Bài thơ về Bác Hồ

Bài thơ về Bác Hồ

Viết về Bác Hồ là một đề tài vô tận trong sáng tác văn học. Vì vậy, Download.vn sẽ cung cấp cho bạn đọc tài liệu: Bài thơ về Bác Hồ, tổng hợp một số bài thơ hay viết về Bác Hồ.

Bạn đang đọc: Bài thơ về Bác Hồ

Bài thơ về Bác Hồ

Bài thơ về Bác Hồ

Mong rằng có thể giúp ích cho các bạn học sinh trong quá trình học tập, tìm hiểu. Nội dung chi tiết được đăng tải ngay sau đây.

Bài thơ về Bác Hồ

    1. Đêm nay Bác không ngủ (Minh Huệ)

    a. Tác giả

    – Minh Huệ (1927 – 2003) tên khai sinh là Nguyễn Đức Thái.

    – Ông sinh ra ở thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An.

    – Minh Huệ làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp.

    b. Tác phẩm

    Anh đội viên thức dậy
    Thấy trời khuya lắm rồi
    Mà sao Bác vẫn ngồi
    Đêm nay Bác không ngủ.

    Lặng yên bên bếp lửa
    Vẻ mặt Bác trầm ngâm
    Ngoài trời mưa lâm thâm
    Mái lều tranh xơ xác

    Anh đội viên nhìn Bác
    Càng nhìn lại càng thương
    Người Cha mái tóc bạc
    Đốt lửa cho anh nằm

    Rồi Bác đi dém chăn
    Từng người từng người một
    Sợ cháu mình giật thột
    Bác nhón chân nhẹ nhàng

    Anh đội viên mơ màng
    Như nằm trong giấc mộng
    Bóng Bác cao lồng lộng
    Ấm hơn ngọn lửa hồng

    Thổn thức cả nỗi lòng
    Thầm thì anh hỏi nhỏ:
    – Bác ơi! Bác chưa ngủ?
    – Bác có lạnh lắm không?

    – Chú cứ việc ngủ ngon
    Ngày mai đi đánh giặc!
    Vâng lời anh nhắm mắt
    Nhưng bụng vẫn bồn chồn

    Không biết nói gì hơn
    Anh nằm lo Bác ốm
    Lòng anh cứ bề bộn
    Vì Bác vẫn thức hoài

    Chiến dịch hãy còn dài
    Rừng lắm dốc lắm ụ
    Đêm nay Bác không ngủ
    Lấy sức đâu mà đi!

    …Lần thứ ba thức dậy
    Anh hốt hoảng giật mình
    Bác vẫn ngồi đinh ninh
    Chòm râu im phăng phắc

    Anh vội vàng nằng nặc
    – Mời Bác ngủ Bác ơi!
    Trời sắp sáng mất rồi
    Bác ơi, mời Bác ngủ!

    – Chú cứ việc ngủ ngon
    Ngày mai đi đánh giặc
    Bác thức thì mặc Bác
    Bác ngủ không an lòng

    Bác thương đoàn dân công
    Đêm nay ngủ ngoài rừng
    Rải lá cây làm chiếu
    Manh áo phủ làm chăn

    Trời thì mưa lâm thâm
    Làm sao cho khỏi ướt
    Càng thương càng nóng ruột
    Mong trời sáng mau mau

    Anh đội viên nhìn Bác
    Bác nhìn ngọn lửa hồng
    Lòng vui sướng mênh mông
    Anh thức luôn cùng Bác

    Đêm nay Bác ngồi đó
    Đêm nay Bác không ngủ
    Vì một lẽ thường tình
    Bác là Hồ Chí Minh.

    2. Ảnh Bác (Trần Đăng Khoa)

    a. Tác giả

    • Trần Đăng Khoa sinh năm 1958, quê ở Nam Sách, Hải Dương.
    • Năm 1968, khi mới chỉ mười tuổi, ông đã có tập thơ được đăng báo.
    • Một số tác phẩm tiêu biểu của ông: Từ góc sân nhà em (thơ, 1968); Góc sân và khoảng trời (thơ, 1968); Khúc hát người anh hùng (trường ca, 1974); Chân dung và đối thoại (tiểu luận phê bình, 1998)…

    b. Tác phẩm

    Nhà em treo ảnh Bác Hồ
    Bên trên là một lá cờ đỏ tươi
    Ngày ngày Bác mỉm miệng cười
    Bác nhìn chúng cháu vui chơi trong nhà
    Ngoài sân có mấy con gà
    Ngoài vườn có mấy quả na chín rồi
    Em nghe như Bác dạy lời
    Cháu ơi đừng có chơi bời đâu xa
    Trồng rau, quét bếp, đuổi gà
    Thấy tàu bay Mỹ nhớ ra hầm ngồi
    Bác lo bao việc trên đời
    Ngày ngày Bác vẫn mỉm cười với em…

    3. Cháu nhớ Bác Hồ (Thanh Hải)

    a. Tác giả

    – Thanh Hải tên thật là Phạm Bá Ngoãn, sinh ngày 4 tháng 11 năm 1930, quê Hương Điền, Thừa Thiên-Huế.

    – Ông hoạt động văn nghệ trong suốt những năm kháng chiến chống Pháp. Trong thời kì chống Mĩ cứu nước, ông ở lại quê hương hoạt động và là một trong số những cây bút có công xây dựng nền văn học cách mạng ở miền Nam thời kỳ đầu.

    b. Tác phẩm

    Đêm nay bên bến Ô Lâu
    Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ
    Nhớ hình Bác giữa bóng cờ
    Hồng hào đôi má, bạc phơ mái đầu
    Mắt hiền sáng rực như sao
    Bác nhìn tận đến Cà Mau sáng ngời
    Nhớ khi trăng sáng đầy trời
    Trung thu bác gởi những lời vào thăm
    Nhớ ngày quê cháu tan hoang
    Lụt trôi, Bác gởi lúa vàng vào cho
    Nhớ khi nhà cháu ra tro
    Bác đưa bộ đội về lo che giùm
    Bác ơi nhớ mấy cho cùng
    Ngoài xa Bác có thấu lòng cháu không.
    Đêm đêm cháu những bâng khuâng
    Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu
    Nhìn mắt sáng, nhìn chòm râu
    Nhìn vầng trán rộng, nhìn đầu bạc phơ
    Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ
    Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn
    Bác ơi dù cách núi non
    Mà hình Bác vẫn trong lòng không xa
    Giặc kia muốn cắt sơn hà
    Mà miền Nam vẫn hướng ra Bác Hồ,
    Hướng về sắc đỏ ngọn cờ
    Về ngày Nam Bắc cõi bờ liền nhau.
    Đêm nằm cháu những chiêm bao
    Ngày vui thống nhất Bác vào miền Nam.
    Cổng chào dựng chật đường quan
    Bác đến đình làng Bác đứng trên cao
    Bác cười thân mật biết bao
    Bác dặn đồng bào cặn kẽ từng câu
    Ung dung Bác vuốt chòm râu
    Bác xoa đầu cháu, Bác âu yếm cười.
    Đêm nay trăng lại sáng rồi
    Trung thu nhớ bác cháu ngồi cháu trông
    Ngoài xa nghe tiếng trống rung
    Nghe những nhi đồng nhảy múa hò reo
    Bác chắc cũng nhớ cháu nghèo
    Miền Nam đau khổ sớm chiều trông ra.

    4. Viếng lăng Bác (Viễn Phương)

    a. Tác giả

    – Viễn Phương (1928 – 2005), tên khai sinh là Phan Thanh Viễn, quê ở tỉnh An Giang.

    – Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, ông hoạt động ở Nam Bộ.

    – Viễn Phương là một trong những cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng Văn nghệ giải phóng miền Nam trong giai đoạn chống Mỹ cứu nước.

    – Một số tác phẩm chính: Chiến thắng hòa bình (trường ca, 1952), Anh hùng mìn gạt (truyện kí, 1968), Mắt sáng học trò (thơ, 1970), Như mây mùa xuân (1978), Quê hương địa đạo (truyện và kí, 1981), Sắc lụa Trữ La (1988)…

    b. Tác phẩm

    Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
    Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
    Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
    Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng.

    Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
    Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
    Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
    Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…

    Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
    Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
    Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
    Mà sao nghe nhói ở trong tim!

    Mai về miền Nam thương trào nước mắt
    Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
    Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây
    Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.

    5. Bác ơi! (Tố Hữu)

    a. Tác giả

    – Tố Hữu (1920 – 2002) tên thật là Nguyễn Kim Thành.

    – Quê gốc ở làng Phù Lai, nay thuộc xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên – Huế.

    – Tố Hữu cũng từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong hệ thống chính trị của Việt Nam.

    – Ông là một nhà thơ tiêu biểu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Đồng thời ông cũng là một cán bộ cách mạng lão thành của Việt Nam.

    – Ông được trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996.

    – Các tác phẩm chính: Từ ấy (1937 – 1946); Việt Bắc (1947 – 1954); Gió lộng (1955 – 1961); Ra trận (1962 – 1971); Xây dựng một nền văn nghệ lớn xứng đáng với nhân dân ta, thời đại ta (tiểu luận, 1973); Máu và hoa (1972 – 1977); Cuộc sống cách mạng và văn học nghệ thuật (tiểu luận, 1981); Một tiếng đờn (1978 -1992); Ta với ta (1992 – 1999); Nhớ lại một thời (hồi ký, 2000)

    b. Tác phẩm

    Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
    Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…
    Chiều nay con chạy về thăm Bác
    Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!

    Con lại lần theo lối sỏi quen
    Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
    Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
    Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!

    Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!
    Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời
    Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
    Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!

    Trái bưởi kia vàng ngọt với ai
    Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!
    Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm
    Quanh mặt hồ in mây trắng bay…

    Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi
    Năm canh bớt nặng nỗi thương đời
    Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
    Ôm cả non sông, mọi kiếp người.

    Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau
    Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu
    Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ
    Cho hôm nay và cho mai sau…

    Bác sống như trời đất của ta
    Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa
    Tự do cho mỗi đời nô lệ
    Sữa để em thơ, lụa tặng già

    Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà
    Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha
    Bác nghe từng bước trên tiền tuyến
    Lắng mỗi tin mừng tiếng súng xa.

    Bác vui như ánh buổi bình minh
    Vui mỗi mầm non, trái chín cành
    Vui tiếng ca chung hòa bốn biển
    Nâng niu tất cả chỉ quên mình.

    Bác để tình thương cho chúng con
    Một đời thanh bạch, chẳng vàng son
    Mong manh áo vải hồn muôn trượng
    Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.

    Ôi Bác Hồ ơi, những xế chiều
    Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu?
    Ra đi, Bác dặn: “Còn non nước…”
    Nghĩa nặng, lòng không dám khóc nhiều

    Bác đã lên đường theo tổ tiên
    Mác – Lênin, thế giới Người hiền
    Ánh hào quang đỏ thêm sông núi
    Dắt chúng con cùng nhau tiến lên!

    Nhớ đôi dép cũ nặng công ơn
    Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn
    Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi
    Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *