu võng mùa xuân (1977), Mưa xuân đất này (1952), Thơ Thanh Hải (1982),…

    II. Giới thiệu về Mùa xuân nho nhỏ

    1. Hoàn cảnh sáng tác

    Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được viết vào tháng 11 năm 1980, khi nhà thơ nằm trên giường bệnh, một tháng trước khi qua đời.

    2. Thể thơ

    Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” thuộc thể thơ năm chữ.

    3. Bố cục

    Gồm 4 phần:

    • Phần 1. Khổ thơ đầu: cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất trời.
    • Phần 2: Tiếp theo đến “Cứ đi lên phía trước”: hình ảnh mùa xuân đất nước.
    • Phần 3. Tiếp theo đến “Dù là khi tóc bạc”: những suy nghĩ và ước nguyện của nhà thơ trước thiên nhiên đất nước.
    • Phần 4. Khổ cuối: lời ca ngợi quê hương, đất nước qua điệu ca Huế.

    4. Nhan đề

    Mẫu 1

    – Nhiều nhà thơ đã viết về mùa xuân với những sắc thái khác nhau: Mùa xuân chín (Hàn Mặc Tử); Mùa xuân xanh (Nguyễn Bính); Ý xuân hay Xuân lòng (Tố Hữu).

    – Trong bài thơ này, ý nguyện của tác giả là muốn làm một mùa xuân nhưng chỉ là một mùa xuân nho nhỏ – đóng góp công sức nhỏ bé của mình làm đẹp thêm mùa xuân đất nước.

    Mẫu 2

    “Mùa xuân” là một đề tài quen thuộc của thơ ca. Nhiều tác giả đã viết về mùa xuân với những nét riêng. Khác với Mùa xuân chín của Hàn Mặc Từ, Mùa xuân xanh của Nguyễn Bính hay Xuân lòng của Tố Hữu… Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ mang một ý nghĩa riêng. Mùa xuân trước hết mang ý nghĩa tả thực, là mùa đầu tiên trong năm. Khi đó, vạn vật bắt đầu đâm chồi nảy lộc, bừng dậy sức sống. Nhưng mùa xuân còn biểu tượng cho vẻ đẹp, cho sức sống thanh tân tươi trẻ, cho những gì tinh khiết nhất của đất trời. Kết hợp với từ “nho nhỏ” làm rõ đặc điểm của mùa xuân rất giản dị, nhỏ bé và khiêm nhường thôi. Với nhan đề này, Thanh Hải đã bày tỏ mong muốn được làm một mùa xuân, nhưng chỉ là một mùa xuân nho nhỏ – đóng góp công sức nhỏ bé của mình làm đẹp thêm mùa xuân đất nước.

    5. Mạch cảm xúc

    Mạch cảm xúc xuyên suốt bài thơ là tình yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước. Từ mùa xuân của thiên nhiên, đến mùa xuân của đất nước thì tác giả bộc lộ niềm khao khát được cống hiến xây dựng cho đất nước.

    6. Nội dung

    Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ là tiếng lòng tha thiết yêu mến và gắn bó với đất nước, cuộc đời cũng như thể hiện ước nguyện chân thành của nhà thơ được cống hiến cho đất nước, góp “một mùa xuân nho nhỏ của mình” vào mùa xuân lớn của dân tộc.

    7. Nghệ thuật

    Thể thơ năm tiếng, có nhạc điệu trong sáng, tha thiết, gần gũi với dân ca; nhiều hình ảnh đẹp, giản dị gợi cảm, những so sánh và ẩn dụ sáng tạo.

    8. Mở bài và kết bài

    a. Mở bài

    – Mở bài phân tích: Thiên nhiên là một chủ đề quen thuộc trong thơ ca. Mỗi nhà thơ lại có những cách khai thác riêng. Đến với “Mùa xuân nho nhỏ”, Thanh Hải không chỉ khắc họa bức tranh thiên nhiên đầy sức sống mà còn gửi gắm vào đó tình yêu quê hương, đất nước cùng khát vọng chân thành được cống hiến.

    – Mở bài cảm nhận: Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ ” được Thanh Hải sáng tác năm 1980 khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh. Khi đọc bài thơ, người đọc có thể cảm nhận được một tiếng thơ đầy thiết tha mong muốn được cống hiến cho đất nước.

    Kết bài

    – Kết bài phân tích: Trang sắc đã khép lại nhưng cảm xúc vẫn dạt dào. Mùa xuân nho nhỏ chính là tiếng lòng tha thiết yêu mến và gắn bó với đất nước, cuộc đời cũng như thể hiện ước nguyện chân thành của nhà thơ được cống hiến cho đất nước.

    – Kết bài cảm nhận: Với “Mùa xuân nho nhỏ”, người đọc nhận ra được một hồn thơ đầy yêu đời của Thanh Hải. Bài thơ đã để lại trong lòng người đọc ấn tượng sâu sắc về “một mùa xuân nho nhỏ”.

    III. Dàn ý phân tích Mùa xuân nho nhỏ

    (1) Mở bài

    Giới thiệu về nhà thơ Thanh Hải, bài thơ Mùa xuân nho nhỏ.

    (2) Thân bài

    a. Cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên

    – Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp trong tưởng tượng của tác giả:

    • Các hình ảnh đặc trưng của mùa xuân: hoa tím, sông xanh, bầu trời cao rộng
    • Âm thanh tiếng chim chiền chiện.
    • Giọt long lanh: hình ảnh ẩn dụ chuyển đổi cảm giác độc đáo.

    => Tác giả say đắm trong mùa xuân của thiên nhiên đất trời với tâm thế đón nhận trân trọng

    b. Cảm xúc trước mùa xuân của đất nước

    – Hình ảnh lộc xuân trên “nương mạ”: cuộc sống lao động xây dựng đất nước của lực lượng sản xuất.

    – Hình ảnh người cầm súng: niềm tin vào ngày mai hòa bình.

    – Từ láy “hối hả” và “xôn xao”: thể hiện nhịp sống lao động khẩn trương vội vã nhưng nhộn nhịp, vui vẻ kết hợp hài hòa với nhau.

    – Đất nước được so sánh với những hình ảnh đẹp đẽ, kì vĩ.

    – Nhắc nhở mọi người nhớ về những tháng ngày gian khổ trong chiến đấu, cách mạng.

    – Phụ từ “cứ” kết hợp với động từ “đi lên” thể hiện quyết tâm cao độ, hiên ngang tiến lên phía trước dù khó khăn gian khổ.

    => Sự lạc quan tin tưởng của nhà thơ ca ngợi sức sống, sự vươn lên mạnh mẽ của đất nước, dân tộc cho dù trước mắt trải qua nhiều khó khăn, gian khổ

    c. Mong ước được cống hiến của nhân vật trữ tình

    – Điệp ngữ “ta” kết hợp với các hình ảnh “con chim hót, một nhành hoa, nhập vào hòa ca”: hòa nhập giữa cái riêng và cái chung.

    – Hình ảnh ẩn dụ “mùa xuân nho nhỏ”: thể hiện khát vọng được cống hiến và sống ý nghĩa được thể hiện một cách thiết tha.

    – Điệp ngữ “dù” kết hợp với “tuổi hai mươi” – còn trẻ, “khi tóc bạc” – già dặn: khát vọng được cống hiện trọn đời.

    – Khát vọng sống với tình yêu quê hương, đất nước: xin được hát câu Nam ai, Nam bì.

    (3) Kết bài

    Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *